Long Uy Chiến Thần

Chương 691: Nhà họ Chu hối hận




Trần An Khang, Phan Thiên, cùng với nhà họ Chu đều nghe thấy những lời này của những người xung quanh, lập tức như tỉnh dậy từ trong mộng, liền cảm thấy Lê Uy Long thật sự là tướng năm sao, bọn họ đều mặt đỏ tai hồng, tất cả đều trở nên khủng hoảng.

“Nhưng mà theo bà được biết, hiện tại Đại Long thật sự không có tướng năm sao, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?” Bà Chu run rẩy hỏi.

“Chuyện này có chút kì lạ, chẳng lẽ là bí mật trao tặng sao?”

“Trong trường hợp này, nếu không phải là tướng năm sao thật sự, ai lại dám mặc đồng phục như vậy?”

Advertisement

“Mặc kệ Lê Uy Long có phải là tướng năm sao thật sự hay không, anh ta có thể để Vũ Hải đích thân mở cửa xe, hơn nữa còn được toàn thể tướng sĩ cúi chào, đều này chứng tỏ rằng địa vị của anh ta còn cao hơn tướng bốn sao Vũ Hải!”

Mọi người xung quanh bàn tán sôi nổi.

Người nhà họ Chu cùng với Trần An Khang, Phan Thiên đều cảm thấy những điều mà mấy người này nói đều rất có lý, trong lòng càng thêm hoảng sợ.

Trong lòng Bà Chu lúc này hối hận cực kỳ, nếu sớm biết cháu rể là tướng năm sao thì nhất định sẽ đối xử với nó thật tốt! Chỉ là, ai có thể nghĩ đến một kẻ bất tài vô dụng như vậy lại có thể trở thành tướng năm sao chứ?

Advertisement

Hiện tại bà ta không thể không khâm phục người chồng đã chết cách đây ba năm của mình, sao ông ấy lại có mắt nhìn người như vậy? Đã chiêu mộ được một vị tướng năm sao ở rể nhà họ Chu, đặt nền móng cho sự phát triển của gia tộc họ Chu. Thế nhưng bà lại nhiều lần đuổi Lê Uy Long đi!

Một ván bài tốt đều bị hủy dưới tay bà!

Nếu nhà họ Chu có một vị tướng năm sao làm con rể, thì nhà họ Chu sẽ hết sức hùng mạnh!

Nếu Lê Uy Long còn ở nhà họ Chu, nói không chừng cửa nhà họ Chu sớm đã bị dẫm nát bởi những quan chức cấp cao đến viếng thăm rồi.

Tô Ánh Tuyết lúc này cũng vô cùng hối tiếc. Đã từng có một người con rể tuyệt vời như vậy ở bên cạnh, chính mình lại không quý trọng.

Nếu ông trời có thể cho cô ta thêm một cơ hội, nhất định cô ta sẽ xem Lê Uy Long như bảo bối mà che chở!

Tuy nhiên, trên đời không có thuốc hối hận!

Chu Lệ Ngọc cũng tràn đầy sự hối hận, nếu biết anh rể của mình lợi hại như vậy, cô ta đã hoàn toàn có thể dựa vào danh xưng tướng năm sao của anh rể để vượt qua rất nhiều người!

Có một anh rể là tướng năm sao, khẳng định sẽ có rất nhiều người thông qua mình để nịnh bợ vị tướng năm sao này. Đến lúc đó Chu Lệ Ngọc muốn cái gì những người khác còn không ngoan ngoãn đưa tới sao?

Nhưng bởi vì chính mình có mắt không tròng, nhiều lần chế nhạo Lê Uy Long và Chu Nhược Mai. Chính cô ta đã trực tiếp cắt đứt đường lui của mình, mọi thứ không thể cứu vãn được nữa.

Thúy Họa, Chu Hoàng Lâm, Chu Thế Huy lúc này cũng rất hối hận và hoảng sợ. Những năm gần đây bọn họ đều đắc tội với Lê Uy Long, có phải lần này anh ta trở về là để trả thù không?

Trong toàn bộ gia tộc họ Chu, chỉ có Chu Hòa là không thẹn với lòng, bình tĩnh và thoải mái. Ông rất vui khi biết con rể mình là tướng năm sao.

Ông vui mừng không phải vì muốn lợi dụng thân phận của Lê Uy Long để trục lợi, mà là bởi vì Lê Uy Long là tướng năm sao thì con gái mình chắc chắn sẽ được bảo vệ tốt và có một cuộc sống hạnh phúc.

Chỉ cần con gái của mình hạnh phúc là ông ấy có thể yên tâm rồi.

Cho tới lúc này, ông ấy rốt cuộc cũng hiểu tại sao bố mình lại nhất định muốn Lê Uy Long làm con rể, muốn Chu Nhược Mai kết hôn cùng anh. Lê Uy Long mới thật sự là rồng trong loài người!

Trần An Khang và Phan Thiên lúc này vô cùng hoảng sợ, bởi vì bọn họ đắc tội với người không nên đắc tội, nếu như Lê Uy Long muốn ghi thù, tự mình giết người còn dễ hơn giết một con kiến!

Những người ngoài cuộc nhìn thấy Trần An Khang, Phan Thiên cùng với người nhà họ Chu đã sợ tới nỗi sắc mặt trắng bệch, liền tiếp tục thêm mắm dặm muối nói móc bọn họ.

“Thật không biết người nhà họ Chu này đang nghĩ gì, lần trước Lê Uy Long đã cử hành đám cưới gây chấn động thành phố Quốc Hòa, bọn họ còn không nhìn ra Lê Uy Long rất có thực lực, còn tưởng rằng anh ta là kẻ bất tài, còn khinh thường anh ta.”

“Đúng vậy, từ đám cưới gây chấn động lần trước, đã sớm nhìn ra Lê Uy Long là một người vô cùng ngang ngược, thế nhưng người nhà họ Chu cũng thật tài giỏi, ngang nhiên đuổi Lê Uy Long và Chu Nhược Mai ra khỏi nhà họ Chu, hơn nữa còn đoạn tuyệt quan hệ.”

“Ngoại trừ đám cưới gây chấn động thành phố Quốc Hòa ra, Lê Uy Long còn tổ chức một lễ truy điệu thật long trọng cho bố nuôi anh ta, hơn một vạn tướng sĩ đến đây tế bái, đội hình to lớn như vậy, người nhà họ Chu còn không nhìn ra thực lực của Lê Uy Long, thật không biết họ nghĩ như thế nào.”

“Người nhà họ Chu đúng là một lũ ngu ngốc! Bao gồm cả việc hồi nãy, Lê Uy Long đã liên tục ba lần thể hiện thực lực mạnh mẽ, mà người nhà họ Chu còn hoài nghi Lê Uy Long là tướng năm sao giả, thật là hết thuốc chữa.”

Nghe người đứng bên ngoài nói càng làm cho nhà họ Chu xấu hổ.

Lúc này, một trong những người đứng xem nói rằng: “Những người nhà họ Chu chắc giờ này đang tiếc đứt ruột rồi, chúng ta cũng đừng nói bọn họ nữa, làm người phải khoan dung độ lượng. Ngộ nhỡ người nhà họ Chu có thể được Lê Uy Longn tha thứ, làm chi Lê Uy Long một lần nữa trở lại nhà họ Chu, với lại nhà họ Chu cũng không phải là người mà chúng ta có thể đắc tội được, nên tích đức để tránh rước họa vào thân!”

Người nói vô ý, người nghe cố tình, khi bà Chu nghe những gì người ngoài cuộc nói, dường như mới tỉnh mộng, bừng tỉnh nhận ra!

Chỉ cần được Lê Uy Long tha thứ, làm anh ta một lần nữa trở lại nhà họ Chu, tiếp tục ở nhà họ Chu làm con rể, nhà họ Chu vẫn có thể một bước lên trời, trở thành gia đình hạng nhất ở Đại Long!

Sau khi hiểu ra điều này, bà Chu lập tức nói với tất cả con cháu trong nhà rằng: “Mọi người đừng ngẩn người nữa, mau nhận sai với Chu Nhược Mai, cầu xin sự tha thứ của nó!”

Bà Chu nhìn thấy Lê Uy Long đã đi tới phía bờ biển, bên kia có trọng binh canh gác, mặc dù biết những người này không thể tới gần, nhưng muốn lấy lòng Lê Uy Long, hiện tại chỉ có thể cầu xin Chu Nhược Mai tha thứ trước.

Chỉ cần ăn nói xong với Chu Nhược Mai, có được sự tha thứ của cô ấy, như vậy Lê Uy Long cũng không làm khó được người nhà họ Chu.

Bởi vì Lê Uy Long luôn rất nghe lời của vợ, chỉ cần Chu Nhược Mai nói một câu, chắc chắn Lê Uy Long sẽ tha thứ cho nhà họ Chu.

Muốn được Lê Uy Long tha thứ, trước tiên phải có được sự tha thứ của Chu Nhược Mai!

Những người nhà họ Chu không có bản lĩnh gì, nhưng bản lĩnh xoay theo chiều gió thì bọn họ giỏi nhất. Nghe được bà Chu nói xong, bọn họ lập tức tỉnh ngộ.

Vì vậy, người nhà họ Chu đều tới xin lỗi Chu Nhược Mai, cầu mong có được sự tha thứ của cô ấy.

“Nhược Mai, con là đứa bé mà mẹ đã nuôi nấng từ khi còn nhỏ, làm sao mẹ có thể cắt đứt quan hệ với con chứ? Cứ coi như con không phải con gái ruột của mẹ đi chăng nữa, thế nhưng mẹ nuôi con nhiều năm như vậy, từ lâu đã xem con là con gái ruột. Vừa nãy mẹ nói con như vậy, là mẹ sai, con không cần để ở trong lòng!” Tô Ánh Tuyết mở miệng trước.

“Chị, thật ra ở trong lòng em, chị mãi là người chị tốt của em, chị luôn tốt hơn em về mọi mặt, em vẫn luôn tự hào vì có một người chị như chị. Những lời nói lúc nãy chỉ là mẹ đùa với chị thôi, chị có tấm lòng rộng lượng, nhất định phải tha thứ cho em!” Chu Lệ Ngọc cũng cầu xin Chu Nhược Mai tha thứ.