Những chiếc xe quân dụng khí phách hiên ngang này tiến vào tạo ra một loại áp lực vô hình.
Trên xe quân dụng đứng toàn là binh sĩ súng thật đạn thật.
Quân sĩ trên xe ánh mắt như điện, cảnh giác trông chừng đoàn người hai bên đường.
Đoàn người hai bên đường, không ai dám nói chuyện lớn tiếng, càng không ai dám lộn xộn, sợ bị quân sĩ trên xe coi là đặc vụ của kẻ địch, nổ một phát súng lấy mạng.
Lần trước khi Lê Uy Long cử hành hôn lễ, mặc dù có tám chiếc xe tăng cùng tám chiếc xe thiết giáp hộ tống, còn lại đều là xe đón dâu sang trọng, không khí vô cùng vui mừng.
Lúc này đây, mặc dù không có xe tăng, nhưng lại có rất nhiều xe thiết giáp đi theo, số lượng nhiều hơn nhiều so với lần trước tại hôn lễ.
Hơn nữa quân sĩ trên xe quân dụng đều tràn ngập sát khí, như thấy đại địch, ai nấy đều hết sức nghiêm túc.
Advertisement
Tình hình như vậy khiến người thấy đều sợ run người, không dám lớn tiếng ồn ào náo động.
Lòng người chính là như vậy, nhìn thấy cảnh tượng quá khí phách đều sẽ không tự chủ được mà tràn đầy kính sợ.
Đoàn xe rất dài, đi ở phía trước là xe quân dụng đầy ắp binh sĩ đảm nhận mở đường, bài trừ nguy hiểm.
Ở thời kỳ chiến tranh, nhân vật quan trọng như Lê Uy Long ra ngoài phải được đảm bảo tuyệt đối về vấn đề an toàn.
Advertisement
Nếu như anh bị quân địch hạ thủ, chính là tổn thất trọng đại của Đại Long, Đại Long cũng rất có khả năng vì tổn thất chiến thần như Lê Uy Long mà chiến bại.
Hổ Soái Vệ Quốc đứng đầu Đại Long kiêm tổng đốc toàn quân Lê Uy Long, bản thân liên quan tới an nguy toàn bộ Đại Long, nhất định phải bảo đảm không một sai lầm nhỏ khi anh ra ngoài!
Người vây xem hai bên đường nhìn thấy chiến trận lớn như vậy, lại càng tò mò hơn đối với nhân vật lớn đến thành phố Quốc Hòa này.
Dân chúng thành phố Quốc Hòa đông như vậy, đội ngũ vây xem cũng là rất đông, ngoại trừ người trong các gia tộc có truyền thông làm quan đến xem, cũng có rất nhiều dân thường tới.
Đám người Ngô Tường Ninh, Lâm Khánh Hoa và nhân viên trong Tập đoàn DG cũng tới xem. Hiện giờ Tập đoàn DG đã bị nổ tung, mọi người cũng không có việc gì để làm nên tới xem một chút.
Anh em Triệu Đình Tuy, Triệu Khánh Ngọc cũng tới.
Cô y tá nhỏ Tô Thanh Mỹ trực ca đêm, hiện đã tan ca, cũng tới xem.
Nhân vật rung trời chuyển đất đến thành phố Quốc Hòa, Ánh Hạ là giám đốc công an thành phố, đương nhiên phải dẫn đầu đoàn công an đến hiện trường để hỗ trợ duy trì trật tự.
Vậy nên, Ánh Hạ cũng có mặt.
Người vây xem rất đông, đám Ngô Tường Ninh, Lâm Khánh Hoa, Triệu Đình Tuy, Triệu Khánh Ngọc, Tô Thanh Mỹ, Ánh Hạ, đều phân tán ở các nơi, cũng không cùng một chỗ với Chu Nhược Mai và Nguyễn Tú Hằng.
Để thấy được phong thái nhân vật lớn này, mọi người trong thành phố Quốc Hòa đều đổ xô ra đường.
Có thể nói là việc Lê Uy Long xuất hiện khiến cả thành phố đều quan tâm.
Lúc này, một chiếc xe jeep chống đạn quân dụng chậm rãi đi tới.
Chiếc xe jeep này vừa xuất hiện liền tạo cảm giác hùng mạnh.
Bởi vì, hai bên xe jeep có hai chiếc xe thiết giáp hộ tống.
Xe thiết giáp bao xe jeep ở giữa.
Không nghi ngờ gì, với loại trận thế này, ngồi trong xe Jeep chắc chắn chính là nhân vật lớn kia rồi!
Tất cả mọi người nín thở, trợn to hai mắt nhìn chiếc xe jeep kia.
Chỉ thấy một người đàn ông cao lớn oai phong ngồi phía sau xe jeep, người này mặc quân phục, không giận mà uy, khí phách hiên ngang.
Trên quân phục người này là bốn ngôi sao!
Vị tướng bốn sao này không phải là Lê Uy Long, mà là Vũ Hải!
Hôm qua Vũ Hải đã theo lệnh rút về, đại chiến đã chính thức bắt đầu, ông ta là tướng bốn sao hết sức quan trọng, đương nhiên sẽ không mạo hiểm ở lại trên chiến hạm.
Ông ta phải trở lại trấn giữ khu vực chiến đấu phía Nam, phụ trách an bài chiến lược cho thành phố Quốc Hòa.
Khu vực chiến đấu phía Nam ở bên ngoài thành phố Quốc Hòa, Vũ Hải được tin Hổ Soái Vệ Quốc đứng đầu Đại Long Lê Uy Long muốn tự mình đi đến thành phố Quốc Hòa đôn đốc, đương nhiên ông ta phải thân chinh đi cùng Lê Uy Long.
Bởi vì, Vũ Hải là sĩ quan tối cao của thành phố Quốc Hòa, Lê Uy Long tự mình đến đôn đốc, ông ta sao có thể không đi cùng được?
Nếu như phòng ngự của thành phố Quốc Hòa có vấn đề, kẻ đầu tiên bị hỏi tội chính là Vũ Hải!
Vũ Hải là tướng bốn sao, lại là sĩ quan tối cao thành phố Quốc Hòa, an toàn của ông ta cũng là cực kỳ trọng yếu, ông ta ngồi xe jeep, đương nhiên cũng có xe thiết giáp hộ tống hai bên.
Thế nhưng, người vây xem cũng không biết nhân vật trọng yếu hơn còn ở phía sau, nhìn thấy Vũ Hải ra mặt, bọn họ đều cho rằng Vũ Hải chính là nhân vật lớn lần này đến thành phố Quốc Hòa.
Bởi vì, tướng bốn sao cũng đã là vị tướng cao cấp ít thấy của Đại Long rồi.
“Hóa ra là tướng bốn sao Vũ Hải đến thành phố Quốc Hòa, thảo nào đội hình lớn như vậy!”
“Đúng thế! Hiện tại chiến tranh đã bùng phát, tướng bốn sao ra ngoài đương nhiên phải phòng vệ thật nghiêm mật rồi!”
“Đáng ra chúng ta phải sớm nghĩ đến là chỉ huy Hải đến thành phố Quốc Hòa chứ, ngoại trừ chỉ huy Hải thì còn ai có thể bày ra đội hình lớn như vậy?”
“Đúng thế! Đều tại chúng ta quá đần, ngay cả cái này cũng không nghĩ đến, ngồi đây ngớ ngẩn đoán xem nhân vật lớn kia là ai.”
Mọi người bắt đầu ồn ào nghị luận, đều cảm thấy Vũ Hải chính là nhân vật lớn lần này đến thành phố Quốc Hòa đôn đốc.
“Chu Nhược Mai, tôi muốn hỏi cô một chút, cảm giác bị vả vào mặt thế nào? Mặt cô có đau không?” Chu Lệ Ngọc thấy nhân vật lớn đến thành phố Quốc Hòa là Vũ Hải, lập tức lại bắt đầu châm chọc Chu Nhược Mai.
“Ha ha, vừa rồi thế mà có người dám nói nhân vật lớn đến thành phố Quốc Hòa là chồng của mình, thực sự là quá không biết xấu hổ.” Trần An Khang cũng bắt đầu trào phúng.
“Chu Nhược Mai, cô thật sự là kì quá, lại dám coi cái kẻ bất lực Lê Uy Long kia là nhân vật lớn như Vũ Hải, tôi thật phục suy nghĩ của cô đấy.” Thúy Họa cũng nhân cơ hội trào phúng.
“Một kẻ nổi tiếng là phế vật, lại dám coi thành nhân vật lớn hết sức quan trọng của Đại Long, đúng là nằm mơ giữa ban ngày, vỗ mặt thế này là kêu vang trời rồi!” Bởi vì không có được Chu Nhược Mai, nên giờ đây Phan Thiên đối với cô là vì yêu sinh hận, nên cũng bắt đầu châm chọc.
“Chu Nhược Mai, cô đừng quên, cô đã đoạn tuyệt quan hệ với nhà họ Chu rồi, giờ Tập đoàn DG của cô cũng không còn, cô nhất định không nên nghĩ đến nhà họ Chu nhé! Ở bên ngoài, cô nhớ kỹ đừng nói cô là người nhà họ Chu, nhà họ Chu chúng tôi gánh nổi sự mất mặt như vậy đâu, nhà họ Chu chúng tôi không có loại cháu gái bất hiếu ngu xuẩn như cô!” Bà Chu thấy người ra mặt không phải Lê Uy Long, lập tức phân rõ ranh giới với Chu Nhược Mai.
“Nhược Mai, rốt cuộc cô nghĩ gì thế? Có phải não cô ngập nước rồi không, mà sao lại coi Lê Uy Long là nhân vật lớn thế kia? Tuy chúng ta đã sớm đoạn tuyệt quan hệ mẹ con, nhưng tôi vẫn sợ người ta biết chúng ta từng là mẹ con, cô nhất định không được nói là biết tôi đấy!” Ngay cả Tô Ánh Tuyết cũng bắt đầu châm chọc Chu Nhược Mai.
Vì Tô Ánh Tuyết không phải mẹ đẻ của Chu Nhược Mai, hơn nữa Chu Nhược Mai và Lê Uy Long nhiều lần khiến cô ta chịu nhục nên cô ta đã sớm hận Chu Nhược Mai và Lê Uy Long tới thấu xương.
Lần trước khi cô ta tới Tập đoàn DG đàm phán tăng giá cho nhà họ Chu, Chu Nhược Mai cũng không màng chút tình cảm nào. Mà Lê Uy Long thậm chí suýt chút nữa giết cô ta trước mộ bố anh.
Hiện tại hiếm có cơ hội châm chọc Chu Nhược Mai một lần, đương nhiên cô ta sẽ không bỏ qua.
Chu Nhược Mai bị mọi người châm chọc, lúc này cực kỳ khó chịu, khuôn mặt lúc đỏ, lúc trắng, không chỗ nào tránh được. Bản thân cô cũng thấy có lẽ mình đã nghĩ quá rồi.
Cô thậm chí bắt đầu nghi ngờ, suy đoán của mình có lẽ sai lầm rồi. Lê Uy Long rõ ràng không phải là Hổ Soái Vệ Quốc gì, mà là tự mình có ý nghĩ kỳ quái rồi!