“Thế cô bạn gái đó của cháu là ai?", bà Trương hỏi.
"Đó là Chu Nhược Mai, người phụ nữ đẹp nhất Đà Lạt!" Trương Minh Trí nói một cách tự mãn.
"Cái gì? Không phải Chu Nhược Mai đó đã kết hôn rồi sao? Làm sao cô ấy có thể làm bạn gái của cháu được?" bà Trương kinh ngạc. Bà ta không ngờ cháu trai mình lại dây dưa với một phụ nữ đã có chồng.
"Kết hôn thì đã sao? Cháu thích kiểu người như cô ấy. Với lại theo như cháu được biết, mặc dù Chu Nhược Mai đã kết hôn, nhưng cô ấy chưa bao giờ để tên chồng vô dụng của mình chạm vào người, cô ấy vẫn còn trong sạch." Trương Minh Trí cười nói.
"Kể cả là như vậy, cô ta cũng đã là vợ của người khác rồi. Nếu cô ta thực sự trở thành bạn gái của cháu, điều đó sẽ ảnh hướng không tốt đến danh tiếng của cháu và cả Trương gia này nữa! Trí nhi à, với địa vị của gia đình chúng ta, cháu muốn có phụ nữ nào mà không được, tại sao cứ phải là Chu Nhược Mai kia?" Bà Trương nói với vẻ không hài lòng.
"Cháu chẳng quan tâm. Kể từ khi gặp Dư Hân, cháu đã phát ốm vì thướng nhớ cô ấy. Đến mức không thể ngủ ngon hằng đêm. Tất cả những gì cháu nghĩ đều là về cô ấy. Cháu chỉ muốn có được cô ấy mà thôi." Trương Minh Trí nói.
".....Được rồi, tùy ý cháu. Tuy nhiên, Chu thị kia chỉ có thể là bạn gái của cháu chứ tuyệt đối không thể trở thành con dâu trưởng của Trương gia. Khi nào chán cô ta, cháu cứ việc bỏ rơi nó." Bà Trương nói. Với cương vị là chủ một gia tộc lớn, dĩ nhiên bà sẽ không bao giờ cho phép một người phụ nữ có chồng trở thành thành viên của gia đình mình, nếu không thì Trương gia làm gì còn mặt mũi nữa chứ!!
"Được rồi, cháu biết." Trương Minh Trí nói.
Phong Trí là cháu trai lớn nhất của Tạ Ngọc Liên. Từ nhỏ, bà và cha mẹ đã luôn chiều chuộng anh ta hết mực, không có thứ gì Trương Minh Trí muốn mà lại không thể có được, vì vậy anh ta hiển nhiên đã trở thành một kẻ cực kỳ kiêu ngạo và cậy quyền cậy thế.
Trong vô số những người phụ nữ anh ta đã gặp qua, Chu Nhược Mai là người xinh đẹp nhất anh ta từng thấy. Nếu có thể đưa cô ấy về ra mắt với tư cách bạn gái trong bữa tiệc mừng thọ bảy mươi tuổi của bà nội, Trương Minh Trí nhất định sẽ khiến bao người phải ganh tị.
Do đó, hắn ta muốn có được cô bằng mọi giá.
Vào lúc này, đột nhiên có tiếng bước chân nặng nề vang lên ngày một gần, như thể đang có ai đó âm thầm bước vào vậy!
Tất cả mọi người đang có mặt đều cảm nhận được một bầu không khí khủng khiếp đang lao tới, ai nấy đều bất giác nhìn ra phía cửa.
Ở đó, họ trông thấy hai người đàn ông đng từ từ đi đến gần, trên vai họđang nệ khệ khiêng một chiếc quan tài màu đen!
Bà Trương vừanhác thấy hai người kia đang vác một cỗ quan tài bước vào, khuôn mặt già nua của bà ta lập tức trở nên nhắn nhó.
Cả hội trường bỗng chốc trở nên im lặng!
Trong bữa tiệc mừng thọ của người đứng đầu gia tộc họ Trương giàu có nhất thành phố, có người thậm chí còn mang tới quan tài. Đây không phải là đang muốn chọc bà ta và cả Trương gia tức chết hay sao?
"Dừng lại ngay! Các người nghĩ đang làm gì thế hả?", cha của Trương Minh Trí, Trương Minh Nghị, tức giận quát lớn. Ngay trong ngày mừng thọ mẹ mình lại xảy ra một trò đùa khiếm nhã như vậy, ông ta sao có thể không tức giận được!?
Những vị khách đang có mặt ở đó cũng cảm thấy chuyện này rất kỳ lạ và bắt đầu thảo luận với nhau:
"Không biết chừng đây là nhân viên của cửa hàng quan tài nào đó, họ quá vội vàng khi giao hàng nên đến nhầm chỗ mà không biết."
"Ừ, chắc là nhầm rồi. Trong lễ mừng thọ lại có người mang đến quan tài, đúng là điềm gở."
"Hai nhân viên đãng trí này hẳn sẽ bị sa thải ngay thôi.”
"Bị sa thải là còn may đấy, chuyện lớn như vậy Trương gia sẽ không để yên đâu, e là hai người họ sẽ bị chặn đường đánh gãy chân không chừng!”
"Hóa ra là có người mang quan tài đến. Trách nào lúc nãy tôi đột nhiên lại cảm thấy ớn lạnh."
......
Hai người lạ mặt đem chiếc quan tài kia tới chính là Lê Uy Long và Thiên Thành.
Nhưng những người có mặt, ngoại trừ Trương Minh Phú và mấy tên đàn em khác đã từng bị Lê Uy Longđánh một trận trước đó, không ai biết họ.
Những người có mặt ở đây đều là các bậc vương tôn công tử, các nhân vật có máu mặt từ mọi tầng lớp,.... nên tất nhiên sẽ không ai biết Lê Uy Long và Thiên Thành.
Tháng trước vào ngày 26, Lê Uy Long và Chu Nhược Mai đã tổ chức một đám cưới hoành tráng ở thành phố Đà Lạt. Nhưng ngày hôm đó, những người nổi tiếng trong thành phố và con cái của các gia đình giàu cóđều được mời đến lễ cưới của Chu Lệ Ngọc trước, do đó họ không đủ điều kiện để tham dự lễ cưới của Vĩnh thiên và Dư Hân, vì vậy dĩ nhiên họ chưa bao giờ thấy mặt chú rể và phù rể hôm đó.
Chỉ có Trương Minh Phú và đồng bọn dưới trướng hắn vừa mới được lĩnh giáo một chút sức mạnh của Lê Uy Long hồi chiều nay. Chúng thật sự không ngờ, Vĩnh Thiên lại kiêu ngạo đến mức mang theo cả quan tài đến Trương gia!
Thấy Lê Uy Long và Thiên Thànhbước đến, bọn Trương Minh Phú vẫn chưa quên cú đánh trời giáng hồi chiều và không khỏi sợ hãi lùi lại vài bước.
"Không nhầm đâu. Tôi nghe nói hôm nay là lễ mừng thọ bảy mươi tuổi của bà Trương, nên đã đặc biệt gửi một món quà đến chúc mừng đấy." Lê Uy Long nói và thản nhiên bước vào.
Nghe tới đây, mọi người có mặt đều kinh ngạc, không gian bỗng nhiên trở nên ngột ngạt đến đáng sợ, không ngờ chiếc quan tài này được gửi đến là có chủ đích.