Long Uy Chiến Thần

Chương 495: Kinh ngạc






Lê Uy Long không nghĩ tới Chu Nhược Mai sẽ chủ động đưa ra yêu cầu như vậy, anh nhất thời cực kỳ kinh ngạc.

“Làm chuyện như vậy sẽ tiêu hao rất nhiều thể lực, đến lúc đó sẽ không thể rút kiếm nữa.” Lê Uy Long mặt đỏ tía tai nói.

"Tại sao anh lại biết làm chuyện đó rất tốn thể lực? Anh đã từng làm rồi?" Chu Nhược Mai ép hỏi.

“Anh chưa làm nhưng suy nghĩ một chút là biết thôi!” Lê Uy Long nói.

"Dù sao bây giờ anh cũng không rút thanh kiếm này ra được, còn không bằng tận dụng thể lực vẫn còn để trải nghiệm, chỉ cần được thử một lần, em chết cũng không còn gì tiếc nuối." Chu Nhược Mai đã to gan nói ra điều này thì sẽ không cần giữ sĩ diện.

Nghe thấy Chu Nhược Mai nói điều này, Lê Uy Long cũng bị lay động, anh là một người đàn ông bình thường, bây giờ đã 26 tuổi, đúng là thời kỳ tràn đầy sức sống, cũng cần phải có nhu cầu, anh cũng rất muốn được thử qua.

Hơn nữa, anh và Chu Nhược Mai là vợ chồng hợp pháp, làm chuyện vợ chồng như vậy là việc chính đáng, là lẽ đương nhiên, bây giờ bọn họ đã lâm vào đường cùng, nếu không làm thì còn đợi đến lúc nào?


Cho nên Lê Uy Long nói: "Được, chúng ta bắt đầu đi! Trước khi chết, hãy đem những chuyện còn dang dở hoàn thành, đời này sống cũng không uổng phí."

Chu Nhược Mai thấy Lê Uy Long đồng ý, nhất thời căng thẳng, mặt đỏ bừng như lửa đốt.

Đang lúc căng thẳng, cô cảm thấy buồn đi vệ sinh, ngượng ngùng nói: “Anh đợi một chút, em muốn đi vệ sinh."

“Sao em có nhiều chuyện phiền phức như vậy!” Lê Uy Long nói.

“Con người có ba việc khẩn cấp, chuyện này là bình thường, làm sao có thể gọi là phiền phức?” Chu Nhược Mai bất mãn nói.

Thời điểm chơi cờ, cô đã cảm thấy buồn đi vệ sinh rồi, nhưng lúc đó có nhiều đàn ông đứng ở đó, cô chỉ có thể chịu đựng, khi phá giải ván cờ quá là kích thích, dần dần cô quên mất việc đi vệ sinh.

Về sau lại bị hút vào trong căn phòng đá, nhìn thấy thật nhiều vàng bạc châu báu, cô bị kinh ngạc quá mức, cũng không nghĩ đến chuyện đi vệ sinh. Hiện tại không thể rút thanh kiếm này ra, không có hy vọng ra ngoài, nghĩ đến chuyện cô với Lê Uy Long sẽ làm bây giờ, cô đột nhiên cảm thấy khẩn trương đến mức không kìm lòng được muốn đi vệ sinh ngay.

“Vậy thì em đi vệ sinh trước đi.” Lê Uy Long cũng biết vừa rồi mình nói những lời đó là không đúng, đi vệ sinh là chuyện bình thường, không cần phải ngạc nhiên.

"Vậy anh mau quay người lại đi, không được nhìn lén, anh có nghe thấy không? Nếu không em sẽ đào mắt chó của anh ra mà giẫm lên!" Chu Nhược Mai nghiêm túc cảnh cáo.

Ngoài trang sức vàng bạc châu báu và một số rương hòm, trong căn phòng đá này không có thứ gì có thể che đậy, cô chỉ có thể tìm một góc nào đó để đi vệ sinh, nhưng cô sợ Lê Uy Long sẽ nhìn trộm nên phải cảnh cáo anh trước.

"Về sau chúng ta đều sẽ làm loại chuyện này, em còn sợ anh nhìn trộm sao? Sớm muộn gì em cũng phải để cho anh xem." Xiao Potian nói thầm.

"Hai chuyện này khác nhau, lát nữa là chuyện của lát nữa, bây giờ là bây giờ. Nhìn trộm con gái đi vệ sinh là chuyện thất đức đó anh có hiểu không?" Chu Nhược Mai nói.

“Được rồi, anh sẽ không nhìn lén, em nhanh lên, đừng lãng phí thời gian.” Lúc này Lê Uy Long cũng hơi nóng nảy, anh không hiếm lạ nhìn lén người khác, dù sao lát nữa cũng được nhìn đủ, sao phải vội vàng nhìn bây giờ?


Đương nhiên, anh đường đường là Chiến thần thiên long, cho dù Chu Nhược Mai không cảnh cáo thì anh cũng sẽ không nhìn trộm, ngay cả vợ mình cũng phải nhìn lén, để người ta biết không phải là bị chê cười sao?

Nói xong, Lê Uy Long liền quay người qua chỗ khác.

Chu Nhược Mai thật sự vội vàng, cô không muốn nói nhảm với Lê Uy Long, lập tức cởi quần, ngay bên cạnh thanh kiếm, bắt đầu đi vệ sinh.

Dù sao thì chỗ nào cũng không có vật để che chắn, nếu Lê Uy Long muốn nhìn trộm, dù cô ở đâu cũng sẽ bị anh nhìn trộm nên sẽ không chọn chỗ nữa.

Lê Uy Long nghe thấy tiếng nước chảy rơi vãi trên mặt đất ở phía sau, trong đầu đang tưởng tượng ra một bức tranh đẹp đẽ, sau đó không kìm được mà dâng trào nhiệt huyết.

Lúc này, bên ngoài căn phòng đá.

“Sao lâu như vậy rồi mà bọn họ vẫn chưa ra, hai người họ làm gì trong đó vậy?” George đợi rất lâu mà vẫn không thấy Lê Uy Long và Chu Nhược Mai đi ra, bắt đầu cảm thấy lo lắng.

"Ai mà biết được! Hai vợ chồng bọn họ cô nam quả nữ một phòng, chắc bọn họ đã làm chuyện một ít chuyện vợ chồng hay làm ở trong đó rồi!" Harry nói.

“Còn chờ nữa, trời sắp sáng rồi!” George nói.

"Làm gì còn cách nào! Họ không ra ngoài, chúng ta có thể làm gì?" Harry nói.

“Cứ chờ đợi như vậy thật là chán.” George nói.

“Đúng vậy, hay là chúng ta chơi một số trò chơi thú vị đi, nếu không thì thật là nhàm chán.” Harry nói.

“Chơi trò gì?” George hỏi.


"Dù sao, khi Lê Uy Long cùng Chu Nhược Mai đi ra, chúng ta sẽ giết bọn họ, ở đây cũng có một người đẹp, chúng ta cũng phải giết. Một cô gái xinh đẹp như vậy, cứ giết đi như vậy thì thật uổng phí!" Harry nhìn về phía Nguyễn Tú Cẩm rồi nói.

Nguyễn Tú Cẩm nghe thấy lời này, cô ấy đột nhiên căng thẳng, đến bây giờ mới biết, hóa ra bọn họ cũng không buông tha mình và hai người Lê Uy Long cùng Chu Nhược Mai.

Chỉ cần Lê Uy Long và Chu Nhược Mai ra ngoài, cả hai người họ sẽ phải chết.

“Ý anh là gì?” George vẫn không hiểu Harry muốn nói gì.

“Ý tôi là, hai vợ chồng họ ở bên trong làm chuyện đó, vậy thì chúng ta cũng cùng với người đẹp này làm chuyện đó thôi!” Harry nói.

"Haha, ý kiến hay! Thay vì cứ ở đây chờ đợi buồn chán như vậy, còn không bằng cùng với cô gái Việt Nam xinh đẹp này chơi đùa, lĩnh hội xem hương vị của người phụ nữ Việt Nam nó như thế nào." George cười.

George vừa dứt lời, tất cả những người lính đánh thuê có mặt ở nơi này đều lộ ra vẻ mặt dữ tợn, hung ác.

Nguyễn Tú Cẩm nhìn thấy bọn họ đều lộ ra vẻ mặt hung ác dữ tợn, trong nháy mắt sợ tái mặt, cả người run rẩy, những chuyện mà lúc trước cô ấy vẫn luôn lo lắng cùng tất cả bộ mặt xấu xa của mấy người này cuối cùng cũng sắp xảy ra rồi!