Bởi vì nếu cho Tôn Quốc Tài thêm một cơ hội, khẳng định lại gọi một trong số họ làm người chơi cờ thay cho ông ta, lỡ như lại phá giải thất bại, vậy cũng khó giữ được cái mạng nhỏ này.
Quả nhiên như bọn họ dự đoán, Tôn Quốc Tài lập tức nói với George: “Vậy thì ông lại sắp xếp một người đến chơi cờ thay cho tôi đi.”
George lập tức nói với những người lính đánh thuê: “Ai trong các anh sẽ đi chơi cờ thay cho ông Quốc Minh? Phần thưởng lần này vẫn là ba mươi năm tỷ đồng.”
Chu Nhược Mai và Lê Uy Long đều không nghĩ đến là chỉ cần giúp đỡ chơi cờ mà đã có thể nhận được phần thưởng ba mươi năm tỷ thế này. Ông George này đúng thật là hào phóng lắm tiền mà, cũng chẳng trách có nhiều người cam nguyện đi chịu chết như vậy.
Tuy nhiên, lần này những người lính đánh thuê đó đưa mắt nhìn nhau, không ai bằng lòng làm kẻ chết thay nữa. Tuy tiền quan trọng, nhưng mạng sống còn quan trọng hơn. Kiếm ba mươi năm tỷ nhưng không có mạng tiêu xài thì có ích gì?
Chỉ cần mình giữ được mạng sống, tiền còn có thể từ từ mà kiếm.
Tôn Quốc Tài nhìn thấy không ai bằng lòng đi chơi cờ thay cho mình, bèn nói: “Mọi người yên tâm đi, lần này tôi thật sự có thể phá giải được rồi. Lúc nãy vua cờ mới nói rất có đạo lý, thất bại là mẹ của thành công, tôi đã thất bại bốn lần rồi, cũng đã rút được rất nhiều kinh nghiệm, lần này tôi đảm bảo nhất định có thể phá giải được. Ba mươi năm tỷ sẽ nằm trong tầm tay các anh.”
Nghe những lời Tôn Quốc Tài nói, vẫn là có một người lính đánh thuê bị lay động, anh ta chủ động đứng ra nói: “Tôi làm cho.”
“Được, vậy thì nhanh chóng đi lên đó đi.” George nói.
Khi người lính đánh thuê đó đi đến phía trước cửa đá, Tôn Quốc Tài lại sử dụng phương pháp cũ dùng đèn pin hướng dẫn anh ta di chuyển các quân cờ như thế nào.
Khoảnh khắc căng thẳng lại đến, tất cả mọi người đều không lên tiếng mà im lặng nhìn theo.
Chu Nhược Mai phát hiện mười nước đi trước của Tôn Quốc Tài giống hệt như cô đã nghĩ trước đây, cho thấy rằng quan điểm của mọi người đều giống nhau.
Sau mười nước đi, những quan niệm khác nhau từ từ xuất hiện. Đối với một số cách chơi cờ, Chu Nhược Mai phát hiện được quan niệm của Tôn Quốc Tài còn không tốt bằng quan niệm của cô, một số sơ hở được hiển thị ra rất rõ ràng. Tuy nhiên, cô chỉ lẳng lặng theo dõi mà không hề nhắc đến.
Bởi vì, cô phải kéo dài thời gian, nếu cô giúp Tôn Quốc Tài phá giải ván cờ và mở được cửa đá, thì cô sẽ không còn giá trị lợi dụng nữa. Ngay sau khi ván cờ bị phá giải, mình và Lê Uy Long, Nguyễn Tú Cẩm đều sẽ phải chết. Về điểm này cô vẫn là người hiểu rõ hơn ai hết.
Vả lại cô đang một lòng muốn giết một người lính đánh thuê, làm sao có thể đưa ra lời khuyên cho Tôn Quốc Tài được?
Tôn Quốc Tài cảm thấy nước đi thứ mười bảy của mình đã đi sai ở ván trước, nên ở ván này, ông ta bắt đầu thay đổi ở nước đi thứ mười bảy.
Khi Tôn Quốc Tài đang chơi cờ, Thiên Thành và Hà Ngọc Lan, cùng với những người tinh anh đặc chủng đó đã đến núi Hổ Sơn.
Bọn họ nhìn thấy hai người lính đánh thuê nằm cạnh cửa hang, không cần hỏi thì bọn họ cũng biết rằng đó là bị Lê Uy Long giết chết.
Lê Uy Long đã đi sâu vào hang cọp, trong lòng Thiên Thành và Hà Ngọc Lan đều rất lo lắng. Nhưng nếu không có mệnh lệnh của Lê Uy Long, bọn họ đều không dám tự ý dẫn quân đến giết vào hang động.
Hiện tại, bọn họ chỉ có thể ở trên cửa hang chờ quân tiếp viện của Minh Hải phái đến.