Long Uy Chiến Thần

Chương 420: Nuốt không trôi cũng phải nuốt xuống






“Vâng.”

Nhân viên công tác của bệnh viện lập tức hành động, đem những thi thể này đến nhà xác, đồng thời xử lý sạch sẽ vết máu trên sàn nhà.

Cục trưởng nói Ánh Hạ không nên nhúng tay vụ án này, Ánh Hạ cũng không muốn lại nhúng tay vào, liền dẫn người của mình rời khỏi bệnh viện.

Lê Uy Long vừa rồi ở nơi này gây ra động tĩnh lớn như vậy, cũng không muốn ở lại bệnh viện để tránh bị người ta hỏi tới hỏi lui.

Thế là, anh liền nói với Lê Hồng Ngọc: “Cô Dung, tôi vẫn còn có chút việc phải làm, muốn rời đi trước.”


“Được, cậu cứ đi xử lý chuyện của cậu đi.” Lê Hồng Ngọc nhìn thấy Lê Uy Long đã giết người, có thể có chút việc phải xử lý, nên cũng không dám khiến anh chậm trễ.

“Kiều Vy, hôm nào đó anh sẽ trở lại thăm em sau.” Lê Uy Long lại nói với Kiều Vy.

“Vâng, gặp lại sư huynh sau.” Kiều Vy nói.

Sau đó, Lê Uy Long liền cùng với bọn người Thiên Thành, Hà Ngọc Lan đi.

Một vụ án máu bởi vì chen ngang hàng mà dẫn đến, cứ như vậy kết thúc.

......

Lúc này, tại văn phòng chủ tịch của tập đoàn Vương Lôi.

Harry vội vàng chạy vào văn phòng, lo lắng nói: “Thưa ngài Will, xảy ra chuyện lớn không tốt rồi!”

“Đã xảy ra chuyện gì?” George hỏi.

“Vừa rồi bảy lính đánh thuê của chúng ta đều đã bị gi3t chết ở bệnh viện!” Harry nói.

“Cái gì? Bọn họ bị ai gi3t chết?” George kinh ngạc hỏi.

“Là Lê Uy Long! Tôi đã điều tra rõ, là bị Lê Uy Long giết!” Harry nói.

“Lê Uy Long? Tại sao bọn họ bị Lê Uy Long gi3t chết?” George càng thêm kinh ngạc.

“Bởi vì trong đó có một tên chen ngang hàng ở bệnh viện, bị Lê Uy Long đánh, sau đó gã ta bèn gọi tất cả những chiến hữu đang dạo phố xung quanh đến bệnh viện, muốn giết Lê Uy Long. Kết quả, lại bị người của Lê Uy Long giết!” Harry nói.

“Nếu là như vậy, thì bọn họ thật sự là thành sự không có, bại sự có thừa! Lê Uy Long, là người mà bọn họ có thể dễ dàng như vậy giết được sao?” George lập tức nổi trận lôi đình, tức giận nói.

“Bọn họ cũng không biết đối phương là Lê Uy Long, có lẽ đến chết bọn họ cũng không biết được người mà mình chọc đến chính là Lê Uy Long. Nhưng Lê Uy Long này dám công khai giết người ở bệnh viện, khẩu khí này khiến tôi nuốt không trôi!” Harry nói.

“Nuốt không trôi cũng phải nuốt xuống, không thể hành động thiếu suy nghĩ!” George nói.

“Lê Uy Long này cũng quá kiêu ngạo rồi, tôi muốn gi3t chết anh ta sớm một chút, báo thù rửa hận thay cho đàn em của tôi!” Harry nói.

“Báo mối thù gì? Là do đàn em của anh gây chuyện thị phi, không có một chút kỷ luật nào cả, đi lung tung khắp nơi, đến bệnh viện chữa bệnh thì phải xếp hàng, không muốn xếp hàng thì không được à? Đây là do bọn họ gieo gió gặt bão, chết thì đã chết, đừng làm hỏng đại sự của tôi!” George nói.

“Vậy chúng ta đến cùng chừng nào thì bắt đầu hành động, ám sát Lê Uy Long!” Harry hỏi.

“Hiện tại người của anh đã đánh rắn động cỏ, muốn giết Lê Uy Long cũng không dễ dàng như vậy.” George nói.

“Vậy làm sao bây giờ? Chúng ta còn phải nhẫn nhịn đến khi nào?” Harry hỏi


“Kém chút nữa thì anh đã làm hỏng đại sự của tôi rồi, hiện tại việc cấp bách chính là mau chóng phá giải thế cờ trên cửa đá của kho báu Núi Hổ Sơn, cầm được đồ bên trong kho báu. Chờ lấy được kho báu, lại giết Lê Uy Long cũng không muộn!” George nói.

“Vậy cái thế cờ đó, có biện pháp phá giải không?” Harry hỏi.

“Tối hôm qua tôi đã gửi mật mã đến hiệp hội cờ tướng Đông Quốc, bọn họ đã phái ra một vị bậc thầy cờ tướng tới giúp chúng ta phá giải mật mã.” George nói.

“Tốt, vậy vị bậc thầy cờ tướng kia, lúc nào thì đến thành Đà Lạt?” Harry hỏi.

“Hiện tại đã ở trên máy bay rồi, buổi tối ngày hôm nay có thể đến thành phố Đà Lạt.” George nói.

“Hay quá, hi vọng vị bậc thầy cờ tướng này có thể phá giải thế cờ trên cửa đá, để cho chúng ta có thể gi3t chết Lê Uy Long sớm một chút!” Harry nói.

“Về chuyện này thì anh yên tâm đi, khẳng định ông ta có thể phá giải nước đi còn sót lại của trận cờ tướng kia, bởi vì ông ta là cao thủ giỏi nhất về cờ tướng của Đông Quốc.” George nói.