Long Uy Chiến Thần

Chương 400: Giúp người khác có việc làm






Triệu Đình Tuy bởi vì cứu bọn họ nên mới bị thương, đương nhiên bọn họ phải đi qua xem thử tình hình của anh ta thế nào.

Thiên Thành và Hà Ngọc Lan đã lái chiếc xe jeep thông thường cùng đi đến bệnh viện.

“Em gái của em ở đâu?” Lúc trên xe, Chu Nhược Mai hỏi Triệu Đình Tuy.

“Em ấy đang ở tại phòng trọ.” Triệu Đình Tuy đáp.

“Có cần đưa em ấy cùng đi đến bệnh viện thăm em hay không?” Chu Nhược Mai hỏi.


“Không cần đâu, tuyệt đối đừng gọi em ấy đến đây.” Triệu Đình Tuy vội nói.

“Tại vì sao?” Chu Nhược Mai tiếp tục hỏi.

“Bởi vì em không muốn em ấy biết em bị thương. nếu em ấy biết em bị thương nặng, sẽ rất đau lòng.” Triệu Đình Tuy trả lời.

Chu Nhược Mai không ngờ được anh ta lại sợ em gái mình biết mình bị thương đến như vậy, chỉ đành nói: “Được rồi, vậy sau này em có dự định gì không?”

“Em cũng không có dự định gì hết, khách sạn Thành Đạt chắc là em không quay lại đó được nữa rồi, ngày mai em sẽ đi tìm một công việc mới.” Triệu Đình Tuy nói.

“Em không cần tìm nữa đâu, đợi vết thương của em khỏi hẳn rồi, thì hãy đến công ty của chị làm đi!” Triệu Đình Tuy nói.

“Được vậy thì tốt quá, công ty của chị tên là gì?” Triệu Đình Tuy vội hỏi.

“Chính là tập đoàn Galaxy.” Chu Nhược Mai trả lời.

Triệu Đình Tuy đến từ phía nam Đà Lạt, cũng không biết cái gì gọi là tập đoàn Galaxy, nhưng mà nghe qua cái tên thì cũng đoán được đây là một công ty lớn.

Thế là, anh ta lại hỏi: “Em đi đến công ty của chị làm việc thì em có thể nhận công việc gì?”

“Học lực của em như thế nào? Có sở trường gì?” Chu Nhược Mai hỏi.


“Em không học hành gì nhiều, cũng không có sở trường gì cả!” Triệu Đình Tuy thành thật nói.

Chu Nhược Mai suy nghĩ một lát, sau đó nói: “Vậy thì đến công ty chị làm đội trưởng đội bảo an đi, cũng vừa hay đội trưởng đội bảo an của công ty chị cũng vừa mới từ chức, đang thiếu một đội trưởng bảo an.”

“Em vừa mới vào làm đã được làm đội trưởng rồi hả? Em cũng chưa từng đi nghĩa vụ qua, không phải là quân nhân xuất ngũ, em có tài đức gì chứ, lại có thể đảm nhiệm chức vụ đội trưởng đội bảo an?” Triệu Đình Tuy vô cùng kinh ngạc.

“Chỉ dựa vào đêm nay em đã liều mạng cứu bọn chị, thì em đã có đủ tư cách rồi, hơn nữa, võ nghệ của em cao cường, thực lực phi thương, có rất nhiều người đã từng đi nghĩa vụ cũng không phải là đối thủ của em. Vị trí đội trưởng bảo an này, ngoài em ra không ai thích hợp hơn.” Chu Nhược Mai khẳng định nói.

“Dạ vậy được rồi, cảm ơn chị Chu Nhược Mai đã tin tưởng em, em nhất định sẽ cố gắng làm tốt công việc của đội trưởng đội bảo an.” Triệu Đình Tuy cảm kích hứa với cô. Anh ta đang buồn rầu vì không có việc làm, không ngờ được là Chu Nhược Mai lại trực tiếp mời anh ta vào công ty cô làm đội trưởng đội bảo an.

“Không cần khách sáo, em cố gắng làm tốt là được. Đúng rồi, công ty có ký túc xá cho nhân viên, em có thể đoán em gái mình vào ở cùng tại ký túc xá của công ty, chị sẽ sắp xếp cho em một phòng ở thuộc loại phòng của quản lý. Nếu như em gái của em muốn đi làm, cũng có thể đến công ty của chị làm việc.” Chu Nhược Mai nói.

“Vậy thì quá tốt ạ, thật vô cùng cảm ơn chị, chị Dư Hân.” Triệu Đình Tuy lại cảm kích nói.

“Không cần khách sáo với chị như vậy.” Chu Nhược Mai nói.

Lê Uy Long nghe thấy Chu Nhược Mai sắp xếp công việc cho Tiết Dư Hân, anh đương nhiên sẽ không có ý kiến, nhưng chuyện nhỏ này, cứ để cô tự mình quyết định là được.

Triệu Đình Tuy thực lực phi thường, là một nhân tài hiếm có, anh cũng cảm thấy Triệu Đình Tuy làm đội trưởng đội bảo an cho tập đoàn Galaxy là vô cùng hợp lý, rất thích hợp với anh ta.

Sau này nếu như Chu Nhược Mai ở công ty có gặp chuyện nguy hiểm gì, Triệu Đình Tuy còn có thể giúp đỡ cô.


….

Lúc này, trong gian phòng tổng thống ở khách sạn Thành Đạt.

Những vệ sĩ của Phan Thiên nhìn thấy Phan Thiên đau đớn đến lăn qua lộn lại, sắc mặt trắng bệch, bọn họ ai cũng đều sợ hãi đến toát cả mồ hôi lạnh, đi qua đi lại tán loạn hỏi thăm tình trạng của Phan Thiên.

Đúng lúc này, điện thoại trong tay của Phan Thiên vang lên, một tên vệ sinh lấy điện thoại của hắn ta ra.

Phan Thiên vừa nhìn, là mẹ của mình gọi đến, bèn chịu đau nghe điện thoại.

“Con trai Huy Thành, con với Chu Nhược Mai đã gạo nấu thành cơm chưa?” Hồ Thanh Mai nôn nóng hỏi.