Khi đi ngang qua Phan Thiên, Chu Nhược Mai thậm chí cũng không có liếc lấy hắn ta một cái.
Phan Thiên quá đê hèn và vô liêm sỉ, quá nham hiểm và độc ác, Chu Nhược Mai sẽ không bao giờ thông cảm cho hắn ta.
Thà để hắn ta bị phế đi cũng tốt, kẻo hắn ta luôn có ý đồ với mình.
Chỉ khi phế đi mới có thể vĩnh viễn yên tâm hắn ta không thể làm gì được nữa. Cuối cùng cô cũng hiểu rằng tử tế với kẻ thù là tàn nhẫn với chính mình!
Khi những vệ sĩ ngã trên mặt đất nhìn thấy Lê Uy Long đưa Chu Nhược Mai và Ngô Vy ra khỏi phòng, họ sợ hãi đến mức bò xung quanh và nhường chỗ cho họ một lối đi.
Khi đi về phía thang máy từ hành lang, Lê Uy Long không thể không hỏi Chu Nhược Mai và Ngô Vy: "Tại sao hai người lại đến đây?"
"Sáng nay Hồ Thanh Mai gọi cho em, nói rằng nhà họ Phan muốn hợp tác với tập đoàn Galaxy của chúng ta để giúp tập đoàn Galaxy vượt qua khó khăn, và yêu cầu em đến đây lúc bảy giờ tối để bàn bạc với bà ta. Em nghĩ đó là sự thật nên đã nói với tổng giám đốc Tường Ninh đi với em. " Chu Nhược Mai nói.
"Sao em lại dễ dàng bị lừa như vậy? Người của nhà họ Phan là hạng người gì em không biết sao? Nhà họ Phan đã hợp tác với tập đoàn Vương Lôi rồi, giá mà tập đoàn Vương Lôi đưa ra rất cao. Đối với bọn họ chỉ có lợi mà thôi, làm sao họ có thể hợp tác với Tập đoàn Galaxy vào thời điểm này? "
"Trước đây Tập đoàn Galaxy đã dừng hợp tác giữa chừng với họ. Họ từ lâu đã ôm mối hận thù và hy vọng rằng Tập đoàn Galaxy của chúng ta sẽ sớm phá sản. Làm thế nào họ có thể tốt bụng đến giúp Tập đoàn Galaxy vượt qua khó khăn?”
Lê Uy Long có chút tức giận, một hơi nói ra những lời này. Vì vợ anh quá dễ tin người, quá dễ bị lừa dối, nếu lần này không giáo dục cho tốt, lần sau sẽ tái phạm.
"Làm sao em biết được mẹ con Huỳnh Mai Thúy và Phan Thiên lại nham hiểm và độc ác như vậy! Làm ra chuyện đê hèn như vậy!"
"Đặc biệt là Huỳnh Mai Thúy, nói rất hay, nói nhà họ Phan có tầm nhìn dài hạn, hợp tác với tập đoàn Galaxy có thể đạt được lợi ích lâu dài. Bà ta nói hay như vậy chắc chắn mọi người sẽ tin!"
"Nhưng ai có thể nghĩ rằng khi chúng ta đến khách sạn Thành Đạt, Huỳnh Mai Thúy lại không đến, tắt điện thoại di động, để cho con trai của bà ta là Phan Thiên đến xử lý chúng ta."
Chu Nhược Mai cũng một hơi giải thích.
"Lòng người hiểm ác đáng sợ, thương trường như chiến trường. Em cứ hồn nhiên như vậy, không chừng em bị bán đi mà vẫn còn giúp người ta đếm tiền. Bài học lần trước ở Túy tiên lâu, em quên rồi sao, sao lại bị hai lần liên tiếp vẫn bị người nhà này lừa?" Lê Uy Long nói.
"Lần này chủ yếu là do tập đoàn Galaxy đã đến trước bờ vực phá sản. Em muốn cứu tập đoàn Galaxy quá thôi. Huỳnh Mai Thúy bắt được tâm ý, đề nghị hợp tác với tập đoàn Galaxy vào lúc này, vì vậy nên em mới vô tình dính vào bẫy của bà ta.” Chu Nhược Mai giải thích.
“Anh đã nói với em rồi, tập đoàn Galaxy không cần em lo lắng, em không cần phải làm gì cả, cứ bình thường đi làm thôi, anh sẽ tìm cách giải quyết tập đoàn Vương Lôi.” Lê Uy Long nói.
"Nhưng mà, em không thấy anh làm gì cả? Làm sao anh có thể giúp em giải quyết tập đoàn Vương Lôi chứ?" Chu Nhược Mai bị Lê Uy Long trách mắng, phản bác lại Lê Uy Long.
"Anh làm việc bí mật vậy thì anh có nên nói cho em biết không? Hơn nữa em đến khách sạn Thành Đạt để gặp gỡ và bàn bạc với nhà họ Phan, sao lúc trước gọi cho anh, sao em không nói gì?” Trước đây anh đối với Chu Nhược Mai là ngàn theo trăm thuận, đây là lần đầu tiên anh dạy dỗ Chu Nhược Mai .
Bởi vì nếu cô lại ngốc nghếch làm ra chuyện như vậy, sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra chuyện, không phải lần nào anh cũng kịp đến cứu cô!
Ngô Vy thấy Lê Uy Long và Chu Nhược Mai chuẩn bị cãi nhau, vội vàng khuyên giải: "Được rồi, hai người đừng cãi nhau nữa, hiện tại không phải chúng ta đều không sao cả sao?"
Lê Uy Long tức giận, nghe thấy giọng nói của Ngô Vy, anh lại nói với cô ta: "Cô cũng vậy, quá ngu ngốc. Là tổng giám đốc tập đoàn Galaxy , tại sao cô lại trở nên ngu ngốc giống với vợ tôi chứ?"
Ngô Vy bị mắng oan một hồi, cô ta vẫn luôn nghi ngờ nhà họ Phan giở trò, nhưng là Chu Nhược Mai lại tự mình cầu xin cô ta đến cùng, cô ta không thể không đến sao?
Nhưng cô ta không thể nói những điều này vì cô ta không muốn phản bội Chu Nhược Mai. Nếu cô ta nói ra, nhất định Chu Nhược Mai sẽ bị Lê Uy Long mắng một lần nữa nên cô ta đành phải im lặng chấp nhận.
Và khi Chu Nhược Mai nghe thấy Ngô Vy bị Lê Uy Long mắng, cô đã tự nguyện thừa nhận: "Không liên quan gì đến tổng giám đốc Tường Ninh, đây là ý kiến riêng của em, em đã yêu cầu cô ấy đến."