Long Uy Chiến Thần

Chương 395: Giết hay không giết cũng là một vấn đề khó






“Chờ lát, đừng mà.” Phan Thiên kêu lên một cách thê lương.

“Mày còn lời gì muốn nói?” Lê Uy Long ngừng chân, muốn nghe xem Phan Thiên trước khi chết còn muốn nói gì.

“Chỉ cần anh không giết tôi, tôi có thể để nhà họ Phan hợp tác với tập đoàn Galaxy, giúp tập đoàn Galaxy vượt qua cửa ải khó khăn này.” Phan Thiên nói, hắn ta biết tập đoàn Galaxy bây giờ đã đứng trước nguy cơ phá sản, hắn ta lợi dụng điều kiện này nói không chừng có thể khiến Lê Uy Long bỏ qua cho anh ta.

Nhưng mà Lê Uy Long lại nói: “Tao không cần, tập đoàn Galaxy không có nhà họ Phan tụi mày cũng sẽ vượt qua ải khó khăn thôi.”


“Anh đừng cậy mạnh, tập đoàn Galaxy của vợ anh sắp phải phá sản, chẳng lẽ anh không biết?” Phan Thiên hỏi.

“Tao không biết, tôi chỉ biết sau này nhà họ Phan bọn bây cầu xin hợp tác với tập đoàn Galaxy nhưng không được.” Lê Uy Long nói.

Phan Thiên vô cùng im lặng, Lê Uy Long này thật sự đúng là kẻ ăn bám vô dụng, công ty vợ mình đứng trước nguy cơ phá sản mà anh cũng không biết, không hề cảm thấy có chút nguy cơ nào. Cũng không có ai ăn cơm chùa nhàn rỗi như thế.

“Anh không biết không sao, anh có thể hỏi vợ anh một chút xem nếu như không được nhà họ Phan bọn tôi giúp đỡ, tập đoàn Galaxy chẳng bao lâu sẽ phá sản.” Phan Thiên nói.

“Bọn bây dùng sự hợp tác giữa nhà họ Phan và tập đoàn Galaxy để lừa vợ tao tới đây à?” Lê Uy Long lập tức nghĩ tới điểm này, nếu như không phải nguyên nhân này thì anh thực sự không nghĩ ra được vì sao Chu Nhược Mai và Ngô Vy đến khách sạn Thành Đạt.

“Chuyện này hoàn toàn là ý kiến ngu ngốc của mẹ tôi, không liên quan tới tôi.” Phan Thiên vì giữ mạng mà khai cả mẹ của anh ta ra.

“Thì ra là mẹ mày bày kế, sau này hai mẹ con mày sẽ phải trả giá đắt, cả nhà họ Phan của mày cũng sẽ rơi vào ngõ cụt!” Lê Uy Long hung hăng nói.

“Tôi chỉ làm theo ý của mẹ tôi, anh có thể xem là món nợ, đi tìm mẹ tôi tính sổ đi.” Bây giờ Phan Thiên chỉ muốn giữ mạng, chỉ cần giữ được mạng sống thì sẽ có thể nghĩ cách đối phó Lê Uy Long lần nữa.

“Tao đương nhiên sẽ đi tìm mẹ mày tính sổ, nhưng mày là kẻ thực hiện hành động này, sao tao có thể bỏ qua cho mày?” Lê Uy Long lạnh lùng nói.

“Đừng, tôi không muốn chết.” Phan Thiên nhìn thấy Lê Uy Long lại muốn ra tay thì lập tức sợ hãi đến nỗi mặt mày tái mét.

“Lần trước ở nhà hàng Đại Thành, tao đã tha mạng cho mày, cho mày một con đường sống, bây giờ nghĩ lại hình như tao vẫn quá nhân từ rồi, mày vẫn chưa hết hy vọng với vợ tao, tôi nhất định phải diệt trừ tai họa về sau mãi mãi mới được.” Lê Uy Long nói.

Vợ mình quá ngốc nghếch và ngây thơ, dễ dàng mắc lừa như vậy, giữ lại Phan Thiên thì sớm muộn vẫn còn bị anh ta lừa gạt, lần này nhất định phải mãi mãi diệt trừ tai họa về sau.

“Đừng… Không cần! Mày giết tao thì mày cũng sẽ bị bắt, mày cũng phải đền mạng. Đến lúc đó vợ mày sẽ kết hôn với người khác.” Phan Thiên chỉ muốn giữ mạng, bắt đầu làm việc tư tưởng với Lê Uy Long.

Lê Uy Long đương nhiên sẽ không lo lắng giết người thì đền mạng, anh ta đường đường là chiến thần Thiên Long, gi3t chết một con em thế gia giống như đơn giản giẫm chết một con kiến, ai dám hỏi?

Nhưng Chu Nhược Mai nghe Phan Thiên nói như vậy thì lo lắng sau khi Lê Uy Long giết Phan Thiên sẽ phải đền mạng.

“Vĩnh Thiên, đừng kích động. Anh không thể giết anh ta, nếu không anh bị xử bắn thì em phải làm sao?” Chu Nhược Mai nói.

Lê Uy Long bất lực, mỗi lần anh muốn giết người thì Chu Nhược Mai luôn dùng lý do này, luôn lo lắng cô lại trở thành quả phụ.


Chẳng qua nếu như mình giết Phan Thiên trước mặt mọi người thì thật sự sẽ có người dám tới tìm anh gây phiền phức.

Người dám đánh anh này chính là Ánh Hạ, hội trưởng mới của Hiệp hội Hộ Pháp, người này, chính anh đã đích thân nâng cô ấy lên.

Lấy tính cách công chính nghiêm minh của Ánh Hạ thì trăm phần trăm sẽ bắt giữ anh.

Bây giờ anh vẫn chưa muốn công khai thân phận thật sự của mình, nếu như bị Ánh Hạ bắt đi thì thật đúng là sẽ gây phiền toái.