Long Uy Chiến Thần

Chương 372: Cuộc gọi bất ngờ






Khi Chu Nhược Mai đang loay hoay tìm đối tác làm ăn, điện thoại di động của cô vang lên, là một số điện thoại lạ gọi đến.

“Xin chào.” Chu Nhược Mai không biết là ai, đành phải chào một cách lịch sự trước.

“Xin chào chủ tịch Chu, tôi là Huỳnh Mai Thúy của nhà họ Phan.” Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói của một người phụ nữ.

Chu Nhược Mai nghe được đối phương là Huỳnh Mai Thúy, tức khắc nhíu mày. Đương nhiên cô biết Huỳnh Mai Thúy, đó chính là vợ của Phan Kiệt, mẹ của Phan Thiên, ở tập đoàn Phan Thị cũng là người có chỗ đứng.


“Bà tìm tôi có việc gì?” Chu Nhược Mai không biết Huỳnh Mai Thúy muốn tìm mình có việc gì, chẳng lẽ là vì việc Phan Thiên bị hủy họa nhan sắc nên tìm mình hỏi tội.

“Là thế này, nhà họ Phan chúng tôi muốn tiếp tục hợp tác cùng tập đoàn Galaxy, nhận một số các hạng mục mà không ai tiếp nhận, vì vậy cử tôi đến bàn về việc hợp tác.” Huỳnh Mai Thúy nói.

Chu Nhược Mai nghe được điều này, sững sờ trong giây lát, chồng của mình đã khiến cháu trai Phan Thiên của nhà họ Phan bị hủy hoại nhan sắc, vậy mà nhà họ Phan không tính toán lại còn cùng mình hợp tác. Không biết rốt cuộc đối phương có âm mưu gì đây?

“Nhà họ Phan các người không phải đã hợp tác cùng tập đoàn Vương Lôi rồi sao? Vì sao lại còn muốn hợp tác với tập đoàn Galaxy?” Chu Nhược Mai hỏi lại.

“Tập đoàn Galaxy đã có thâm niên mấy chục năm, lạc đà gầy thì vẫn còn hơn ngựa. Nhà họ Phan chúng tôi từ đầu đến cuối đều cảm thấy hợp tác cùng tập đoàn Galaxy mới là sách lược lâu dài. Tập đoàn Vương Lôi chỉ là thùng rỗng kêu to, khó mà làm được việc lớn, không sớm thì muộn cũng dẫn đến suy tàn.” Huỳnh Mai Thúy nói.

“Nhưng mà chồng của tôi đã hủy hoại nhan sắc của con trai bà, bà chẳng lẽ không ghi hận?” Chu Nhược Mai nói.

“Đó là ân oán cá nhân, hơn nữa, là do con trai tôi có lỗi trước, điều này không thể trách chồng cô được. Bây giờ hai chúng ta đang nói về chuyện hợp tác giữa hai công ty. Trong kinh doanh, không có bạn bè mãi mãi, cũng không có kẻ thù mãi mãi, chỉ có lợi ích. Lấy lợi ích làm tiền đề, tất cả ân oán đều có thể bỏ qua.” Huỳnh Mai Thúy nói.

Chu Nhược Mai nghe Huỳnh Mai Thúy nói cũng có lý, hỏi lại: “Nhưng mà, tập đoàn Galaxy đang đứng trước nguy cơ phá sản, có thể mang đến lợi ích gì cho tập đoàn Phan Thị chứ?”

“Chỉ cần nhà họ Phan tiếp nhận hạng mục của tập đoàn Galaxy, chúng tôi có thể giúp bên cô vượt qua nguy cơ lần này.”


“Nếu thật sự như lời bà nói, quả thật tập đoàn Galaxy có thể vượt qua được nguy cơ lần này. Bên bà thật sự muốn hợp tác cùng tập đoàn Galaxy sao?” Chu Nhược Mai hỏi.

“Đương nhiên là thật. Nhà họ Phan chúng tôi luôn muốn hợp tác cùng tập đoàn Galaxy! Lần trước là do chủ tịch trước của tập đoàn Galaxy tự hủy bỏ hợp tác với nhà họ Phan chúng tôi mà không phải là nhà họ Phan không muốn hợp tác với tập đoàn Galaxy.” Huỳnh Mai Thúy nói.

“Nhưng giá cả bên tập đoàn Galaxy chúng tôi không thể cao bằng tập đoàn Vương Lôi được. Bên bà có bằng lòng không?” Chu Nhược Mai nói.

“Chỉ cần mức giá bình thường, nhà họ Phan chúng tôi cũng đã có lợi nhuận lớn rồi, làm sao có thể không bằng lòng? Nhà họ Phan chúng tôi tầm nhìn xa, cần lợi nhuận lâu dài, hợp tác lâu dài. Tập đoàn Vương Lôi dựa vào đốt tiền mà lôi kéo, sớm muộn gì cũng mất cả vốn lẫn lãi.” Huỳnh Mai Thúy nói.

“Mắt nhìn của nhà họ Phan thật sự rất chuẩn xác đấy.” Chu Nhược Mai nói.

“Cảm ơn lời khen của chủ tịch Chu. Nếu nhà họ Phan chúng tôi không có tầm nhìn xa, làm sao có thể trở thành gia tộc hạng nhất nhì ở thành phố Đà Lạt? Cho phép tôi khoe khoang một câu, từ khi gia tộc đứng đầu ở Đà Lạt biến mất một cách thần bí, các gia tộc ở Đà Lạt hiện tại chỉ có nhà họ Phan chúng tôi là có thực lực nhất. Trong giai đoạn khó khăn, nhà họ Phan chúng tôi nguyện ý giúp tập đoàn Galaxy, tôi nghĩ về sau cô cũng sẽ không đối xử tệ với nhà họ Phan chúng tôi phải không?” Huỳnh Mai Thúy nói.

Chu Nhược Mai đương nhiên biết thực lực của nhà họ Phan, chỉ đứng sau nhà họ Trương. Đương nhiên, cô cũng biết nhà họ Trương không phải biến mất thần bí, mà là bị diệt tộc. Từ sau khi nhà họ Trương bị diệt tộc, gia tộc có thực lực nhất ở Đà Lạt chỉ có nhà họ Phan.

“Đương nhiên là không, chỉ cần nhà họ Phan giúp tập đoàn Galaxy vượt qua được khó khăn lần này, về sau có hạng mục gì đương nhiên sẽ ưu tiên sắp xếp cho nhà họ Phan.” Chu Nhược Mai nói. Tuy cô rất ghét Phan Thiên nhưng lời của Huỳnh Mai Thúy rất đúng, trong kinh doanh không có kẻ thù mãi mãi, chỉ có lợi ích.


“Vậy thì tốt. Nếu nhà họ Phan hợp tác với tập đoàn Galaxy với mức giá bình thường, tập đoàn Vương Lôi sẽ gặp khó khăn, không bao lâu, họ chắc chắn sẽ không thể chống đỡ. Đến lúc đó, người được lợi là tập đoàn Galaxy, mà bị vỡ nợ chỉ có thể là tập đoàn Vương Lôi.” Huỳnh Mai Thúy nói.

Chu Nhược Mai cảm thấy lời nói của Huỳnh Mai Thúy cực kỳ có lý, nếu tập đoàn Galaxy có thể hợp tác cùng nhà họ Phan với mức giá bình thường, đến lúc phá sản chính là tập đoàn Vương Lôi.

“Được, vậy bà nói xem, nhà họ Phan dự định hợp tác với tập đoàn Galaxy như thế nào?” Chu Nhược Mai hỏi.

“Hợp tác kinh doanh là việc lớn, trong điện thoại không thể nói rõ hết được, rất nhiều vấn đề cần phải nói chuyện trực tiếp.” Huỳnh Mai Thúy thấy Chu Nhược Mai đã trúng kế, trong lòng mừng thầm, nói chuyện lâu như thế cuối cùng cũng đã nói ra được trọng điểm.

“Được rồi, vậy chúng ta gặp nhau ở đâu nói chuyện?” Chu Nhược Mai hỏi.