Long Uy Chiến Thần

Chương 367: Tức giận ói máu






Chu Nhược Mai không khỏi kinh ngạc khi thấy ông lão đột nhiên nôn ra máu, chuyện mà cô lo lắng nhất cuối cùng cũng đã xảy ra.

Lê Uy Long không nghĩ rằng ông lão sẽ giận đến mức nôn ra máu. Xem ra Chu Nhược Mai đã làm cho một lão già tức ói máu rồi.

Thua một ván cờ đối với một người như ông lão quả là dễ nảy sinh sự phẫn nộ trong lòng. Tuy nhiên, việc nôn ra máu vì tức giận thì thực sự hiếm thấy.

Những người xem đều ngạc nhiên khi thấy ông già nôn ra máu. Họ bắt đầu xì xào bàn tán.

“Tức đến mức ói ra máu. Xem ra việc để bị thua đối với ông lão thực sự rất khó chấp nhận!”

“Đáng đời! Cô gái xinh đẹp này vốn không muốn đánh cược với ông lão. Vậy mà ông ta vẫn nhất định ép họ chơi một hiệp, hơn nữa còn đánh cược lớn như vậy.”

“Đúng vậy, ông lão hẳn đã nghĩ rằng bản thân nhất định sẽ giành phần thắng, nhưng không ngờ rằng mỹ nhân đây lại là một cao thủ. Ngay cả khi vẫn còn hai quân xe, ông ta vẫn để thua. Khó mà trách ai được.”


“Lão già này lừa người rất lâu rồi, hôm nay cuối cùng cũng gặp được một cao thủ. Mất nhiều tiền như vậy, không nôn ra máu mới lạ.”

“Phải, tôi đã thua rất nhiều tiền vì lão ta. Rốt cục cũng đã có người dạy cho lão một bài học. Tuyệt thật!”

Ông lão đang nôn ra máu, nghe được những lời của mọi người xung quanh khiến ông ta càng tức giận hơn gấp bội.

“Cô gái xinh đẹp này đúng là một thiên tài. Không chỉ xinh đẹp, cô ấy còn đánh cờ rất giỏi. Một người tài sắc vẹn toàn như vậy quả là rất hiếm đấy.”

“Phải đấy, thời nay có rất ít người biết chơi cờ. Những cô gái trẻ biết chơi cờ lại càng hiếm. Cô gái này thực sự quá tài giỏi và xinh đẹp!”

“Nếu tôi có thể kết hôn với một người hoàn hảo như cô ấy, tôi sẽ luôn thấy cảm ơn cuộc đời này!”

“Dừng mơ mộng và ngưng ảo tưởng đi. Anh không có mắt à? Người ta là hoa đã có chủ đó. Chồng cô ấy không chỉ cao ráo mà còn đẹp trai nữa. Đúng là một cặp trời sinh!”

Mọi người vẫn không ngừng bàn tán, những người từng chế nhạo Chu Nhược Mai bây giờ lại không ngớt lời khen ngợi tài năng của cô.

“Dư Hân, chúng ta đi thôi!” Lê Uy Long thấy ông già chỉ nôn ra máu không có nguy hiểm đến tính mạng, vả lại anh cũng không muốn ở lại đây thêm để tránh phiền phức không đáng có, nên bảo Chu Nhược Mai nhanh chóng rời đi.

“Được, chúng ta đi!” Chu Nhược Mai cũng không muốn ở lại, dù sao cá cược ở nơi công cộng là điều không tốt.

Nếu ai đó nhận ra anh là chủ tịch của tập đoàn Galaxy và bí mật chụp hình thì chắc chắn sẽ gây ra cơn chấn động dư luận và mang đến nhiều tác động tiêu cực.

Nếu còn ở đây, người bên luật pháp đến, có thể họ sẽ bị bắt và danh tiếng sẽ bị hủy hoại.

Từng giành giải vô địch giải cờ vua toàn quốc mà lại đi bắt nạt một ông lão trên đường, nếu để những cao thủ cờ vua khác biết được nhất định anh sẽ trở thành trò cười cho thiên hạ. Chính vì thế, Lê Uy Long và Chu Nhược Mai phải nhanh chóng rời đi.

Chu Nhược Mai và Lê Uy Long vừa đi được vài bước, phía sau bỗng vang lên giọng nói của người đàn ông đeo kính: “Đứng lại cho tôi!”

Lê Uy Long và Chu Nhược Mai cùng lúc quay lại, nhìn thấy người đàn ông đeo kính đang nhìn bọn họ bằng cặp mặt rực lửa.


“Anh còn chuyện gì sao?” Lê Uy Long lạnh lùng hỏi.

“Để lại tiền trước rồi đi!” Người đàn ông đeo kính hung hãn nói.

“Khi vợ tôi muốn rời đi thì không ai có thể ngăn cản.” Lê Uy Long lạnh lùng trả lời. Anh vốn chẳng hề để tâm tới tên ngốc hung dữ này.

“Nếu anh muốn sống thì hãy để vợ anh cầm tiền và giao lại cho tôi!” Người đàn ông đeo kính nổi giận đùng đùng.

“Chúng tôi thắng tiền của ông lão, chứ đâu phải tiền của anh. Sao anh cứ phải làm ầm lên vậy?” Lê Uy Long nói.

“Tiền của ông lão cũng chính là tiền của tôi!” Người đàn ông đeo kính vẫn nói với thái độ vô cùng tức giận.

“Thì ra là hai người là cùng một giuộc!” Lê Uy Long đã biết họ cùng một hội từ rất lâu rồi, bây giờ anh mới nói ra sự thật này.

“Đừng ngậm máu phun người. Sao tôi lại cùng hội với ông ta được?” Người đàn ông đeo kính dĩ nhiên sẽ chẳng chịu thừa nhận ở nơi công cộng rằng mình với ông lão là đồng bọn.

“Hai người không cùng hội, vậy sao tiền của ông lão có thể là của anh?” Lê Uy Long nói.

Người đàn ông đeo kính nhận ra sự mâu thuẫn trong câu nói của bản thân liền câm nín không nói nên lời.

Lúc này, những người xem lại bắt đầu xôn xao.

“Thì ra hắn ta và ông lão là cùng hội cùng thuyền với nhau!”

“Vô lý, nếu không phải là cùng một ruột,việc mỹ nhân kia thắng tiền của ông lão chẳng liên quan gì đến hắn?”

“Đúng vậy, khi ông lão nhờ hắn lấy tiền tôi đã biết bọn họ cùng một hội!”

“Chẳng trách lúc trước hắn có thể thắng lão già này, hóa ra lão ta cố ý để hắn thắng vài ván rồi khiến chúng ta mắc câu!”


“Hai người họ thật đáng ghét, họ đã câu kết với nhau để lừa gạt chúng ta, khiến chúng ta bị mất nhiều tiền như vậy.”

“Ừ, gã đeo kính này là kẻ lừa đảo chuyên đi dụ dỗ làm cho chúng ta không chút nghi ngờ mà đánh cược với lão già đó.”

“May mà cô gái trẻ xinh đẹp này đã xuất hiện vạch trần thủ đoạn gian xảo của lão già này, làm lão ta tức ói máu, coi như thay chúng ta chút cơn giận trong lòng!”

Nghe thấy những lời bàn tán từ những người xem, người đàn ông đeo kính đột nhiên nổi giận hét vào mặt Lê Uy Long và Chu Nhược Mai: “Rốt cục các người định có định trả lại tiền cho tôi không?”

“Rõ là các người đã thua tiền, sao có thể đòi lại được?” Lê Uy Long nói.

“Nếu nhất quyết không trả lại tiền, tôi sẽ không khách khí với các người đâu!” Người đàn ông đeo kính đã vô cùng tức giận.

“Anh vẫn muốn số tiền này?” Lê Uy Long nói.

“Thắng được tiền của tôi chính là cướp, tôi nhất định phải giành lại!” Người đàn ông đeo kính hét vào mặt Lê Uy Long.

Tất nhiên Lê Uy Long chẳng có gì phải sợ “con kiến nhỏ” này. Anh nhìn người đàn ông đeo kính đang lao tới một cách lạnh lùng.

Những người đi đường nhìn thấy người đàn ông đeo kính chuẩn bị đánh người đều sợ hãi bỏ chạy.