Long Uy Chiến Thần

Chương 344: Ngập ngừng






Hai người vốn là vợ chồng, nửa đêm cô nam quả nữ ở chung một phòng, sau khi trải qua chuyện vừa rồi, cả hai đều có chút bối rối.

Cả hai đều đang rất muốn cùng nhau chủ động, nhưng cả hai đều xấu hổ trong việc chủ động đó.

Nửa giờ sau, Lê Uy Long nhắm mắt giả vờ ngủ, hy vọng rằng Chu Nhược Mai có thể lăn khỏi giường một lần nữa.

Chu Nhược Mai nghĩ rằng Lê Uy Long đã thực sự ngủ, cô rất tức giận. Cô trằn trọc không sao ngủ được, tên khốn này lại ngủ thiếp đi nhanh như vậy, thật uổng công mình chủ động!

Cô quyết định ra khỏi giường một lần nữa. Dù sao thì cô cũng khó chịu và không ngủ được.


Cô biết rằng không thể chờ một người đàn ông thẳng như ruột ngựa như Lê Uy Long chủ động được. Phải có chuyện gì đó để cô tự chủ động là tốt nhất. Nếu không, bản thân có thể ở góa cả đời!

Cô nghĩ rồi quyết định làm luôn, Chu Nhược Mai liền trở mình dậy bước xuống giường một lần nữa.

Lần này, Chu Nhược Mai rơi sấp mặt xuống đất.

Mặc dù lúc này Lê Uy Long đã nhắm mắt lại nhưng anh vẫn chưa ngủ, anh vẫn luôn tưởng tượng rằng Chu Nhược Mai lại có thể ngã xuống giường một lần nữa.

Nếu chẳng may Chu Nhược Mai lại có thể ngã xuống giường, chắc chắn anh sẽ nắm lấy cơ hội.

Đang lúc suy nghĩ lung tung, chợt cảm thấy trước người mát lạnh, anh sửng sốt, đột nhiên mở mắt ra.

Sau đó, anh lại thấy Chu Nhược Mai thật sự ngã xuống từ trên giường!

Bởi vì khoảng cách quá gần, khi Lê Uy Long phản ứng lại, Chu Nhược Mai đã ngã vào người anh.

Rất ngẫu nhiên mà lần này khi Chu Nhược Mai ngã xuống, khuôn mặt của cô vừa đối mặt với Lê Uy Long, miệng vừa hay áp vào miệng Lê Uy Long ...

Lê Uy Long được áp vào đôi môi thơm của Chu Nhược Mai, cả người đột nhiên choáng ngợp, cảm thấy thế giới quay cuồng.


Đặc biệt là mái tóc nhẹ nhàng của Chu Nhược Mai bao trùm lấy anh, hương thơm tràn vào khiến anh như đang cơn trong mộng.

Và chính Chu Nhược Mai cũng không ngờ mình tùy tiện lăn xuống lại lăn đúng nơi như thế.

Tất cả những điều này có lẽ là do ý trời.

Đêm nay, dường như một câu chuyện đã được định sẵn sẽ xảy ra.

Lê Uy Long lần này ngừng nói, trực tiếp hôn lên môi Chu Nhược Mai.

Lập tức toàn thân Chu Nhược Mai run lên, cô không ngờ đêm nay Lê Uy Long lại táo bạo như vậy.

“Anh… anh làm sao vậy?” Chu Nhược Mai vẻ mặt đỏ bừng hỏi.

“Anh không biết phải nói thế nào.” Khuôn mặt của Lê Uy Long đỏ ửng lên

“Anh cứ mạnh dạn nói ra, em sẽ không bắt nạt anh nữa.” Hiếm khi Chu Nhược Mai thấy Lê Uy Long ngại ngùng như vậy, vì thế cô lại muốn trêu chọc anh.

“Anh muốn, muốn...” Lê Uy Long ngập ngừng nói.


“Rốt cuộc anh muốn cái gì? Anh nói đi!” Chu Nhược Mai thấy Lê Uy Long ngập ngừng như vậy thì nóng lòng muốn biết câu trả lời. Loại cảm giác này giống như đang đọc một cuốn tiểu thuyết rất hay, chỉ là đến đoạn gay cấn thì bị tác giả cho dừng lại, thật sự là không chịu nổi!

Đối mặt với câu hỏi của Chu Nhược Mai, Lê Uy Long không muốn nói gì nữa, mà trực tiếp ôm lấy Chu Nhược Mai, hôn lại cô.

Mọi lời nói không trực tiếp bằng hành động! Vì anh rất xấu hổ khi nói ra, anh đã dùng hành động để thể hiện điều đó!

Chu Nhược Mai đột nhiên trở nên bối rối trở lại, nhưng Lê Uy Long cũng đã bắt đầu trở nên chủ động.

Tuy nhiên, đây cũng là điều cô muốn, nên cô cũng không nói gì nữa.

Cả hai như thể tâm linh tương thông, mọi chuyện sẽ tự nhiên mà đến…