Long Uy Chiến Thần

Chương 236: Vô liêm sỉ






"Tao hiểu rồi, hóa ra là chúng mày vẫn luôn ăn uống chời bời bằng tiền công!" Lê Uy Long cau mày nói.

Lương Tuấn Thịnh không muốn nói chuyện vô nghĩa với Lê Uy Long nữa, bèn quay lại nói với Lê Hồng Ngọc: "Cô Dung, người này là ai vậy? Không phải là bạn trai của cô đấy chứ?"

"Cậu im đi! Dĩ nhiên không phải, cậu ấy là học sinh cũ của tôi!" Lê Hồng Ngọc tức giận nói.

"Hóa ra anh ta cũng là học sinh của cô. Chắc là cô dạo này đang thất nghiệp, đói ăn quá nên đến học sinh cũ của mình cũng cặp kè chứ gì?” Lương Tuấn Thịnh nói và mỉm cười đầy khinh bỉ.


"Đừng nói nhảm, làm sao tôi có thể coi học trò của mình như một người bạn trai chứ!" Lê Hồng Ngọc đỏ bừng mặt vì tức giận.

"Cô Dung, theo như tôi nhớ, hình như cô chưa bao giờ nói về bạn trai nhỉ? Cô cũng không còn trẻ nữa, hình như đã hai mươi chín tuổi rồi phải không?", Lương Tuấn Thịnh nhìn chằm chằm vào Lê Hồng Ngọc và nói.

"Tôi bao nhiêu tuổi, có bạn trai hay không thì liên quan gì đến cậu?" Lê Hồng Ngọc bất chợt trông thấy ánh mắt của Lương Tuấn Thịnh đang quét hết cơ thể mình từ trên xuống dưới, cô cảm thấy vô cùng ghê tởm!

"Cô rất xinh đẹp lại đủ chín chắn, nhưng vẫn không có bạn trai. Cô không thấy cô đơn à? Tại sao cô không thử làm bạn gái của tôi! Chỉ cần cô đồng ý, tôi hứa sẽ giúp cô trở về với công việc trước đây, cô có thể quay trở lại trường học với tư cách là một giáo viên." Lương Tuấn Thịnh nhìn chằm chằm vào Lê Hồng Ngọc và nói với một nụ cười xấu xa.

"Vô liêm sỉ! Không biết xấu hổ! Cậu đừng có mơ! Tôi đã từng gặp qua rất nhiều kẻ mặt dày, nhưng tôi chưa bao giờ thấy ai vô liêm sỉ tới mức như cậu!" Lê Hồng Ngọc tức giận đến nỗi dường như sắp nổ tung! Cô dù sao cũng từng là giáo viên của Lương Tuấn Thịnh, vậy mà cậu ta cũng không buông tha cho cô.

Khi Lê Uy Long thấy Lương Tuấn Thịnh dám ve vãn cô giáo mình, anh cũng vô cùng tức giận. Tên khốn súc sinh này, chính hắn đã đẩy cô ấy đến bước đường cùng quẫn như ngày hôm nay, vậy mà còn mặt dày gạ gẫm cô ấy làm bạn gái, đúng là vô pháp vô thiên, không bằng loài cầm thú!

Thiên Thành cũng đã rất ngứa ngáy chân tay khi nghe những lời nói của Lương Tuấn Thịnh. Chỉ cần Lê Uy Long ra lệnh, anh ta sẽ lập tức xé xác tên khốn này.

"Cô Dung, tôi thực sự đã thích cô từ lâu rồi. Chỉ cần cô hứa làm bạn gái của tôi, tôi sẽ lập tức chuyển lời đến bố tôi cho cô quay lại trường và tiếp tục làm giáo viên. Thậm chí nếu cô muốn thì trở thành hiệu trưởng cũng không phải vấn đề gì quá lớn!" Lương Tuấn Thịnh đắc ý nói.


Từ khi mới vào trường, Lê Hồng Ngọc đã luôn là giáo viên nữ thần trong trái tim của vô số nam sinh, và Lowng Thịnh cũng nằm trong số đó. Anh ta đã tơ tưởng đến Lê Hồng Ngọc từ lâu, nhưng chưa có cơ hội để bắt đầu.

Bây giờ Lê Hồng Ngọc vừa bị cách chức, cô ấy đang vô cùng túng quẫn và tuyệt vọng, Lương Tuấn Thịnh muốn nắm lấy cơ hội này để biến cô thành bạn gái của mình.

Lương Tuấn Thịnh là một kẻ biến thái, bệnh hoạn. Hắn ta nghĩ nếu có thể biến giáo viên của mình thành bạn gái và lên giường với cô ấy, điều đó hẳn sẽ cự kỳ thú vị.

"Kìa cô giáo, hãy mau đồng ý với anh Lương và làm bạn gái anh ấy đi!"

"Phải, chỉ cần trở thành bạn gái của anh Lương, sau này ở trường sẽ không còn ai dám bắt nạt cô nữa."

"Đúng đấy, có cậu Lương chống lưng, không chừng cô còn có thể trở thành hiệu trưởng trong tương lai đấy."

"Cha của cậu Lương hoàn toàn có thể đảm bảo cho cô có một tương lai tươi sáng chỉ bằng vài lời nói, cô còn do dự gì nữa?"

Đám đàn em của Lương Tuấn Thịnh mỉm cười đểu giả và nói với Lê Hồng Ngọc.

Một vài tên trong số chúng, cũng từng là học sinh của Trường trung học số 1, đều là những kẻ chơi bời, và có một nền tảng gia đình nhất định, nhưng không được nổi bật như gia đình của Lương Tuấn Thịnh, vì vậy bọn chúng sẵn sàng làm mọi thứ để lấy lòng hắn.


Lúc này, Lê Hồng Ngọc đã giận run lên, không nói nên lời.

"Lũ súc sinh, tất cả quỳ xuống cho tao, cúi đầu trước cô Lê và thừa nhận lỗi lầm của mình đi. Như vậy may ra hôm nay tao có thể tha mạng cho tụi mày!" Lê Uy Long thấy rằng giáo viên của mình bị sỉ nhục, anh không thể chịu đựng nổi nữa.

"Cái gì? Anh dám bảo chúng tôi quỳ xuống và xin lỗi cô ấy á?" Lương Tuấn Thịnh không ngờ Vĩnh Thiên lại to gan lớn mật như vậy, liền ngạc nhiên hỏi lại.

"Phải! Tao không muốn giết người trước mặt cô giáo, vì vậy tao mới cho mày cơ hội quỳ xuống và cúi đầu nhận lỗi với cô ấy. Nếu không, tao đã giết quách chúng mày từ 10 phút trước rồi!!" Lê Uy Long tức giận nói.