Long Uy Chiến Thần

Chương 164: Dặn dò






"Bây giờ tôi không thể giải thích điều này với cô được. Cô có thể hứa với tôi rằng nếu tôi bị cảnh sát bắt đi cô sẽ gọi điện cho bạn tôi không?" Lê Uy Long hỏi lại Bích Loan một lần nữa.

"Tất nhiên rồi." Bích Loan ngay lập tức gật đầu. Lê Uy Long không chỉ có ơn cứu mạng với cô mà còn là anh hùng trong trái tim cô. Tất nhiên, cô không có lý do gì để từ chối một lời yêu cầu đơn giản như thế.

"Được rồi, vậy tôi sẽ cho cô số điện thoại di động của bạn tôi. Cô hãy lưu vào máy. Số điện thoại di động của cậu ấy là ..."

Lê Uy Long đọc số di động của Thiên Thành cho Bích Loan.

Nhập số xong, Bích Loan muốn lưu, bèn hỏi: "Tên của bạn anh là gì?"


"Thiên Thành." Lê Uy Long trả lời.

"Thiên Thành? Đó không phải là chiến binh giả mạo của đội quân Đại Long mà mọi người đồn thổi dạo gần đây sao?" Bích Loan ngạc nhiên hỏi.

"Đúng. Chính là anh ấy." Lê Uy Long không phủ nhận.

"Anh thực sự là một người anh hùng vĩ đại. Vậy sao lại có thể giao du với những con người giả mạo, yêu thích sự phù phiếm mà giả vờ làm Tướng quân đó được?" Bích Loan hỏi.

"..." Lê Uy Long giật mình. Anh không thể giải thích điều này với Bích Loan được.

"Nếu anh thực sự bị cảnh sát bắt đi, thì Thiên Thành, một sĩ quan giả mạo, có thể cứu được anh không?" Bích Loan tiếp tục hỏi.

"Được rồi. Cô chỉ cần nhớ rằng nếu tôi bị bắt đi, cô sẽ gọi cho anh ấy ngay và nói rằng tôi đã bị bắt. Còn những điều khác cô không cần nghĩ đến." Lê Uy Long nhắc nhở Bích Loan thêm một lần nữa.

"Được rồi. Em nhớ rồi. Em hi vọng anh sẽ không bị bắt. " Bích Loan thực sự không trông mong bất cứ điều gì ở Thiên Thành, chỉ hy vọng rằng Lê Uy Long sẽ không bị bắt.

...

Thung lũng Ngạc Na…

Chín giờ tối, Cao Kim Bình dẫn đầu bang Hổ Báo tiến về Thung lũng Ngạc Na bên ngoài vùng ngoại ô phía đông.


Tạ Ngọc Liên cũng dẫn Trương gia, già và trẻ, lặng lẽ đến đó chờ đợi xem màn trình diễn lấy mạng Lê Uy Long.

Hoàng Minh Yên đích thân dẫn theo những tay chân thân tín, trang bị vũ khí đầy đủ, nhanh chóng tới bệnh viện nơi Lê Uy Long đang điều trị.

Lúc này, trong bệnh viện….

"Vĩnh Thiên, đoán xem ai đến thăm anh này?" Chu Nhược Mai lấp ló ngoài cửa phòng của Lê Uy Long, bí ẩn nở một nụ cười tươi tắn.

"Tôi không đoán được. Ai mà lại đến thăm tôi cơ chứ. Ai mà thèm đến thăm một ông con rể vô tích sự của nhà họ Chu." Lê Uy Long tự giễu mình.

"Thì anh cứ đoán đi. Nhất định anh sẽ vô cùng ngạc nhiên đấy!" Chu Nhược Mai càng cười tươi hơn nữa. Nụ cười của cô ấy mới trong trẻo, tươi tắn làm sao! Tim Vĩnh Thiên như tan chảy trong nụ cười ấy.

"Ngoài bạn gái cô, Nguyễn Tú Cẩm ra, thì còn ai nữa?" Lê Uy Long không thể đoán được ai sẽ đến thăm anh.

"Anh đoán đúng một nửa. Tú Hằng đương nhiên sẽ đến. Nhưng là một người khác mà anh không bao giờ tưởng tượng được luôn. Mà thôi, anh thật quá lười để đoán." Chu Nhược Mai phụng phịu giả vờ giận dỗi.

"Ai vậy? Cho tôi biết nhanh lên!" Lê Uy Long thực sự sợ rằng người đến là Thiên Thành. Nếu Thiên Thành biết rằng anh bị bắn trúng vào chân phải phải điều trị trong bệnh viện khi đối phó với chỉ hai trăm tên xã hội đen thì hình ảnh vị thần chiến tranh… ôi thôi… còn đâu nữa!

"Tú Hằng, cậu đưa cô ấy vào đây đi." Chu Nhược Mai nhìn về phía sau và gọi to.

Liền sau đó cả Nguyễn Tú Cẩm và Ngô Vy đều bước vào.


"Vĩnh Thiên, ngay cả tổng giám đốc của Tập đoàn Galaxy của tôi cũng đến thăm anh đấy. Anh có ngạc nhiên không?" Chu Nhược Mai cười tươi rực rỡ.

"Chà, dĩ nhiên là tôi rất ngạc nhiên." Lê Uy Long nói nhẹ nhàng. Anh cứ tưởng ai đến đây, hóa ra là Ngô Vy.

Chu Nhược Mai không thể không cảm thấy một chút bất mãn khi thấy miệng Lê Uy Long thì nói ngạc nhiên, nhưng khuôn mặt anh ta vẫn chẳng có vẻ gì là thực sự ngạc nhiên cả. Ngô Vy là tổng giám đốc nổi tiếng của Tập đoàn Galaxy, hạ cố đến đây thăm anh ta nhưng anh ta lại coi điều đó như thể là điều hiển nhiên vậy! Cái đồ này!...

"Anh Thiên, anh ổn hơn rồi chứ?"

Lúc này, Ngô Vy lo lắng hỏi. Cô biết rằng Lê Uy Long không muốn Chu Nhược Mai biết danh tính của anh, vì vậy cô đã rất tinh tế gọi anh là “anh Thiên”.

Cô nghe tin từ Chu Nhược Mai rằng Lê Uy Long bị thương và phải nhập viện, vì vậy cô đã yêu cầu được đến thăm anh cùng cô.

Chủ tịch Tập đoàn Galaxy bị thương, là Tổng giám đốc, dĩ nhiên cô phải đến thăm rồi!