Nghe Đinh Điểu nói như vậy, cuối cùng Ngụy Nguyên Trác cũng đã xóa bỏ được không ít hiềm nghi. Bởi vì anh ta luôn luôn mang trong mình mối hiềm nghi, lo ngại về khả năng Đinh Điểu trong việc giành lấy Lê Tuyết Tương từ trong tay Lê Vĩnh Thiên. Suy cho cùng thì chính Lê Vĩnh Thiên mới là người đã đánh bại người của Cầu Hạn.
“Trong thời điểm nguy hiểm như vậy, Lê Vĩnh Thiên làm sao có thể để một mình Lê Tuyết Tương ở trong biệt thự được cơ chứ?” Những nghi ngờ cũ bị xóa bỏ thì Ngụy Nguyên Trác lại có thêm những nghi ngờ mới.
“Bởi vì Lê Vĩnh Thiên đã đâm bị thương Long Chấn Tiêu, dù rằng Lê Tuyết Tương không nói gì, nhưng trong lòng nhất định có ý kiến với anh ta. Suy cho cùng thì Lê Tuyết Tương và Long Chấn Tiêu đã từng yêu nhau sâu đậm, cho đến giờ Lê Tuyết Tương vẫn còn dành tình cảm sâu đậm cho Long Chấn Tiêu.” Lưu Đại Thông nói.
Mặc dù đây là một lí do thoái thác tốt của Lê Vĩnh Thiên dặn dò lại nhưng khi Lưu Đại Thông vẫn có chút chột dạ khi nói những lời không hay này về Lê Vĩnh Thiên.
Nhìn thấy vẻ mặt ngờ vực của Ngụy Nguyên Trác, Lưu Đại Thông tiếp tục nói: “Cậu biết đấy, trên thế giới này, có được bao nhiêu cặp mẹ chồng con dâu nào là hòa hợp với nhau. Chu Nhược Mai là cô chủ của nhà họ Chu còn Lê Tuyết Tương đến từ những ngày tháng đau khổ. Tình cảm giữa bọn họ có thể nói là bằng mặt mà không bằng lòng. Hơn nữa tôi còn nghe nói, Lê Vĩnh Thiên sau khi bị giáng chức thì chưa bao giờ nhàn rỗi đã luôn bí mật lên kế hoạch nổi dậy.”
Nghe những lời này, trong lòng Ngụy Nguyên Trác có chút lo lắng.
“Giáo chủ Điểu, ngài đã thăm dò được tin tức gì vậy?” Ngụy Nguyên Trác hỏi với vẻ mặt niềm nở, thân tình.
“Biết người biết ta trăm trận trăm thắng. Khi tôi quyết định bắt Lê Tuyết Tương, tôi đã hiểu rõ về toàn bộ tình hình gần đây của Lê Vĩnh Thiên. Dựa theo những nguyên nhân này, Lê Vĩnh Thiên sẽ dẫn theo Chu Nhược Mai khi đi ra ngoài, để Lê Tuyết Tương ở lại biệt thự một mình, để tránh đối đầu với anh ta, tôi đã chọn hành động khi anh ta không có mặt. Trong phòng của Lê Tuyết Tương, tôi còn phát hiện ra một điều.”
Lưu Đại Thông từ trong ngực lấy ra một cái USB, đưa cho Ngụy Nguyên Trác.
“Giáo chủ Điểu, đây là thứ gì vậy?” Ngụy Nguyên Trác kinh ngạc hỏi.
“Đây là khi lão Năm trốn trong nhà của Lê Vĩnh Thiên đã bí mật ghi âm những cuộc gọi điện thoại của Lê Vĩnh Thiên khi anh ta gọi cho người khác. Bởi vì không dám lại gần nên giọng nói có phần mơ hồ, nhưng có thể chắc chắn một điều rằng Lê Vĩnh Thiên đã mua một người hộ vệ của Long cung, hơn nữa còn ra lệnh cho tên này thực hiện mưu mô bên cạnh quốc vương Long quốc.”
Lưu Đại Thông vừa nói dứt lời, Ngụy Nguyên Trác đột nhiên phanh xe dừng lại, nếu như không phải là có thắt dây an toàn thì cơ thể của Lưu Đại Thông đã bay ra rồi.
“Cái này… cái này, còn có cả chuyện này nữa ư?” Ngụy Nguyên Trác cảm thấy đầu óc tê dại khi nghĩ đến việc Lê Vĩnh Thiên đã âm thầm phản công.
“Ừm… đúng vậy.”
“Lẽ nào anh ta biết chúng ta đang khống chế quốc vương Long quốc hay sao?” Ngụy Nguyên Trác trong lòng lo lắng nói.
“Chuyện này có lẽ Lê Vĩnh Thiên vẫn còn chưa biết nhưng anh ta muốn giết chết quốc vương Long quốc. Chỉ cần quốc vương Long quốc chết đi, anh ta sẽ có lí do để nổi dậy làm phản. Anh ta là người đặc biệt quan tâm đến danh tiếng. Nếu quốc vương Long quốc còn sống, anh ta tuyệt đối không thể làm phản. Nhưng nếu một khi quốc vương Long quốc chết đi, anh ta sẽ lấy danh nghĩa cho việc phục thù cho quốc vương Long quốc mà khởi binh, đến lúc đó tình hình của chúng ta sẽ gặp khó khăn, nguy hiểm.”
Không đợi Lưu Đại Thông nhắc nhở, Ngụy Nguyên Trác cũng biết được rằng loại chuyện này sẽ dẫn đến kết cục gay go như thế nào đối với nhà họ Ngụy.
“Giáo chủ Điểu, ngài có cao kiến gì hay không?” Ngụy Nguyên Trác hỏi với vẻ mặt vô cùng mong đợi.
“Tôi là một võ phu, có thể có cao kiến gì được cơ chứ, thừa tướng Nghiêm có tài kinh thiên động địa, ắt có thể biến nguy thành an. Có điều sau khi nghe cuộc nói chuyện của bọn họ, bọn họ đã thành công ra tay với quốc vương Long quốc, nhưng cách thức, phương pháp lại vô cùng ẩn giấu.” Lưu Đại Thông lắc lắc đầu nói với vẻ tán thưởng.
“Tôi sẽ ngay lập tức gọi điện thoại cho bố tôi, nhờ ông ấy gọi bác sĩ giúp quốc vương Long quốc kiểm tra sức khỏe.” Ngụy Nguyên Trác vội vàng lấy điện thoại ra chuẩn bị nhấn số.
“Vô ích thôi. Nếu như bác sĩ có thể kiểm tra ra, âm mưu của Lê Vĩnh Thiên đã sớm bị bại lộ ra rồi. Chân Nguyên Phái của chúng ta rất giỏi về nội lực. Để cho nội lực vận hành trong cơ thể của quốc vương Long quốc một tuần thì có thể tìm ra vấn đề. Cái gọi làm khí huyết không thông, nội lực bị ách tắc ở đâu thì chính nơi ấy có vấn đề.” Lưu Đại Thông nói với giọng điệu bình tĩnh.
Lưu Đại Thông đã làm nền nhiều như vậy, Ngụy Nguyên Trác đương nhiên không chút hoài nghi về những gì mà Lưu Đại Thông nói.
“Vậy thì vất vả cho giáo chủ Điểu rồi, tin tức này thật đúng lúc. Tôi phải nhanh chóng quay trở về báo cho bố mình biết.” Ngụy Nguyên Trác nói xong liền nhanh chóng khởi động xe.
Kết quả bởi vì tâm trạng anh ta quá kích động, chiếc xe vừa khởi dộng đã đâm vào lan can bên cạnh.