Long Uy Chiến Thần

Chương 1234




“Muốn lấy đao phổ của Càn Khôn Thất Đao thì hãy qua được cây súng của tôi rồi nói!” Lại Nhi nói xong liền cầm lấy súng và bắn về phía Trần Hiểu Sinh!

“Pằng–”

Một tiếng súng vang lên, một viên đạn được bắ n ra từ miệng súng và bay về phía Trần Hiểu Sinh!

Tất cả mọi người đều sững người lại!

Advertisement

Không ai có thể ngờ rằng người tên Lại Nhi này vừa nói chuyện không hợp nhau thì liền nổ súng ngay!

Triệu Đình Vũ cũng vô cùng kinh ngạc. Anh ta không hề lo lắng Trần Hiểu Sinh sẽ bị Lại Nhi gi3t chết bằng một phát súng mà đang lo rằng Lại Nhi sẽ bắn trúng em gái Triệu Vũ Ngọc của mình.

Thậm chí Trần Hiểu Sinh cũng cảm thấy vô cùng bất ngờ.

Advertisement

Bởi vì khoảng cách giữa hai người rất gần và tốc độ của viên đạn cũng rất nhanh, anh ta đã không còn kịp để né tránh viên đạn nữa!

Thế nhưng dù sao thì anh ta cũng là đệ tử lớn nhất của U Minh giáo và là đệ tử đầy tự hào của Hồ Qúy Trai, anh ta còn được gọi là cao thủ tuyệt đỉnh.

Khi viên đạn sắp bay về phía trán của anh ta thì anh ta liền nhanh chóng vươn tay phải lên sau đó kẹp lấy bằng ngón trỏ và ngón giữa!

Viên đạn kia đã bị anh ta kẹp lấy!

Lại Nhi trở nên sửng sốt ngay lập tức khi nhìn thấy cảnh tượng này!

Cô ấy thật sự không dám tin vào đôi mắt của mình!

Nếu như không phải do cô ấy tự mình nổ súng thì thậm chí cô ấy còn nghĩ rằng lúc này đang quay một bộ phim đấy.

Bởi vì trong bộ phim > có cảnh Hỏa Vân Tà Thần dùng ngón tay của mình kẹp lấy viên đạn.

Chẳng lẽ tên ác độc gầy gò như cái que này là do Lục Tiểu Phụng đầu thai à? Vậy mà lại có thể kẹp lấy viên đạn bằng hai ngón tay một cách dễ dàng đến như vậy!

Triệu Đình Vũ cũng cảm thấy cực kỳ bất ngờ khi nhìn thấy cảnh tượng này. Trần Hiểu Sinh chỉ là đệ tử của Hồ Qúy Trai mà đã có sức mạnh khủng khiếp đến như thế, vậy thì sư phụ Hồ Qúy Trai của anh ta sẽ có sức mạnh khủng khiếp đến mức nào đây chứ?

Lúc này, Lại Nhi đã lấy lại tinh thần, cô ấy không tin vào loại chuyện kỳ lạ này và lại bắn về phía Trần Hiểu Sinh ngay lập tức!

“Pằng–”

Một viên đạn khác lại bay ra từ miệng súng của Lại Nhi và bay về phía trán của Trần Hiểu Sinh.

Lần này Trần Hiểu Sinh đã chuẩn bị đầy đủ, ngay vào lúc Lại Nhi bắn súng thì anh ta đã nghiêng đầu sang một bên.

Dĩ nhiên anh ta sẽ không dùng ngón tay kẹp lấy viên đạn, dù sao thì làm cách này cũng rất nguy hiểm.

Lỡ như không kẹp được thì bản thân sẽ mất mạng như chơi đấy.

Khi Trần Hiểu Sinh vừa nghiêng đầu sang một bên thì viên đạn của Lại Nhi liền bay qua bên tai của anh ta.

Ngay khi Lại Nhi định bắn Trần Hiểu Sinh thêm phát súng thứ ba thì lại đột nhiên nhìn thấy Triệu Vũ Ngọc đã chặn lại ở trước mặt Trần Hiểu Sinh!

Triệu Vũ Ngọc đã bị Trần Hiểu Sinh kéo lấy để đứng chắn lại ở trước mặt anh ta!

Trần Hiểu Sinh không hề muốn bị Lại Nhi bắn mãi, lúc Lại Nhi chuẩn bị b ắn ra phát súng thứ ba thì anh ta liền nhanh chóng kéo lấy Triệu Vũ Ngọc cản lại ở trước mặt mình.

Nếu như để cho Lại Nhi luôn bắn súng vào mình, anh ta sợ rằng chính mình sẽ có thể không thể tránh được một phát súng nào đó.

Hiển nhiên khi Lại Nhi nhìn thấy Triệu Vũ Ngọc đang đứng chắn ở trước mặt Trần Hiểu Sinh liền không dám tiếp tục bắn nữa.

Thế nhưng cô ấy không muốn phí lời với những người này, nếu như đã bắt đầu cuộc chiến rồi thì chỉ còn cách gi3t chết tất cả những người này thì mới có thể cứu lấy Triệu Vũ Ngọc.

Lại Nhi liếc mắt nhìn vào người con trai mặc áo trắng kia một cái.

Tất cả những người của U Minh giáo có mặt ở nơi đó đều mặc áo đen, chỉ có người áo trắng này trông vô cùng nổi bật và thu hút nên cô ấy muốn gi3t chết người con trai áo trắng này trước để mở màn!

“Pằng–”

Một tiếng súng vang lên và viên đạn đang bay về phía trái tim của người con trai áo trắng kia.

Thế nhưng điều khiến Lại Nhi cảm thấy bất ngờ chính là ngay vào lúc viên đạn đang bay về phía trái tim của người con trai áo trắng thì người con trai áo trắng kia lại chợt lách người và biến mất như một bóng ma!

Khi nãy cô ấy xông vào từ cửa hang động thì gần như bắn phát nào trúng phát đó và đánh bại những người của U Minh giáo đến mức bọn họ trở nên tơi bời tan tác và gào thét thảm thiết.

Bây giờ cô ấy đã bắn ba phát súng mà cũng không thể bắn trúng được một người!

Điều này khiến cho cô ấy bị đả kích rất lớn và sự tự tin của cô ấy cũng giảm xuống rất nhiều.

“Đừng có ngây ngố ở đó mà nhanh chân lên! Bắt lấy cô ta, tôi muốn bắt sống cô ta!” Khi Trần Hiểu Sinh nhìn thấy tất cả những người này đều tỏ vẻ thờ ơ và đang xem kịch như anh ta liền cảm thấy vô cùng tức giận.

Những người của U Minh giáo nghe thấy mệnh lệnh của Trần Hiểu Sinh thì cuối cùng cũng lấy lại tinh thần rồi lũ lượt nhào lên mà tấn công Triệu Đình Vũ và Lại Nhi ngay lập tức.