Cầu Hạn nhìn thấy Lê Vĩnh Thiên đột nhiên chém ra một luồng kiếm khí mạnh mẽ như vậy thì thì vô cùng sợ hãi.
Vừa rồi ông ta âm thầm quan sát kiếm chiêu của Lê Vĩnh Thiên, không hề nghĩ đến anh lại ra chiêu thức này!
Mấy tên đệ tử của Đao Thần Giáo đang đứng một bên xem cuộc chiến, nhìn thấy kiếm khí sắc bén của Lê Vĩnh Thiên, cũng vô cùng kinh hãi.
Kiếm khí như sao băng va chạm vào đao khí hình con rắn lớn màu đen đang há mồm, xuyên qua miệng của của con rắn lớn…
Tất cả mọi người đều mở to hai mắt, quan sát trận quyết đầu giữa Thần Kiếm và Ma Đao.
Mấy người Chu Nhược Mai, Lê Tuyết Tương, Nguyễn Tú Hằng, Lại Nhi, chưa từng thấy qua cảnh tượng như thế, thật là một trận quyết đấu ngoài sức tưởng tượng của bọn họ.
Advertisement
Trận quyết đấu này, giống như đang xem phim điện ảnh võ hiệp!
Bọn họ đều hiểu rõ tính mạng của mình đều nằm cả trên người của Lê Vĩnh Thiên.
Nếu Lê Vĩnh Thiên thắng, bọn họ chắc chắn sẽ sống. Còn nếu Lê Vĩnh Thiên thua, bọn họ chắc chắn cũng sẽ bị giết theo.
Đương nhiên, đám đệ tử của Đao Thần Giáo trong phút giây này ai ai cũng vô cùng lo lắng, bởi vì bọn họ cũng biết tính mạng của bọn họ tất cả đều đặt trên người giáo chủ Cầu Hạn.
Advertisement
Nếu giáo chủ thắng, như vậy bọn họ chắc chắn sẽ sống. Còn nếu giáo chủ thua, bọn họ chắc chắn cũng sẽ bị Lê Vĩnh Thiên gi3t chết.
Nói thì chậm, nhưng hành động thì nhanh. Lúc này kiếm khí của Lê Vĩnh Thiên, đã chui lọt vào trong cơ thể con rắn lớn.
“Bùm.”
Một tiếng nổ long trời vang lên, con rắn lớn màu đen bị nổ tan tành thành những mảnh nhỏ, hóa thành hư ảo!
Lá cây ở xung quanh cũng bị tác động rơi lả tả xuống phía dưới…
Mà lúc này kiếm khí của Lê Vĩnh Thiên sau khi phá nát đao khí của Cầu Hạn, vẫn nguyên vẹn như cũ, tiến về phía trước,…
Khi lá cây đã rụng hết, mọi người nhìn thấy Lê Vĩnh Thiên vẫn cầm thanh Tiểu Thính Vũ Lâu thần kiếm trong tay, sừng sững đứng tại chỗ cũ.
Một tên đệ tử của Đao Thần Giáo đứng phía sau Cầu Hạn quan sát trận quyết đấu, bởi vì tránh không kịp, bị kiếm khí của Lê Vĩnh Thiên xuyên thủng ngực, máu tươi từ ngực phun ra ào ạt!
Mà bóng dáng của Cầu Hạn không thấy đâu cả!
Lúc này Lê Vĩnh Thiên vô cùng kinh hãi, anh vốn nghĩ một chiêu Nhất Kiếm Xuyên Tâm kia, hoàn toàn có thể ám sát Cầu Hạn, không nghĩ tới ông ta vậy mà lại có thể tránh được kiếp nạn!
Cầu Hạn đường đường là giáo chủ Đao Thần Giáo, thực lực không phải nhỏ, dĩ nhiên sẽ không dễ dàng bị Lê Vĩnh Thiên một chiêu gi3t chết như vậy.
Vừa rồi Cầu Hạn nhìn thấy kiếm khí sắc bén của Lê Vĩnh Thiên thì biết ngay tình huống không ổn, ông ta lập tức né sang một bên.
Cầu Hạn mới vừa chạy đi, kiếm khí như sao băng của Lê Vĩnh Thiên đã phá vỡ đao khí hình con rắn lớn của ông ta từ giữa thân con rắn, kiếm khí sượt qua bên người Cầu Hạn!
Đúng lúc ấy có một tên đệ tử đứng ngay phía sau Cầu Hạn, không may trúng chiêu mà bỏ mạng.
Mấy tên đệ tử của Đao Thần Giáo có mặt ở đây tận mắt nhìn thấy một người anh em đồng môn bị kiếm khí của Lê Vĩnh Thiên xuyên thủng ngực, ai ai hoảng sợ đến mức mặt biến sắc, trong lòng mừng thầm may mà họ không đứng ở phía sau giáo chủ.
Nếu không nhanh nhạy thì người chết kia chắc chắn chính là họ.
Trước tình huống nguy hiểm vừa rồi, giáo chủ Đao Thần Giáo như Cầu Hạn bị dọa sợ đến mức toàn thân đổ mồ hôi lạnh.
Nếu như ông ta phản ứng chậm một chút, né chậm chỉ nửa nhịp thôi, chắc chắn kẻ bị kiếm khí của Lê Vĩnh Thiên xuyên thủng ngực chính là ông ta, tình trạng của ông ta sẽ giống y chang tên đệ tử kia.
Lúc này Cầu Hạn biết ông ta đã quá xem thường thực lực của Lê Vĩnh Thiên, lợi dụng lúc lá cây rơi lả tả, vội trốn ngay sau một gốc cây lớn.
Ông ta cũng nghĩ lúc này nên đánh lén Lê Vĩnh Thiên!
Vì chỉ có như vậy, ông ta mới có thể nắm chắc cơ hội gi3t chết Lê Vĩnh Thiên!
Nhưng mà, Lê Vĩnh Thiên không thấy thi thể của Cầu Hạn, thì biết rằng ông ta chưa chết, mà đã trốn đi.
Vì vậy anh biết rất có thể Cầu Hạn sẽ tìm cơ hội đánh lén, anh không thèm đi tìm chỗ Cầu Hạn đang ẩn nấp, mà cứ bay thẳng đến rừng cây phía trước mặt chém ngang một kiếm!
Trong phút chốc, một luồng kiếm khí vô cùng mạnh mẽ được phát ra, giống như một luồng ánh sáng trắng chói lòa quét ngang qua khu rừng!
Kiếm khí đi đến đâu, cây cối ở đó đều bị chém gãy ngang!
Cầu Hạn đang nấp ở sau gốc cây, cảm giác được kiếm khí đang xông tới, ông ta sợ tới mức nhảy dựng lên!
Khi Cầu Hạn vừa nhảy lên, kiếm khí đã quét ngang lòng bàn chân của ông ta!
Thật là vô cùng nguy hiểm ông ta mới có thể tránh được một chiêu này!
Cầu Hạn dù sao cũng là giáo chủ của Đao Thần Giáo, hơn nữa còn là một trong những tuyệt thế cao thủ của Điện Thiên Cang, sau khi ông ta nhảy lên cao, lập tức lại sử dụng tuyệt thế đao pháp của Đao Thần Giáo, liên tiếp chém ra hai đao, chém về phía Lê Vĩnh Thiên.
Trong phút chốc, hai luồng đao khí màu đen bay ra từ Hắc Long Thôn Nguyệt Đao sáng lòe, giống như hai con rắn lớn từ trên không trung lao xuống, phi thẳng vào người Lê Vĩnh Thiên!
Lúc này Cầu Hạn chém ra một luồng đao khí hình con rắn lớn, nhưng giờ đây là hai luồng đao khí hình con rắn lớn!
Hai luồng đao khí hình con rắn lớn không ngừng luân phiên đuổi theo nhau, gào thét giữa không trung.
Đám người Triệu Đình Vũ, Chu Nhược Mai đều lo lắng cho Lê Vĩnh Thiên.
Vừa rồi Lê Vĩnh Thiên đối mặt một luồng đao khí hình con rắn lớn còn có thể chống đỡ được dễ dàng, lần này đối mặt hai luồng đao khí hình con rắn lớn, liệu anh có thể hóa giải hay không?
Mọi người đều lo lắng cho Lê Vĩnh Thiên.
Tất nhiên, đám người của Đao Thần Giáo thì ngược lại. Bọn họ đều hy vọng Cầu Hạn có thể giết Lê Vĩnh Thiên.
Lê Vĩnh Thiên nhìn thấy hai luồng đao khí hình con rắn lớn theo không trung bay vút lên rồi lao xuống, anh lập tức dùng chiêu thứ hai trong Hiên Viên Cửu Kiếm ―― Nhân Kiếm Hợp Nhất!
Chiêu Nhân Kiếm Hợp Nhất này là Hiên Viên Phách căn cứ vào sự phối hợp của con mã và con pháo trong cờ vua nghĩ ra kiếm pháp.
Mà chiêu thức này, yêu cầu một kiếm phải cùng lúc tách làm hai, vừa phải biến thành con mã, vừa phải biến thành con pháo.
Kiếm khí của Lê Vĩnh Thiên cũng chia làm hai luồng, tách ra chiến đấu với hai luồng đao pháp hình con rắn lớn của Cầu Hạn!