Long Uy Chiến Thần

Chương 1106




“Đệ nhất hộ soái bảo vệ của Long quốc là Lê Vĩnh Thiên đã dẫn Hộ Bôn Sư tấn công vào nhà tù của chúng tôi” Cai ngục hoảng sợ nói.

Lúc nãy lợi dụng ánh sáng khi pháo nổ, anh ta đã nhìn thấy phiên hiệu của Hộ Bôn Sư, hơn nữa còn nhìn thấy người cầm kiếm lớn trên tay là đệ nhất hộ soái bảo vệ của Long quốc là Lê Vĩnh Thiên, cho nên lập tức chạy vào báo cáo tình hình.

Advertisement

“Cái gì? Đệ nhất hộ soái của Long quốc lại dám tự mình dẫn Hộ Bôn Sư tấn công?” Trưởng cai ngục kinh ngạc run tay, điện thoại cũng không nắm chắc mà rơi trên bàn.

“Đúng vậy, tôi vừa nhìn thấy rất rõ, là đệ nhất hộ soái của Long quốc đến!” Cai ngục run rẩy nói.

Advertisement

“Lê Vĩnh Thiên được quốc vương Long quốc chỉ định là Phạt Sư đại nguyên soái, thống lĩnh ngàn vạn binh mã, làm sao lại có thể dấn thân vào nguy hiểm, dẫn người đánh lén nhà tù Vây Ma nhỏ của ở thủ đô của chúng ta? Có phải cậu bị hoa mắt rồi?” Trưởng cai ngục có chút không dám tin Lê Vĩnh Thiên lại tự mình dẫn người đến.

“Không phải, tôi thật sự nhìn thấy rõ, người thống lĩnh của đối phương là Lê Vĩnh Thiên!” Cai ngục nói.

“Nhà tù Vây Ma của chúng ta lại không phải là chiến khu gì, Lê Vĩnh Thiên dẫn đại quân tấn công nhà tù Vây Ma của chúng ta làm gì?” Trưởng cai ngục hỏi một cách khó hiểu.

“Trưởng cai ngục, anh đừng quên nhà tù Vây Ma của chúng ta đang giam giữ một tội phạm quan trọng nhất của Long quốc là Hà Ngọc Vinh! Hôm nay Lê Vĩnh Thiên dẫn quân đến, nhất định là muốn cứu Hà Ngọc Vinh!” Cai ngục nói.

Sau khi trưởng nghe ngục nghe thấy, lúc này mới nhận ra, đại quân của Long quốc tấn công nhà tù Vây Ma, khẳng định là muốn cướp tù!

Bởi vì trong nhà tù Vây Ma giam giữ tội phạm quan trọng là Hà Ngọc Vinh người đã giết quốc vương nước Lang quốc!

Lê Vĩnh Thiên không thể vô duyên vô cớ lấy danh hiệu của sư đoàn đến tấn công nhà tù Vây Ma, trừ việc cứu Hà Ngọc Vinh, thì anh không thể tấn công nhà tù Vây Ma như vậy!

Hà Ngọc Vinh thành công ám sát quốc vương nước Sư quốc, là người có công với Long quốc, Lê Vĩnh Thiên tự mình dẫn Hộ Bôn Sư đến cứu cô ấy, thì cũng không có gì kỳ lạ!

“Cậu mau chuẩn bị binh mã, tôi sẽ lập tức điện báo tình hình với cấp trên!” Trưởng cai ngục thấy đệ nhất hộ soái bảo vệ của Long quốc là Lê Vĩnh Thiên tự mình tấn công, càng không dám lơ là, lập tức điện báo với cấp trên chưa.

Ông ta biết mình không thể chống đỡ được đội quân của đệ nhất hộ soái bảo vệ của Long quốc là Lê Vĩnh Thiên được, trừ việc báo cáo tình hình với cấp trên và xin chi viện, thì ông ta đã không còn lựa chọn nào khác.

Cấp trên nhận được điện thoại của trưởng cai ngục, biết được đệ nhất hộ soái bảo về của Long quốc là Lê Vĩnh Thiên lại dám tự mình mạo hiểm, dẫn Hộ Bôn Sư tấn công vào nhà tù Vây Ma, điều này cũng khiến ông ta không khỏi kinh ngạc.

Cấp trên biết tình hình nghiêm trọng, cũng không dám tự làm chủ, liền trực tiếp gọi điện và báo cáo tình hình cho tân quốc vương Sư quốc.

Tân quốc vương Sư quốc biết Lê Vĩnh Thiên tự mình dẫn Hộ Bôn Sư tấn công nhà tù Vây Ma, nhưng không hoảng sợ mà còn rất vui mừng.

Bởi vì ông ta cảm thấy đây là cơ hội để giết đệ nhất hộ soái bảo vệ của Long quốc là Lê Vĩnh Thiên!

Nếu Lê Vĩnh Thiên chỉ dẫn theo Hộ Bôn Sư, đánh vào thủ đô của Sư quốc, thì xem ra đây chính là tìm chết!

Tân quốc vương Sư quốc lập tức hạ lệnh, để nhà tù Vây Ma không tiếc bất cứ giá nào cũng phải giữ được, để đợi quân chi viện đến, sau đó ở trong và bên ngoài phối hợp, phải diệt được Lê Vĩnh Thiên ở ngoài nhà tù Vây Ma.

Sau đó, tân quốc vương Sư quốc liều phái một nửa binh lực ở thủ đô, nhanh chóng đến nhà tù Vây Ma, tiêu diệt Lê Vĩnh Thiên.

Sau khi hạ lệnh xong, tân quốc vương Sư quốc mới đắc ý nói: “Lê Vĩnh Thiên à Lê Vĩnh Thiên, người khác nói anh điều binh như thần, còn cho rằn anh sẽ lợi hại, không ngờ cũng có lúc lại hồ đồ như vậy! Lần này, là anh tự mình dâng tới cửa, tôi tuyệt đối sẽ không để anh thoát khỏi lòng bàn tôi!”

Từ lúc bắt đầu cuộc chiến, binh mã Sư quốc luôn rút quân, thua trận như núi ngã, tân quốc vương Sư quốc chịu quá nhiều áp lực, nếu không đánh thắng một trận, thì ông ta biết bản thân không lâu nữa sẽ phải thoái vị, thật không ngờ Lê Vĩnh Thiên lại tự tìm đường chết, cho ông ta cơ hội đảo ngược tình thế!

Ông ta cảm thấy, chỉ cần diệt được Lê Vĩnh Thiên, thì Long quốc sẽ như rồng mất đầu, nhất định sẽ thua như núi ngã, Sư quốc cũng có thể chuyển bại thành thắng!

Nếu Lê Vĩnh Thiên bị tiêu diệt ở nhà tù Vây Ma, thì chính là quyết định quan trọng trong diễn biến trận chiến.

Đây là cơ hội ngàn năm có một, chỉ được thành công, không được thất bại!

Cho nên, ông ta mới phái một nửa binh lực của thủ đô đến nhà tù Vây Ma, để tiêu diệt Lê Vĩnh Thiên!