Đương nhiên hai anh em này càng tò mò hơn khi biểu hiện ăn ý và hòa hợp của Triệu Quốc Đống và Lưu Nhược Đồng. Theo bọn họ thấy cô em gái ngày ngay cả anh trai cũng có thể ở chung, Lưu Nhược Đồng từ nhỏ đã không coi người bình thường vào mắt. Nhưng bây giờ từ biểu hiện có thể thấy Triệu Quốc Đống và Lưu Nhược Đồng gắn bó với nhau.
Chính là vì như vậy nên Lưu Tâm – Lưu Du (Hai anh của Lưu Nhược Đồng) đều có chút thân thiết với Triệu Quốc Đống. Dù sao chuyện hôn nhân của Lưu Nhược Đồng là điều làm bọn họ phải suy nghĩ. Mặc dù ngoài miệng nói tôn trọng lựa chọn của Lưu Nhược Đồng, nhưng Lưu Nhược Đồng bây giờ đã 25, 26 mà không có bạn trai thì hai người cũng rất sốt ruột.
Bây giờ Triệu Quốc Đống xuất hiện làm bọn họ vui mừng. Bọn họ mơ hồ cũng biết ý của Lưu Nham, nhưng dù sao khách quan mà nói thì Lưu Nham cũng giới thiệu một đối tượng thích hợp cho Lưu Nhược Đồng.
Lưu Tân bây giờ là phó vụ trưởng Vụ tin tức Bộ Ngoại giao, mà Lưu Du lại làm Vụ trưởng Vụ Hợp tác quốc tế. Hai người là cán bộ cấp phó giám đốc và cán bộ. Mặc dù chưa chắc có quan hệ rộng như anh em Lưu Nham, nhưng cũng có sức ảnh hưởng trong phạm vi nhất định.
Anh em Lưu Nham có ý gì thì hai người Lưu Tân hiểu. Làm Lưu gia lấy lại uy phong trước đây là không dễ. Mặc dù lão gia tử vẫn còn khỏe nhưng do nguyên nhân sức khỏe nên đã không thể xuất hiện trước công chúng. Mà đời hai của Lưu gia phát triển lại không hợp ý người, đây là nhược điểm chết người của Lưu gia.
Thời này mặc dù không nói người đi trà lạnh, nhưng mất đi nhân vật quan trọng nhất sẽ tạo thành ảnh hưởng quá lớn đối với Lưu gia. Mà đời hai của Lưu gia người làm to nhất mới là Bộ trưởng, thậm chí còn không làm lãnh đạo một tỉnh, điều này làm cho sức ảnh hưởng của Lưu gia ở địa phương giảm mạnh. Hơn nữa con rể Lưu gia còn muốn rời khỏi hệ thống Lưu gia, điều này càng làm cho Lưu gia bị suy yếu.
- Sao, cảm thấy sao?
Thái Chánh Dương ngày mồng ba về An Nguyên thì Triệu Quốc Đống lại lên Bắc Kinh. Triệu Quốc Đống cũng không giấu, ngoài việc bí mật của hắn và Lưu Nhược Đồng ra thì chuyện khác đều nói hết.
- Không có cảm giác gì cả ạ.
Triệu Quốc Đống cười hì hì nói.
- Ngoài giọng điệu lớn, ra vẻ cao giá ra thì em thấy không khác gì người bình thường cả. Nếu ở ngoài thì em thấy thấy từ lái xe taxi cũng có thể nói chuyện quốc gia đại sự. Từ việc Tổng bí thư đến Mỹ, đến khủng hoảng tài chính…. Ha ha, Bắc Kinh đúng là Bắc Kinh.
- Đừng nói linh tinh, anh hỏi là cảm giác của em đối với Lưu gia.
Thái Chánh Dương trừng mắt nhìn Triệu Quốc Đống.
- Ừ, em còn chưa tính là thành viên của Lưu gia nên chỉ biết một chút thôi. Quan hệ của Lưu gia khá rộng. Uy thế của Lưu lão gia tử vẫn còn nhưng sức ảnh hưởng của Lưu gia ở địa phương không mạnh, ở cấp bộ thì còn có đôi chút. Có mấy người em thấy có quan hệ mật thiết với anh em Lưu gia, có lẽ cũng là nhân vật có sức nặng.
- Lưu gia mười năm nay suy yếu nhanh và có dấu hiệu xuống dốc. Bây giờ phải xem đời ba của Lưu gia có cơ hội nhân lúc ông nội còn sống mà tạo được trụ cột hay không?
Thái Chánh Dương thở dài một tiếng mà nói.
- Quốc Đống, anh không muốn miễn cưỡng chú, nếu chú không hợp thì thôi.
Triệu Quốc Đống có chút kinh ngạc nhìn Thái Chánh Dương. Thái Chánh Dương vẫn là người thúc giục chuyện của hắn và Lưu Nhược Đồng. Hắn và Lưu Nhược Đồng đi đến bây giờ cũng có một phần do Thái Chánh Dương ủng hộ nhiều. Đương nhiên sau này Triệu Quốc Đống cũng muốn lợi dụng Lưu Nhược Đồng làm tấm bia chắn cho mình. Dù sao cũng không phải đối tượng thích hợp nên lợi dụng để che lấp cho mình cũng là lựa chọn tốt.
- Đừng nhìn anh với ánh mắt đó. Anh cũng không phải không coi trọng Lưu gia. Lưu gia vẫn còn sức ảnh hưởng, căn cơ sâu. Nhờ Lưu lão gia tử nên Lưu Trường Tùng cũng có quan hệ rộng, trong đó có không ít lãnh đạo cao cấp của bộ, tỉnh. Nếu chú và Tiểu Lưu có duyên là quá tốt.
Thái Chánh Dương lắc đầu nói.
- Nhưng anh không muốn chú vì vấn đề hôn nhân mà buồn bực. Nếu chú cảm thấy mình không hợp với Tiểu Lưu thì thừa dịp sớm ngừng đi.
Thái Chánh Dương nói như vậy làm Triệu Quốc Đống có chút cảm động. Thái Chánh Dương đây là một lòng nghĩ cho hắn, vừa hy vọng hắn có tương lai lớn hơn nữa ở chính trị, lại không hy vọng hắn vì miễn cưỡng mà tiếc nuối cả đời nên mới nói mâu thuẫn như vậy.
- Thái ca, Lưu Nhược Đồng có nhân phẩm tốt, chỉ là tính cách hơi lạnh nhạt một chút mà thôi. Về phần Lưu gia nói thật không ảnh hưởng mấy với em. Em cảm thấy có duyên hay không thì bây giờ vẫn chưa thể xác định. Ngay cả em cũng không rõ, xem một chút đã.
Lúc này Triệu Quốc Đống cũng không biết tình cảm của mình sẽ đi về đâu. Có không ít người phụ nữ xung quanh hắn.
Về Cổ Tiểu Âu thì thân phận và tính cách của cô không quá thích hợp. Lam Đại luôn làm người ta cảm thấy cô quá muốn dựa vào hắn mà thay đổi cuộc sống. Tính đi tính lại thì chỉ có Hàn Đông và Lưu Nhược Đồng. Hàn Đông nhìn qua là thích hợp nhất, nhưng Triệu Quốc Đống lại biết Hàn Đông lại là người không thích hợp nhất. Tính cách của cô khiến cô không thể chấp nhận hắn quan hệ lăng nhăng, mà muốn hắn cắt đứt mọi quan hệ là không thể. Hơn nữa mặc dù bây giờ hắn quyết tâm nhưng sau này thì sao?
Chuyện khác Triệu Quốc Đống có thể mạo hiểm nhưng riêng tình cảm thì không. Hơn nữa nếu mạo hiểm như vậy và làm tổn thương Hàn Đông thì hắn sẽ không làm.
Tính đi tính lại Triệu Quốc Đống có chút kinh ngạc phát hiện bây giờ chỉ có mỗi Lưu Nhược Đồng là đối tượng hôn nhân thích hợp nhất với hắn. Mặc dù hai người bây giờ không có chút cảm giác gì nhưng hai người như có sợi dây trói buộc vậy.
Triệu Quốc Đống thầm nghĩ đúng là quái lạ. Đối tượng không có khả năng nhất vậy mà bây giờ lại thành đối tượng thích hợp nhất, quá hoang đường.
Chẳng lẽ mình và Lưu Nhược Đồng có duyên sao? Suy nghĩ này thoáng cái xuất hiện trong đầu Triệu Quốc Đống khi Thái Chánh Dương rời đi.
Tâm trạng buồn bực làm Triệu Quốc Đống đón tết không quá vui, tin tốt từ Đức truyền tới cũng không làm hắn vui lên bao nhiêu. Lưu Kiều gọi tới bảo cho Triệu Quốc Đống biết Công ty Neo về cơ bản đã xác định thành lập trụ sở sản xuất quan trọng nhất của công ty tại nội địa, trụ sở này đặt ở Ninh Lăng. Phạm vi tiêu thụ bao gồm cả khu vực trung tây, có lẽ sau tết sẽ ký kết.
Không có gì bất ngờ xảy ra, trong cuộc họp lớp thân phận của Triệu Quốc Đống lộ ra làm hắn thành tâm điểm của mọi người. Nhất là Trần Bỉnh Tài cùng Tiêu Trí Viễn nhìn Triệu Quốc Đống với vẻ nịnh bợ. Thậm chí ngay cả Phùng Minh Khải cũng có thay đổi khi nói chuyện với hắn.
- Nói cho chúng tôi biết tại sao lại lừa chúng tôi?
Mễ Á cố ý cầm chén lên chạm ly với Triệu Quốc Đống đúng là can đảm.
- Tôi không lừa ai mà, tôi không phải nói tôi đã ở bên đó sao? Chẳng lẽ nói Ninh Lăng không tính là bên kia? Không tính là nghèo?
Triệu Quốc Đống cười cười đầy giảo hoạt. Hắn thầm bực bội chẳng lẽ mấy cô gái này cũng đều thay đổi khi thân phận của hắn đổi khác sao? Chẳng lẽ giá trị con người chỉ có thể thể hiện khi quan chức thay đổi?
- Không phải điểm này, còn có việc khác.
Mặt Mễ Á hồng lên vì rượu, đôi mắt như có nước, trong đó bao gồm cả một tia tình cảm.
- Còn có gì nữa? Mễ Á, tôi không biết cô nói gì.
Triệu Quốc Đống thầm kêu không ổn.
- Anh định lừa mọi người? Sợ bạn học nhờ vả hay thấy bạn học không đáng để quan hệ?
Mễ Á có hơi men nên nói chuyện khác hơn chút.
- Sao cô lại nói như vậy?
Triệu Quốc Đống quyết tâm giả vờ.
- Có hàng trăm triệu trong người, làm ở chức vụ cao. Triệu Quốc Đống, ông giỏi giả vờ nhỉ.
Mễ Á phun ra hơi rượu mà nói.
- Nếu chị tôi không phải ở tập đoàn gặp anh em Triệu gia các người thì chỉ sợ cả đời này tôi khó có thể tưởng tượng nổi Tập đoàn Thương Lãng là do một tay ông tạo lên. Chị tôi phục ông còn hơn cả Bill Gates.
Triệu Quốc Đống thở dài một tiếng. Hắn sớm biết sẽ có ngày này. Sau khi biết Mễ Linh là chị gái của Mễ Á, Triệu Quốc Đống biết bí mật của mình cũng không giấu được là bao. Thực ra hắn cũng không cho rằng bí mật của mình cần giấu, đây là nguyên nhân chính mà hắn muốn Tập đoàn Thương Lãng lên Thượng Hải. Hắn không muốn vì mình mà khiến Tập đoàn Thương Lãng gặp phiền phức, hắn cũng không hy vọng mình bị Tập đoàn Thương Lãng ảnh hưởng.