Lộng Triều

Quyển 9 - Chương 53




Qua Tĩnh đến tham gia lễ khởi công của công ty trách nhiệm hữu hạn thiết bị điện lực Trường Liên làm nhiều người chú ý. Tuy Qua Tĩnh là người tỉnh Tô, nhưng công ty tỉnh Tô tới tỉnh An Nguyên đầu tư là rất nhiều nhưng Qua Tĩnh chưa tham gia lần nào. Lần này là lễ khởi công xây dựng nhà máy của công ty trách nhiệm hữu hạn thiết bị điện lực Trường Liên, Qua Tĩnh tham gia khiến nhiều người tò mò.

Chẳng qua chỉ có mình tổng giám đốc công ty trách nhiệm hữu hạn thiết bị điện lực Trường Liên - Hứa Tĩnh Giang là hiểu rõ đây là do Triệu Quốc Đống mời, Trưởng ban Qua chỉ là xuôi dòng đẩy thuyền thực hiện mà thôi.

Bữa trưa bố trí ở Ninh Uyển. Trong các Lãnh đạo thị ủy thì ngoài Thư Chí Cao, Nghiêm Lập Dân, Lục Kiếm Dân, Chương Thiên Phóng; Chu Xuân Tú, Vưu Liên Hương và Triệu Quốc Đống cũng tham gia.

Qua Tĩnh trông khá thân thiện.

Ăn trưa xong, Qua Tĩnh nghỉ một tiếng rồi nói chuyện với Thư Chí Cao nửa tiếng, sau đó lại nói chuyện với hai người Nghiêm Lập Dân và Chương Thiên Phóng nửa tiếng.

Buổi chiều Qua Tĩnh từ chối việc Thư Chí Cao và Nghiêm Lập Dân đi cùng, chỉ đồng ý Chương Thiên Phóng và Triệu Quốc Đống đi cùng đến khảo sát ở Tây Giang. Cô đến kiểm tra công tác xây dựng Đảng ở một công ty cổ phần của Tây Giang, cũng khẳng định công tác xây dựng Đảng của Tây Giang đã đạt thành tích, đồng thời yêu cầu Ninh Lăng phải phát huy kinh nghiệm này.

Qua Tĩnh đến nhanh, đi cũng nhanh. Năm giờ liền về An Đô. Thư Chí Cao và Nghiêm Lập Dân tìm cách giữ lại nhưng cô từ chối.
………
Nhà hàng Ngư Yến nằm sát bờ sông Lưu Hoa - Vĩnh Lương, Triệu Quốc Đống và Vưu Liên Hương đi xe Camry đã sớm tới nơi này.

Nhà hàng Ngư Yến không nằm trong nội thành Vĩnh Lương mà nằm ở ngoại ô cách Vĩnh Lương 20km, đây là nơi quốc lộ 915 chạy qua.

Do khẩu vị của Qua Tĩnh nên Triệu Quốc Đống đặt một bàn với cá là món chính.

Qua Tĩnh là người tỉnh Tô nhưng ba người cùng đi với cô lại là người tỉnh An Nguyên vì thế thích ăn cay. Triệu Quốc Đống cũng suy nghĩ tới điều đó nên bố trí Quế Toàn Hữu tới trước để đặt món.

Khi Triệu Quốc Đống gọi Vưu Liên Hương, Vưu Liên Hương không biết Triệu Quốc Đống làm gì. Ở trên xe Triệu Quốc Đống mới nói với Vưu Liên Hương rằng Trưởng ban Qua thích yên tĩnh nên chọn nhà hàng Ngư Yến Vĩnh Lương mà ăn, Vưu Liên Hương lúc này mới vui mừng và nghĩ không ngờ Triệu Quốc Đống này sớm tạo được quan hệ với Trưởng ban Qua.

Hai người đều biết Thư Chí Cao không hy vọng làm Bí thư. Bí thư thị ủy Ninh Lăng do Hoàng Lăng – Thị trưởng Thị xã Tân Châu đảm nhiệm. Qua Tĩnh lần này đến chính là lộ tin trước. Triệu Quốc Đống không biết Thư Chí Cao có sớm biết kết quả này không, nhưng hắn tin Qua Tĩnh sẽ trao đổi với Thư Chí Cao.

Vưu Liên Hương cũng không hy vọng mình sẽ được điều chỉnh vị trí, nhưng Triệu Quốc Đống gọi cô đi cùng làm cô có nhiều hy vọng. Lần này không có cơ hội thì chỉ cần Trưởng ban Qua có ấn tượng tốt, tạo được quan hệ thì sau này có cơ hội mà.

Không khí bữa tối tùy tiện hơn trưa. Triệu Quốc Đống và Qua Tĩnh nói chuyện ăn ý làm mấy thành viên Ban Tổ chức cán bộ và Vưu Liên Hương, Quế Toàn Hữu đều than thở. Bọn họ nhìn ra Trưởng ban Qua khá thưởng thức vị Thường vụ thị ủy trẻ tuổi này của Ninh Lăng. Vưu Liên Hương còn có một chút ghen tị, tên này sao đi đâu cũng được chào đón như vậy?

Triệu Quốc Đống hôm nay có mục đích chính là đẩy Vưu Liên Hương lên. Hắn có nhiều cơ hội tiếp xúc với Qua Tĩnh, bây giờ hắn cần là để Qua Tĩnh có ấn tượng về Vưu Liên Hương.

Theo tình hình thì thấy khá tốt. Qua Tĩnh cũng đánh giá cao sự khôn khéo của Vưu Liên Hương. Chẳng qua quan hệ cấp trên cấp dưới mà anh muốn nhanh chóng kéo gần là không dễ, nhất là giữa phụ nữ càng khó hơn. Đây coi như bước đi đầu tiên.

Đưa mắt nhìn chiếc xe biến mất trong màn đêm, Triệu Quốc Đống ưỡn lưng mà nói.
- Đi thôi Vưu tỷ, chúng ta về Ninh Lăng chứ, hay là về An Đô.

- Về An Đô.
Vưu Liên Hương tối uống mấy chén nên mặt đỏ lên, chẳng qua đầu óc vẫn tỉnh táo.
- Tôi thấy mấy hôm nay đúng là rất bận.

- Ha ha, chúng ta lại nghênh đón một sếp mới, lại phải thích ứng với người mới.
Triệu Quốc Đống cười nói:
- Bao giờ đến lượt người khác thích ứng với chúng ta.

- Hừ, Quốc Đống, cậu phải thấy đủ chứ. Cậu mới bao nhiêu, Vưu tỷ này bao tuổi? Bây giờ đi đến nước này, cậu cho rằng Qua Tĩnh không cần thích ứng sao? Phó bí thư Yến Nhiên Thiên cũng là người cứng rắn, nếu không Thư Chí Cao sao lại vô vọng trong việc lên làm Bí thư Thị ủy.

- Tôi thật ra cảm thấy đây không hoàn toàn là do Trưởng ban Qua hay là Thị trưởng Thư. Thị trưởng Thư đến Ninh Lăng quá ngắn, bầu làm Thị trưởng mới mấy tháng, nếu làm Bí thư Thị ủy ngay thì hơi gấp một chút.
Triệu Quốc Đống trầm giọng nói.
- Trên tỉnh cũng cần phải suy nghĩ nhiều lý do mà.

- Ừ, nghe nói Hoàng Lăng là người mạnh mẽ, y làm Thị trưởng Tân Châu không lâu mà thoáng cái đã điều tới làm Bí thư Thị ủy Ninh Lăng, xem ra cũng là người có năng lực.
Vưu Liên Hương lần này có chút thất vọng. Kỳ Dư Hồng coi trọng cô, cô và Chương Thiên Phóng là hai cánh tay của Kỳ Dư Hồng. Bây giờ Kỳ Dư Hồng đi làm cô thấy mình thế cô lực bạc.

- Ừ, khó mà nói.
Triệu Quốc Đống có chút ấn tượng xấu đối với Hoàng Lăng này. Trước đây khi Trường Xuyên và Đức Sơn mua Nhà máy dược Tân Châu thì bị Hoàng Lăng cản trở, sau đó nhận 200 ngàn. Mặc dù Tập đoàn Thương Lãng dùng thủ đoạn hợp pháp nhưng vẫn làm Triệu Quốc Đống nhớ kỹ.

Chẳng qua sau đó Đức Sơn lại có ấn tượng tốt đối với Hoàng Lăng. Ngoài việc to gan dám lấy tiền thì nghe nói Hoàng Lăng này là người táo bạo trong phát triển kinh tế, không sợ đắc tội người, quan hệ khá căng thẳng với bí thư thị ủy Tôn Nghĩa Phu.

Về phần người này tính cách là như thế nào thì phải tiếp xúc mới biết.

- Thực ra chị không cần quá lo lắng. Chị là Thường vụ thị ủy, Thư Chí Cao cũng là người có tính cách, lần này bị thiệt thì sợ sau đó y sẽ không e ngại nhiều. Tôi đoán sau khi Bí thư Thị ủy mới tới, Thị trưởng Thư sẽ đưa ra ý kiến trong công việc của mình. Mặc kệ Hoàng Lăng mạnh mẽ như thế nào thì dù sao y mới tới, Thư Chí Cao nhất định muốn nhân cơ hội này thực hiện ý đồ trong công việc của mình ra. Hai bên đều mạnh gặp nhau thì nhất định sẽ chạm trán. Chị là Trưởng ban thư ký Thị ủy thì sẽ có tác dụng làm dịu, đó là cơ hội chị phát huy sở trường.

Triệu Quốc Đống cũng có thể hiểu tâm trạng của Vưu Liên Hương lúc này. Trưởng ban thư ký Thị ủy không thể so sánh với hắn là Bí thư Quận ủy. Mặc dù cũng là Thường vụ thị ủy nhưng Vưu Liên Hương là quân bài trong quan hệ của lãnh đạo.

Chẳng qua Vưu Liên Hương cũng có ưu thế của mình. Cô là nữ Trưởng ban thư ký nên bình thường nam lãnh đạo ít làm khó cô, hơn nữa chỉ cần có năng lực, phong cách cứng rắn một chút, lại có kinh nghiệm công tác ở An Đô thì sẽ dễ được cấp trên coi trọng. Hơn nữa bây giờ từ trên xuống dưới đều đề cao sử dụng nữ cán bộ. Nữ cán bộ có tài dễ được đề bạt hơn nam cán bộ nhiều.

- Quốc Đống, cậu nói thì nhẹ nhưng kẹp giữ Bí thư Thị ủy và Thị trưởng thì có dễ phối hợp công việc như vậy sao? Hơn nữa còn cả Nghiêm Lập Dân nhìn chằm chằm ở bên. Nghiêm Lập Dân lần này không làm gì được thì có lẽ đang rất tức giận mà muốn tìm nơi phát tiết. Tôi thấy không khí Thị xã rất không tốt. Chỉ có cậu là sướng, không có việc là không phải lên Thị xã, cứ trốn ở Tây Giang và Khu Khai Phát là được.
Vưu Liên Hương thở dài nói.

- Chị đừng bi quan như vậy chứ. Chị nếu thấy khó thở thì đến Tây Giang ngồi chơi, không Khu Khai Phát cũng được.
Triệu Quốc Đống thấy Quế Toàn Hữu đi ra liền mở cửa xe ra hiệu Vưu Liên Hương lên.
- Tôi đã hỏi Trưởng ban Qua thì có lẽ cuối năm sẽ điều chỉnh một chút, chị vẫn còn cơ hội mà.