Xe Mercedes - BenzS350 biển ThượngA đón ở sân bay quốc tế Bắc Kinh đón Triệu Quốc Đống và xx. Khi xx hỏi Triệu Quốc Đống là có cần đi xe bus rời sân bay vào Bắc Kinh không, Triệu Quốc Đống cười cười và chỉ vào Mercedes - BenzS350 vừa tới.
Dương Thiên Bồi và Kiều Huy vẫn ở Bắc Kinh, bọn họ đang đàm phán cuối cùng cho hai khu đất kia, có lẽ trước 1/5 sẽ chính thức có quyền khai thác hai khu đất này. Diện tích hai khu đất không lớn nhưng có điều kiện địa lý và hệ thống giao thông thuận tiện, mỗi khu đất đều có mấy nhà cạnh tranh.
Diện tích vừa phải cũng phù hợp với ý đồ của Thiên Phu. Làm các khu nhà cao cấp là sở trường của Thiên Phu, dù Mai Giang Minh Châu hay là Lan Khê Ngự Uyển đều khiến Địa ốc Thiên Phu đạt được danh tiếng ở Bắc Kinh, Thượng Hải. Đây là điểm tự tin để Thiên Phu tiến quân đến Bắc Kinh và Thượng Hải.
Triệu Quốc Đống vẫn chọn khách sạn Tiền Môn làm chỗ ở. Ở đây có vị trí thích hợp, hoàn cảnh được.
Ngồi trong xe Mercedes – Benz, xx có chút vui mừng, đây là lần đầu cô đi sang trọng như vậy. Cô cảm thấy mình như cô gái Lọ Lem ngồi trong xe của Hoàng tử vậy.
Theo thông lệ, Triệu Quốc Đống đến gặp mấy vị lãnh đạo của Công ty Quốc Điện.
- Tổng giám đốc Đường, tình hình sao rồi?
Triệu Quốc Đống đặt hai hộp trà lên bàn Đổng Minh Đường mà nói.
- Sáng mai hội nghị Đảng ủy công ty sẽ diễn ra, nếu không có bất ngờ xảy ra thì Ninh Lăng sẽ đạt được tư cách này.
Đổng Minh Đường trầm ngâm một chút rồi nói:
- Chẳng qua quyền quyết định cuối cùng là của bộ.
- Tổng giám đốc Đường, anh đừng nói như vậy với tôi. Ai chẳng biết quyền quyết định của hạng mục này là công ty, bộ chẳng qua chỉ là hình thức mà thôi.
Triệu Quốc Đống cười nói:
- Chẳng qua dù là như vậy tôi vẫn phải cảm ơn Tổng giám đốc Đường đã ủng hộ Ninh Lăng. Dân chúng Ninh Lăng nhất định nhớ kỹ sự quan tâm của Tổng giám đốc Đường và Công ty Quốc Điện với chúng tôi.
- Được rồi Quốc Đống, hai chúng ta còn cần nói như vậy sao? Ninh Lăng có điều kiện trụ cột cũng được, năm ngoái các cậu lại thành công thu hút đầu tư ở Thượng Hải, ký được hiệp định đầu tư với nhiều công ty sản xuất thiết bị ngành điện như vậy, điều này đã tăng sức cạnh tranh cho Ninh Lăng. Công ty cũng biết sự chờ đợi và ủng hộ của Đảng ủy, chính quyền Ninh Lăng đối với hạng mục này. Giúp đỡ và phát triển khu vực khó khăn cũng là nguyên tắc cơ bản của Công ty Quốc Điện, cùng với việc Bộ trưởng Thái cũng đã nói rõ công ty nhà nước phải có trách nhiệm trong việc phát triển xã hội, phải tăng cường ủng hộ khu vực khó khăn. Cho nên Đảng ủy công ty về cơ bản xác định nguyên tắc này.
Tâm trạng Đổng Minh Đường lúc này khá tốt.
Triệu Quốc Đống này và Thái Chánh Dương có ảnh hưởng lớn đối với việc lên chức của y sau này. Tạo quan hệ tốt đẹp với Triệu Quốc Đống thì có thể khiến y tạo được quan hệ cá nhân với Thái Chánh Dương.
Thái Chánh Dương bây giờ đã là Bộ trưởng Bộ năng lượng, tất cả các lĩnh vực năng lượng như dầu mỏ, khí thiên nhiên, than đá, điện, điện hạt nhân, điện tái sinh đều nằm trong sự quản lý của Bộ năng lượng.
Chính sách nguồn năng lượng quốc gia được chú ý cao độ. Nghe nói Thủ tướng Hồng cũng rất lo lắng với việc Trung Quốc phát triển nhanh như vậy, năng lượng về sau sẽ là một vấn đề rất khó khăn. Hơn nữa cũng càng lúc càng coi trọng bởi vì chính sách năng lượng không rõ ràng sẽ ảnh hưởng đến việc phát triển ngành sản xuất năng lượng và bảo vệ môi trường của quốc gia.
Bộ năng lượng có tác dụng đi đầu trong việc đưa ra các chính sách về nguồn năng lượng quốc gia. Vì thế các công ty trong lĩnh vực năng lượng cũng trực thuộc Bộ năng lượng quản lý. Mặc dù các công ty này có nhiều cán bộ cấp giám đốc sở, cấp Phó bộ trưởng nhưng Bộ năng lượng có quyền quyết định nhân sự của các công ty trực thuộc.
- Vậy tôi chờ tin tốt của Tổng giám đốc Đường.
Triệu Quốc Đống cười nói.
- Lúc nào Tổng giám đốc Đường và tổng giám đốc Bàng rảnh thì đến Ninh Lăng chúng tôi chơi. Suối nước nóng núi Hốt Luân đã chính thức đi vào hoạt động.
- Ha ha, Quốc Đống, tôi thấy tắm suối nước nóng ở Ninh Lăng rất được.
Đổng Minh Đường cười nói.
- Tắm một trận ở suối nước nóng đúng là làm người ta dễ khôi phục sức khỏe, kéo dài tuổi thọ. Các cậu đúng là sướng, có thể thoải mái hưởng thụ tài sản của thiên nhiên.
- Tổng giám đốc Đường, các vị ở Bắc Kinh, nhìn khắp cả nước, đi đâu đều là khách quý thì sao có thể so sánh với người nông thôn chúng tôi.
Triệu Quốc Đống cười phá lên nói.
- Nếu thật sự đến Hoa Lâm ở vài năm, cả ngày suy nghĩ vì việc phát triển kinh tế và giúp dân chúng tăng thu nhập thì dù cho anh mỗi ngày tắm suối nước nóng cũng thấy chán.
- Nói cũng đúng, mỗi nhà đều có khó xử. Quốc Đống, lần này nếu như công ty xác định xây dựng trụ sở ở Ninh Lăng, Thị xã các cậu sợ còn phải tăng cường xây dựng cơ sở trụ cột. Hy vọng các cậu có thể nắm bắt cơ hội này mà khiến kinh tế Ninh Lăng phát triển thật nhanh.
Đổng Minh Đường nghiêm túc nói.
- Điểm này là nhất định, Thị xã khá coi trọng cho nên mới bảo tôi tới đây chờ tin. Tôi được sự ủy thác của Thị ủy, Ủy ban Thị xã Ninh Lăng cam đoan tất cả lời hứa của chúng tôi với Công ty Quốc Điện trước đây đều thực hiện được.
- Đúng, nghe nói Bí thư Kỳ chỗ các cậu đã đi?
Đổng Minh Đường cười nói.
- Vậy bây giờ Ninh Lăng ai làm Bí thư?
- Tạm thời do Thị trưởng Thư chủ trì công việc, về sau này thì không rõ.
Triệu Quốc Đống cười nói:
- Chẳng qua dù ai đến làm Bí thư thì nhanh chóng xây dựng trụ sở cũng là sự đồng lòng của cả Ninh Lăng.
- Ừ, như vậy cũng tốt, bây giờ Công ty Quốc Điện chúng tôi trực thuộc Bộ năng lượng. Nghe nói bộ muốn tiến hành cải cách các công ty, tập đoàn trực thuộc. Mảng dầu mỏ, khí thiên nhiên là một, mảng điện lực là một, than đá là một, mấy ngành này cần phải cải cách. Tôi đoán có lẽ Thủ tướng Hồng đã dặn Bộ trưởng Thái phải tăng cường sức sống cho ngành sản xuất năng lượng này.
Đổng Minh Đường chuyển đề tài mà nói.
- Ừ, tôi nghe Bộ trưởng Thái cũng nói về việc tăng cường sự khống chế của quốc gia đối với ngành sản xuất này, tăng sức cạnh tranh của các công ty nhà nước, xác định rõ phương hướng chính sách năng lượng quốc gia. Đây là ý đồ chính khi thành lập Bộ năng lượng. Các công ty này không chỉ tăng sức cạnh tranh trong nước, còn phải đi ra nước ngoài, tranh đoạt thị phần quốc tế cho sự phát triển của Trung Quốc.
Đổng Minh Đường cẩn thận phân tích lời Triệu Quốc Đống nói. Không thể nghi ngờ lời của Triệu Quốc Đống chính là ý tưởng của Thái Chánh Dương. Bây giờ hiểu rõ ý trong công việc của Thái Chánh Dương là rất quan trọng, nhất là nếu muốn lên thì cần phải hiểu ý lãnh đạo.
- Xem ra Bộ trưởng Thái khá ủng hộ việc các công ty năng lượng đi ra nước ngoài. Những năm gần đây Công ty Quốc Điện cũng tham gia vài hạng mục đầu tư ở nước ngoài, nhưng chủ yếu là do yêu cầu chính trị của quốc gia, còn về mặt kinh tế thì không có mấy.
Đổng Minh Đường nói.
- Ừ Tổng giám đốc Đường, anh biết ý của Bộ trưởng Thái là tốt. Công ty Quốc Điện là công ty đứng đầu trong ngành điện thì cần làm gương, đây không chỉ là yêu cầu chính trị mà cũng có thể trở thành tấm gương trong lĩnh vực kinh tế.
Triệu Quốc Đống chỉ điểm đến là thôi.
- Ha ha, đúng thế, vừa phải học cách quan tâm tới chính trị, vừa phải học cách tranh đoạt lợi ích kinh tế, đây là trách nhiệm của các công ty khổng lồ.
Đổng Minh Đường gật đầu nói:
- Quốc Đống, cậu xem lúc nào có thể mời Bộ trưởng Thái, Đổng ca này mời khách để báo cáo công việc với Bộ trưởng Thái.
- Tổng giám đốc Đường, thời gian này sợ không được, Bộ trưởng Thái vừa lên chức nên chỉ sợ rất nhiều việc. Hơn nữa cũng không tiện đi gặp các nước chư hầu. Anh xem như vậy có được không, chờ khi trụ sở Ninh Lăng xác định, tháng sáu này tôi cảm ơn Tổng giám đốc Đường, đến lúc đó tôi mời Bộ trưởng Thái đến là được.
- Được, cứ quyết định như vậy đi, tháng sáu tôi chờ cậu tới. Đến lúc ấy tôi sẽ tham gia, chúng ta coi chọn một nơi coi như nghỉ hè.