Vương Ích cũng không biết khi Kỳ Dư Hồng hỏi ý Triệu Quốc Đống về việc Lục Kiếm Dân đưa ra yêu cầu Vương Ích làm Thường vụ quận ủy, Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật lên làm Phó bí thư Quận ủy kiêm Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật thì đã bị Triệu Quốc Đống đưa ý kiến tạm thời dể đó.
Lục Kiếm Dân không biết việc này nhưng Kỳ Dư Hồng gác đề nghị của Lục Kiếm Dân lại, nói phải để đợi tiến hành điều chỉnh chung về nhân sự ở Tây Giang rồi làm một thể. Lời này tuy có lý nhưng vẫn làm Lục Kiếm Dân nhạy cảm nhận ra vấn đề.
Hình ảnh của Triệu Quốc Đống trong mắt Vương Ích trở nên mơ hồ. Ngô Ứng Cương đã có dấu hiệu dựa vào, Tiếu Triêu Quý cũng vậy. Hai người này bên Ủy ban kỷ luật không nắm được mấy tin tức có giá trị. Nhưng Vương Lệ Mai cùng Mạc Vinh liên tục xuất hiện bên cạnh Triệu Quốc Đống làm Vương Ích có chút lo lắng.
Vương Ích không tin Triệu Quốc Đống là kẻ thấy phụ nữ đẹp là muốn ôm lấy ngay. Mặc dù trước khi Triệu Quốc Đống đến thì hắn đã nghe Triệu Quốc Đống có quan hệ mờ ám với Phó Trưởng phòng Thông tin ở Hoa Lâm, chẳng qua đó chỉ là lời đồn. Hơn nữa chỉ cần không dính tới tham ô thì Vương Ích sẽ không hứng thú xen vào cuộc sống riêng của lãnh đạo.
Nhưng Mạc Vinh cùng Vương Lệ Mai thì khác. Mạc Vinh là thân tín của Trương Thiệu Văn, Vương Ích nghi ngờ có phải chuyện Tiền Trì Quốc cùng Đinh Cao Thọ tham ô là do Mạc Vinh dẫn mối hay không. Từ trình độ nào dó thì tầm quan trọng của Mạc Vinh còn hơn xa mấy người Lý Hiểu Bình.
Còn Vương Lệ Mai là ai? Tình nhân của Trương Thiệu Văn, một kẻ dựa vào thể xác mà lên chức. Chẳng lẽ Triệu Quốc Đống có ý với ả này. Vương Ích có chút tức giận, dù Triệu Quốc Đống có sở thích này nhưng chẳng lẽ Tây Giang không có ả phụ nữ nào khác sao?
Vương Ích thậm chí còn thầm thám thính thái độ của Quế Toàn Hữu và Lạc Dục Thành. Quế Toàn Hữu im lặng không nói, Lạc Dục Thành thì không rõ ràng làm y có chút buồn bực.
Y không biết hai người này không rõ hay cố ý tránh né, hay là cảm thấy không có vấn đề gì. Điều này càng làm Vương Ích thêm lo, đây không phải dấu hiệu tốt. Bây giờ Lục Kiếm Dân nhắc như vậy, y phát hiện Triệu Quốc Đống đã nghi ngờ mình.
Bởi vì mình làm trái ý nên Triệu Quốc Đống thấy mình không tôn trọng Bí thư Quận ủy sao? Vậy đây là Triệu Quốc Đống không nói đến chế độ tập trung dân chủ của Đảng. Vương Ích có chút tức giận mà nghĩ.
Lạc Dục Thành ngồi bên Vương Ích lại không lo lắng nhiều, tâm trạng của y khá tốt. Cả Triệu Quốc Đống và Lam Quang đều hài lòng với công việc của y. Nhất là Triệu Quốc Đống, đề cử của y đều được Triệu Quốc Đống chấp nhận, Lê Túc đã thuận lợi tới Công an quận làm chính ủy.
Một Bí thư đảng ủy Chính pháp làm như thế nào thể hiện uy tín của mình, đó là có thể nói chuyện được trước mặt Bí thư Quận ủy, đề cử cán bộ được Quận ủy đồng ý, như vậy uy tín sẽ được thành lập.
Lạc Dục Thành cũng mơ hồ cảm nhận ra Vương Ích và Triệu Quốc Đống không hòa hợp. Y cũng thấy Vương Ích đã sai lầm. Anh đầu tiên là Thường vụ quận ủy sau đó mới là Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật. Hệ thống Ủy ban kỷ luật mặc dù có chút độc lập nhưng vẫn dưới sự lãnh đạo của Đảng, cũng không phải nằm ngoài sự lãnh đạo của Đảng. Ở điểm này Lạc Dục Thành thấy Vương Ích đã quên, điều này không một Bí thư Quận ủy nào có thể tha thứ.
Chuyện gì anh cũng báo cáo với Ủy ban kỷ luật Thị ủy trước rồi mới báo cáo với Quận ủy, anh làm sao khiến Bí thư Quận ủy hài lòng với mình. Lạc Dục Thành nghĩ mình là Triệu Quốc Đống thì cũng không thể tha thứ.
Triệu Quốc Đống có thể ngồi lên vị trí này thì trí tuệ chính trị không có gì phải nói. Vương Ích nếu hy vọng Triệu Quốc Đống là một Bí thư Quận ủy bình thường mà đối xử thì sẽ phải trả giá đắt.
Hội nghị cuối cùng đã kết thúc, đoàn người tản mát rời đi. Mặc dù có cảnh sát giao thông mở đường nhưng dòng xe khổng lồ như vậy cũng mất hơn mười phút mới tan hết.
Các huyện hầu như đi bằng xe 16 chỗ, chẳng qua lúc này lại có vẻ không tiện. Có cán bộ muốn ăn cơm mới về, có cán bộ muốn ở lại Thị xã một chút, có người muốn về.
Triệu Quốc Đống nhận được điện của Đường Diệu Văn thì hắn vừa từ chối yêu cầu của Vưu Liên Hương là đến tiếp Chánh thanh tra Lâu của thanh tra tỉnh. Cũng may Triệu Quốc Đống là Thường vụ thị ủy nên mấy việc này không bị bắt buộc, đi cũng được, không đi không ép.
Đường Diệu Văn gọi tới nói với giọng rất thân thiết, chỉ nói là cấp dưới Hoa Lâm muốn lão lãnh đạo mời cơm. Triệu Quốc Đống nghe vậy liền lập tức đồng ý.
Triệu Quốc Đống đến nơi thì đám người Đường Diệu Văn vừa vặn đến. Bộ máy lãnh đạo Hoa Lâm gần như là chia thành hai nhóm.
Hoàng Côn mang theo Lỗ Đạt, Bàng Quân, Miêu Nguyệt Hoa, Địch Hóa Dũng, Hà Lương Tài, Vương Nhị Khải, Hạ Thành Tài rời đi, nghe nói là gặp Phó trưởng ban thư ký Thị ủy.
Đường Diệu Văn cũng không muốn đi theo trợ uy cho Hoàng Côn, vì thế y nói với mấy người có quan hệ tốt gọi điện mời Triệu Quốc Đống. Đám người Vi Biểu, Giản Hồng cùng với Tân Tồn Hoán cùng Hoắc Vân Đạt đồng ý ngay. Đồng thời còn kéo theo Trần Lôi, Hứa Bình, La Băng cùng Thôi Thiên Cầm, Mễ Phong Hằng.
Nhìn thấy đám người chờ mình ở cửa, Triệu Quốc Đống vội vàng xua tay nói:
- Làm gì thế? Bạn cũ tụ tập không cần làm như vậy chứ?
- Ha ha, Bí thư Triệu, ngài bây giờ đã là Lãnh đạo thị ủy, chúng tôi lại được ăn cơm Lãnh đạo thị ủy mời thì phải thể hiện lòng thành chứ.
Đường Diệu Văn cười hì hì nói.
- Vào thôi, đừng khách khí như vậy. Đến Tây Giang mới thấy bên Hoa Lâm chúng ta là tốt.
Triệu Quốc Đống cười nói:
- Ở Hoa Lâm sáng tỉnh lại cũng thấy thoải mái hơn đây nhiều. Đúng là sơn thanh thủy tú
- Bí thư Triệu, sơn thanh thủy tú bây giờ đã thay đổi khái niệm rồi, không phải khen cảnh một nơi đẹp mà là ám chỉ nơi đó có kinh tế lạc hậu, không có sản xuất công nghiệp, từ này không thể tùy tiện dừng trên đầu Hoa Lâm chúng ta.
Giản Hồng cười nói:
- GDP của Hoa Lâm năm nay đã xác định vượt qua Khuê Dương cùng Thổ Thành, chỉ kém hơn Tào Tập cùng Tây Giang một chút.
- Ừ, đó là việc tốt. Xem ra sang năm Tây Giang cần cố gắng nhiều, nếu không ông anh lại bị đàn em vượt qua, như vậy tôi là Bí thư Quận ủy cũng mất mặt.
Triệu Quốc Đống ngồi xuống rồi mời mọi người ngồi vây quanh mình.
- Diệu Văn, nói trước trưa không uống rượu trắng, chiều còn có việc.
- Ha ha, Bí thư Triệu, Hoa Lâm có thể vượt qua Khuê Dương cùng Thổ Thành, đuổi kịp Tây Giang cùng Tào Tập thì đều là do ngài tạo trụ cột. Nếu không Hoa Lâm đừng nói đuổi theo Tây Giang, mà vượt qua Vân Lĩnh cùng Phong Đình cũng là nằm mơ.
Đường Diệu Văn cười nói:
- Thời gian này ngài đi, chúng tôi đúng là rất bận, cho nên cũng không tiện quấy rầy ngài. Chờ chúng tôi làm tốt thì mới mời ngài đến ăn mừng. Hôm nay có cơ hội thì nếu ngài không uống rượu thì chắc mọi người không đồng ý.
- Đúng thế Bí thư Triệu, chủ tịch Đường nói đúng là suy nghĩ của chúng tôi. Ngài lên Tây Giang lâu như vậy, chúng tôi cũng không tiện quấy rầy vì sợ ảnh hưởng đến công việc của lãnh đạo. Hôm nay có cơ hội thì phải làm chứ. Bí thư Triệu uống như thế nào thì chúng tôi biết.
Vi Biểu cười nói.
Sau khi Hoàng Côn tới thì hướng gió ở Hoa Lâm đã thay đổi. Lỗ Đạt, Bàng Quân rõ ràng dựa vào Hoàng Côn, Địch Hóa Dũng chỉ nghe lời Bí thư, cho nên Đường Diệu Văn làm Chủ tịch huyện đã không phối hợp tốt với Hoàng Côn như thời của Triệu Quốc Đống. Chẳng qua Hoàng Côn cũng biết nặng nhẹ nên không can thiệp nhiều vào công việc của chính quyền.
Chẳng qua Miêu Nguyệt Hoa lúc này có quyền lớn hơn. Miêu Nguyệt Hoa thông qua Trâu Trì Trường nên đã quan hệ tốt với Hoàng Côn, được coi trọng. Vì thế điều này ảnh hưởng tới tính tích cực trong công việc của Vi Biểu.
Triệu Quốc Đống cũng mơ hồ nghe ra vấn đề. Quận, huyện nào chẳng như nhau. Bí thư và Chủ tịch hiếm khi hòa hợp. Ngay cả hắn và Đường Diệu Văn cũng mâu thuẫn trong cách dùng người.
- Vậy thì được, Diệu Văn và lão Vi nói thế nếu còn đùn đẩy thì không ra gì. Được, tôi xem nào, thêm ba cô gái ngồi đây thì tổng cộng là 10 người. Tôi uống với mỗi người một chén, đừng có mời lại, mười chén đã là nửa lít rồi.
Triệu Quốc Đống cầm chén lên nói.
- Bí thư Triệu, chén rót đầy thì cũng rơi ra một phần, vì thế chúng tôi mỗi người mời ngài một chén, sau đó mấy người mời chung. Bí thư Triệu muốn uống thế nào thì tùy ngài có được không? Nếu Bí thư Triệu không uống được thì có thể thuyết phục ai đó đang ngồi uống thay, nhưng cái này phải xem Bí thư Triệu có bản lĩnh hay không?