Triệu Quốc Đống biết cũng nên làm việc gì đó để nâng cao hình ảnh của Tây Giang, nhưng trong thời gian này Tây Giang lại không có gì đáng để tuyên truyền. Ngay cả Triệu Quốc Đống cũng không muốn xem mấy tin tức hội nghị hay đi kiểm tra gì đó. Thoáng cái có nhiều vấn đề như vậy, quần chúng sẽ tập trung hết vào đó. Anh muốn quần chúng để ý cái khác thì không dễ.
Thấy Triệu Quốc Đống im lặng, Vưu Liên Hương biết bây giờ Tây Giang cũng không có tin gì đáng đưa nên cười nói:
- Quốc Đống, không phải nói Đường sắt Tây Liễu sắp khởi công sao? Lễ khởi công diễn ra ở Vân Lĩnh, tôi thấy cậu có thể đi gặp Bí thư Kỳ xem có thể đổi sang Tây Giang hay không?
- Chị cảm thấy một lễ khởi công có thể khiến cho mọi người chú ý hết vào đó sao
Triệu Quốc Đống cười khổ một tiếng, hắn không cho rằng đây là ý kiến hay.
- Quốc Đống, tình hình là như vậy, cậu phải nghĩ biện pháp hóa giải dần dần, như vậy tốt hơn không làm gì mà.
Vưu Liên Hương lớn tiếng nói:
- Đầu óc cậu không phải rất nhạy bén sao? Tôi không tin cậu không tìm được biện pháp thay đổi chú ý của mọi người. Mấy chiêu cậu làm Hoa Lâm thay đổi là từ đâu? Đây không phải Triệu Quốc Đống mà tôi muốn thấy.
Vưu Liên Hương có chút tức giận chống tay ngang hông, ngực phập phồng, nửa bên vú vì áo tắm không che hết trông rất bắt mắt, một khe sâu theo nước chảy qua trông càng đẹp hơn.
Vưu Liên Hương cũng theo sát bà chị mà lên bờ, điều này càng làm Triệu Quốc Đống thấy hai cặp mông căng tròn lắc lư trước mặt mình.
Mấy người phụ nữ kia cũng chú ý thấy tình hình bên này hơi thay đổi nên bơi tới gần.
- Sao thế Bí thư Triệu?
Vương Lệ Mai dẫn đầu bơi tới, tóc cô hơi ướt. Cô dựa vào bờ bên cạnh Triệu Quốc Đống, chiếc áo tắm của cô cũng không nhiều vải hơn bộ Bikini mà Lục Nhị mặc bao nhiêu, nhất là vòng eo trắng nõn càng lộ ra đầy quyến rũ.
- Không có gì, Trưởng ban thư ký Vưu đang phê bình tôi không có chí tiến thủ.
Triệu Quốc Đống cười cười tự giễu mình.
- Mấy cô tắm đi, không có gì cả.
Thấy Triệu Quốc Đống có lẽ không muốn bị quấy rầy, mấy người phụ nữ đưa mắt nhìn nhau rồi rời đi. Chỉ còn mình Triệu Quốc Đống nằm nhắm mắt suy nghĩ.
Cục diện như thế này không thể kéo dài.
Ủy ban Xây dựng và cục Giao thông đã làm mọi người chấn động. Mặc dù Triệu Quốc Đống cũng không cho rằng đây là việc xấu nhưng anh không thể làm quần chúng chú ý mãi việc này. Như vậy anh sẽ có tiếng là Bí thư Quận ủy đi đầu trong công tác chống hủ bại.
Từ góc độ nào đó cán bộ này đặt trên người cán bộ Ủy ban kỷ luật chính là thừa nhận, nhưng trên người Bí thư Quận ủy thì nó lại khác. Một Bí thư có năng lực không phải là ở chỗ chống hủ bại tốt hay không, mà là nơi anh phụ trách có phát triển tốt về kinh tế, xã hội hay không?
Nhưng làm như thế nào thay đổi xu thế bây giờ thì cần suy nghĩ. Đơn thuần làm quần chúng chú ý là không có tác dụng, hơn nữa còn có thể khiến cho quần chúng nghi ngờ.
Triệu Quốc Đống cứ như vậy dựa vào thành hồ mà nhắm mắt.
Trong mơ hồ hắn cảm thấy có người đang bóp vai cho hắn. Hắn mở mắt ra nhìn thì thấy trong hồ không biết sao chỉ còn lại mình Vương Lệ Mai. Bộ ngực của cô trong chiếc áo tắm đang cạ sát vào lưng hắn làm hắn muốn sôi máu.
Vương Lệ Mai nở nụ cười đầy quyến rũ, không ngờ cởi áo tắm trước mặt hắn, cặp vú căng tròn đầy sức sống ở ngay trước mặt, hai điểm đỏ hồng trên nền trắng nõn cứ như đang trêu ngươi hắn.
Triệu Quốc Đống hoảng hốt và có chút tức giận. Ả này sao dám làm như vậy, mình còn nói quan sát một chút, không ngờ ả dùng cách này dụ dỗ hắn.
Triệu Quốc Đống có chút tức giận nên ra sức đứng lên nhưng không ngờ phát hiện bên dưới của mình đã ngóc đầu dậy, đã thấy Vương Lệ Mai đặt tay của hắn lên ngực cô, hắn không hiểu sao lại không thể chống cự. Mà không biết sao ở bên cạnh lại có một người phụ nữ trần truồng bơi ra, hắn nhìn kỹ thì thấy là La Băng.
Không đợi Triệu Quốc Đống lên tiếng, La Băng đã nhếch cặp mông trắng nõn tới gần, ngồi lên trên chỗ hiểm của hắn, hắn không thể khống chế.
Triệu Quốc Đống đột nhiên tỉnh lại thì thấy cổ hơi lạnh. Hắn nhìn quanh thì thấy mấy người phụ nữ đã rời đi, xem ra đã lên bờ. Lúc này tim hắn đang đập rất mạnh, nghĩ lại chuyện vừa rồi thì đúng là có chút khó hiểu. Chẳng lẽ mình lại muốn quan hệ cùng lúc với hai người phụ nữ sao?
Vưu Huệ Hương cuối cùng đã về. Triệu Quốc Đống còn định giữ cô lại chơi vài ngày nhưng trong thời gian này hắn đúng là không dành được nhiều thời gian tiếp cô. Hơn nữa cô đã là Trưởng ban Tuyên giáo Huyện ủy, không phải người rảnh rỗi cho nên không giữ được.
Vụ án ở trường dạy lái xe An Thái cuối cùng đã bị Viện kiểm sát Thị xã phá được. Không ngoài suy đoán của Triệu Quốc Đống, điểm đột phá là tình nhân của Lương Sùng Thái. Qua đó Viện kiểm sát nhanh chóng tìm được tài khoản bí mật của trường, hơn nữa lục soát chỗ ở của ả thì tìm được hơn 500 ngàn, đây là con số quá lớn đối với nhân viên kế toán hàng tháng chỉ thu nhập vài trăm tệ.
Theo tình nhân khai ra, Lương Sùng Thái cũng nhanh chóng sụp đổ. Y cũng rất nhanh khai rằng khi mình làm đội trưởng đội cảnh sát giao thông kiêm phụ trách trường dạy lái xe đã chia cho một số nhân viên liên quan số tiền trên 400 ngàn. Trong đó Mã Chiêm Bưu là 300 ngàn, chính ủy trước đây là 100 ngàn.
Tất cả cứ thế được diễn ra, cả Lương Sùng Thái và Mã Chiêm Bưu đều bị bắt. Mọi việc tiếp theo làm người ta Chu Cương Kính. Dù là Nghiêm Lập Dân hay là Thư Chí Cao đều tỏ vẻ rất bình tĩnh, không ai phát biểu ý kiến gì về việc ở Tây Giang giống như không liên quan gì tới bọn họ. Chẳng qua việc Viện kiểm sát Thị xã bắt bảy người Mã Chiêm Bưu, Lương Sùng Thái đã làm cho cả Thị xã Ninh Lăng chấn động, cũng tạo thành ảnh hưởng tương đối lớn ở cả tỉnh An Nguyên. Mà trong lúc đó Viện kiểm sát Tây Giang cũng bắt sáu người Tôn Định Trung, Lý Hiểu Bình về tội nhận hối lộ. Hai vụ án chỉ diễn ra trong hai ngày. Mà sau đó Tiền Trì Quốc cũng bị đọc lệnh bắt khẩn cấp.
Một cơn gió chống hủ bại điên cuồng mà tới, khiến cho cả Ninh Lăng trở nên mù mịt. Mà theo đề nghị của Triệu Quốc Đống, Thị ủy Ninh Lăng sau khi trao đổi với Chính pháp Tỉnh ủy, Viện kiểm sát tỉnh và Tòa án tỉnh đã giao nhân viên phạm tội trong các vụ án cho bên Vinh Sơn khởi tố và xét xử.
- Công tác chống hủ bại là chuyện sống còn đối với Đảng ta. Chúng ta cần phải nhận thức rõ tính nguy hiểm của hiện tượng hủ bại. Công tác chống hủ bại phải duy trì liên tục, phải kiên nhẫn đánh bại tất cả phần tử sâu mọt.
- Công tác này là việc lớn đối với toàn Đảng, toàn xã hội, phải kiên trì dưới sự lãnh đạo của Đảng, Đảng phụ trách chung, Ủy ban kỷ luật phối hợp, các phòng ban đều có trách nhiệm, dựa vào sự ủng hộ của quần chúng, kiên trì cán bộ lãnh đạo phải giữ được sự liêm khiết.
Triệu Quốc Đống chán nản ngồi trên bàn nghe Nghiêm Lập Dân phát biểu. Trong thời gian này Nghiêm Lập Dân như ngủ đông, thậm chí còn hiếm khi xuất hiện trên Tv. Mã Chiêm Bưu và Lương Sùng Thái cùng ngã ngựa có thể nói là đả kích rất mạnh với tham vọng nhúng tay vào Tây Giang của Nghiêm Lập Dân. Triệu Quốc Đống thậm chí có thể cảm nhận ánh mắt oán độc của đối phương khi nhìn mình. Thời này ở trong quan trường nếu anh muốn làm người tốt thì không thể lên được. Chỉ có làm kẻ hận anh phải sợ anh, anh mới coi như thành công.
Trương Thiệu Văn đã bị cách chức Phó chủ tịch Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân, Ủy ban kỷ luật Thị ủy đang tiến hành điều tra y về giai đoạn là Bí thư Quận ủy Tây Giang. Chẳng qua việc này không liên quan tới đại cuộc.