Triệu Quốc Đống khi vào phòng hội nghị thì không nhịn được hít sâu một hơi. Hắn đã vào phòng hội nghị này không ít lần nhưng lần này lại khác hẳn.
Khi Triệu Quốc Đống vào phòng hội nghị đã sớm chuẩn bị tư tưởng nhưng có không ít người nhìn tới làm hắn run lên. Chẳng qua chỉ trong nháy mắt hắn đã lấy lại bình tĩnh, thản nhiên ngồi đến vị trí trước đây của mình.
Gần như cứ đi một bước là Triệu Quốc Đống có thể cảm nhận được ánh mắt đầy hâm mộ và ghen ghét của người xung quanh với mình. Mặc dù trên mặt mỗi người là rất bình thường nhưng nếu cẩn thận quan sát thì có thể thấy suy nghĩ trong lòng bọn họ.
Vị trí vẫn ở bên cạnh Khuê Dương, Lưu Như Hoài cười nói:
- Chúc mừng, chúc mừng.
Lưu Như Hoài nhỏ giọng nói nên Triệu Quốc Đống chỉ có thể gật đầu đáp trả. Ngay khi Triệu Quốc Đống ngồi xuống, Kỳ Dư Hồng cũng vừa lúc xuất hiện ở chính giữa bàn Chủ tịch.
Hội nghị do Trưởng ban thư ký Thị ủy Vưu Liên Hương chủ trì.
Nghiêm Lập Dân đứng lên phát biểu:
- Ngày 12/10/1997, Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy tỉnh An Nguyên đã quyết định bầu đồng chí Triệu Quốc Đống làm Thường vụ thị ủy Ninh Lăng, mọi người chúc mừng.
Tiếng vỗ tay vang lên, Vưu Liên Hương nói tiếp:
- Mời đồng chí Triệu Quốc Đống lên trên.
Triệu Quốc Đống cười cười đứng dậy, cầm cốc trà và cặp đi lên trên.
Mặc dù là Thường vụ thị ủy nhưng do xếp vị trí cuối cùng nên Triệu Quốc Đống chỉ có thể ngồi ở hàng hai. Bàn hai có Chủ nhiệm Đại hội đại biểu nhân dân, Chủ tịch Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân và mấy Phó thị trưởng đều ngồi đây. Chẳng qua vị trí sắp xếp rất chú ý, ngồi ở giữa là các vị Thường vụ thị ủy, bên ngoài là mấy vị Phó thị trưởng.
Chu Xuân Tú và Lam Quang không tham gia, Tư lệnh Quân khu Thị xã mặc dù cũng là thường vụ nhưng về cơ bản không tham gia. 12 Thường vụ thị ủy thì chỉ có chín người tham gia. Chương Thiên Phóng ở giữa, Mao Bình, Triệu Quốc Đống ngồi hai bên. Mà bên cạnh Triệu Quốc Đống là Phó thị trưởng Phù Quyên.
Trong các Phó thị trưởng, Triệu Quốc Đống có quan hệ khá tốt với Phù Quyên. Nhất là sau khi hội nghị công tác du lịch toàn tỉnh lần đó làm Triệu Quốc Đống có quan hệ tốt hơn không ít với nữ Phó thị trưởng Phù Quyên. Phù Quyên chỉ hơn Triệu Quốc Đống có tầm bảy tám tuổi. 35, 36 tuổi đã lên làm Phó thị trưởng thì ngoài việc Đảng cần có phái nữ tham gia thì còn có nguyên nhân là do năng lực xuất sắc của cô.
Bắt đầu do Kim Vĩnh Kiện thông báo tình hình kinh tế toàn Thị xã trong quý ba, không khí hội nghị bắt đầu thoải mái hơn. Tất cả vẫn phải tiến hành.
Hoa Lâm phát triển nhanh nhất, đó là điều mọi người đều xác định rõ ràng.
Triệu Quốc Đống mặc dù nhìn vào quyển sổ trước mặt nhưng trong đầu vẫn suy nghĩ miên man. Không biết sắp tới sẽ được phân tới đâu, nhưng dù là đâu thì hắn vẫn có thể thản nhiên đối mặt. Nếu là Khu Khai Phát thì nó có điều kiện tốt để thu hút đầu tư, làm đầu tàu của cả nền kinh tế Ninh Lăng.
Nếu là Tây Giang thì mặc dù nó có nhiều gánh nặng nhưng cho hắn hai năm là đủ có thể tạo thành tích, chẳng qua vất vả hơn nhiều mà thôi.
Phù Quyên ngồi bên cẩn thận quan sát vị Thường vụ thị ủy mới này. Vốn tưởng rằng cô ở từng này tuổi làm cấp phó giám đốc sở đã là hiếm có trong toàn tỉnh, không ngờ người này mới 27 đã thành Thường vụ thị ủy. Hơn nữa hắn còn không được Thị ủy Ninh Lăng đề cử, Tỉnh ủy trực tiếp bác bỏ đề cử của Ninh Lăng mà chọn hắn, điều này làm không ít người sợ hãi. Phù Quyên cũng hiểu Triệu Quốc Đống này không phải người Bí thư Thị ủy Kỳ Dư Hồng chọn. Từ hội nghị du lịch toàn tỉnh Kỳ Dư Hồng không tham gia mà bảo Mạch Gia Huy tham gia là biết được. Sau đó mấy công trình lớn của Hoa Lâm khánh thành, Kỳ Dư Hồng cũng không tham gia là có thể biết được quan hệ hai bên là như thế nào.
Nhưng Triệu Quốc Đống này đã phá vỡ thông lệ, làm Tỉnh ủy bác bỏ ý kiến của Thị ủy. Ha ha, đây là lần đầu tiên xảy ra ở Ninh Lăng.
- Bí thư Triệu thích uống trà Trúc diệp thanh sao?
Phù Quyên nhìn Triệu Quốc Đống mà nói.
- Tôi là động vật ăn tạp, trà gì cũng có thể uống, đây là trà một người bạn mang từ Nga Mi về. Thị trưởng Phù cũng thích sao?
Triệu Quốc Đống cười nói:
- Nếu không hôm nào tôi mang một chút tới cho chị?
- Trúc diệp thanh quý ở chỗ không ô nhiễm, nếu thật sự là của Nga Mi thì rất quý.
- Thời này còn có bao nhiêu hàng thật chứ? Có thể lấy được trà trong một góc ở chân núi Nga Mi đã là tốt rồi.
Triệu Quốc Đống cười nói. Đây là do Vương Phủ Mỹ mang đến cho Triệu Quốc Đống, uống hơi nhạt nên Triệu Quốc Đống không quá thích.
- Trà Hoa Lâm uống đậm hơn. Nếu chị thích thì hôm nào tôi mang tới cho chị một chút, cũng coi như để Thị trưởng Phù thay Hoa Lâm quảng cáo một chút giúp Hoa Lâm. Tôi đã đề nghị Nhà máy chè Hà Khẩu và công ty khai thác khu du lịch cùng kết hợp tuyên truyền chè cao cấp của Hoa Lâm. Như vậy vừa phong phú được sản phẩm kỉ niệm của khu du lịch, vừa có thể tìm con đường tiêu thụ cho Nhà máy chè Hà Khẩu.
Phù Quyên nghe xong liền cười nói:
- Bí thư Triệu, ý tưởng này rất tốt. Tôi thấy năm nay khu du lịch Hoa Lâm sẽ đột phá 150 ngàn người phải không? Tôi đã xem số liệu mà Phòng du lịch Hoa Lâm gửi lên, đến bây giờ đã vượt qua 120 ngàn người. Chỉ riêng ba tháng 6, 7, 8 đã vượt qua 100 ngàn, chia hàng tháng đã là trên 30 ngàn người. Tôi thấy giá trị ngành du lịch của Hoa Lâm năm nay phải vượt qua 80 triệu.
Ngành du lịch Hoa Lâm phát triển mạnh không chỉ khiến Triệu Quốc Đống là Bí thư huyện ủy được vinh dự, Phù Quyên làm Phó thị trưởng phụ trách lĩnh vực du lịch cũng thấy vinh dự. Sau hội nghị lần trước khiến nhiều các công ty du lịch trong toàn tỉnh đều có chương trình tới khu du lịch Kỳ Lân Quan-- núi Hốt Luân, thậm chí mấy tỉnh thành xung quanh cũng có không ít công ty du lịch mở tour đến đây.
Ba ngày lễ đợt quốc khánh đã tiếp đón 15 ngàn người. Chẳng qua sau kinh nghiệm đợt 1/5 khiến cho rất nhiều người đến đầu tư xây dựng nhà nghỉ và khách sạn lớn xung quanh khu du lịch. Ngành du lịch Hoa Lâm đang phát triển rất mạnh. Theo dự đoán của Tân Tồn Hoán thì chỉ riêng ngành du lịch năm nay có thể thu được 100 triệu, đây là con số đối với Hoa Lâm vài năm trước thì đó là điều không thể tưởng tượng nổi.
- Ha ha, cũng nhờ phúc của Thị trưởng Phù, chúng tôi đang cố gắng đột phá 100 triệu, cũng không biết có được hay không. Nếu có thể xếp mấy ngành liên quan vào thì sẽ vượt được.
Triệu Quốc Đống cười nói.
- Bí thư Triệu, tôi thấy ý của Bí thư Kỳ chỉ sợ là muốn anh làm đại tướng phụ trách việc khó.
Phù Quyên cười nói.
- Tôi hiểu mà, vấn đề khó đều vứt cho tôi, sợ là muốn cho tôi tới Tây Giang rồi, nhưng làm đại tướng thì không phải là Khu Khai Phát sao? Đó là chuyện tốt, sao có thể là việc khó giải quyết?
- Bí thư Triệu, anh không biết hay giả vờ vậy? Khu Khai Phát mấy năm nay làm quá kém, Bí thư Kỳ không hài lòng, nhưng lại không có người thích hợp. Anh nếu đến Khu Khai Phát thì chỉ sợ không chỉ đạt chút thành tích là được. Tôi nghe Bí thư Kỳ nói mục tiêu là muốn Khu Khai Phát Ninh Lăng đứng tầm giữa trong 14 thành phố, Thị xã toàn tỉnh. Khu Khai Phát Ninh Lăng bây giờ đang xếp ở đáy, cùng khu Khai Phát Thiên Châu cạnh tranh một trong hai vị trí cuối cùng.
Lời này của Phù Quyên làm Triệu Quốc Đống hít sâu một hơi, Kỳ Dư Hồng này sao tham như vậy.
Nằm trong top giữa? Ngoài Khu Khai Phát An Đô là Khu Khai Phát cấp quốc gia, mấy Khu Khai Phát của Miên Châu Kiến Dương Tân Châu Lam Sơn đều có vài ba ngành chính, giá trị gấp ít nhất Ninh Lăng năm lần.
Bỏ qua bốn nơi kia thì Đường Giang Vinh Sơn Lô Hóa cùng Vĩnh Lương đều có giá trị ở Khu Khai Phát vượt qua Ninh Lăng. Dù là Nam Hoa Hoài Khánh cũng hơn xa Ninh Lăng. Muốn hắn tới Ninh Lăng và đòi cao như vậy ư? Hắn có phải đáng cứu thế đâu?