Tiêu Phượng Minh không lên tiếng mà chỉ ngồi hút thuốc, chẳng qua Lưu Như Hoài lại nói:
- Bí thư Triệu, cậu cũng đừng khiêm tốn như vậy. Khuê Dương tôi bây giờ đuổi theo Hoa Lâm không kịp thở. Hoa Lâm mà cứ đi như vậy thì Tào Tập và Thổ Thành sẽ sớm bị vượt qua.
- Ha ha, anh đừng cho tôi không biết là các anh đang đàm phán với tập đoàn Long Thinh. Nếu hạng mục này xác định thì không phải đầu tư trên 100 triệu sao? Mẹ kiếp có tài nguyên thiên nhiên đúng là tốt, ai bảo huyện anh có than bùn, sản lượng và chất lượng đều tốt. Tập đoàn Long Thịnh xếp top 3 trong ngành này ở khu vực Trung Tây chúng ta. Hơn nữa Tập đoàn Đông Năng cũng xây dựng một trạm điện ở Khuê Dương, hai hạng mục này cộng lại vượt qua Tây Giang cũng là trong tầm tay.
Triệu Quốc Đống nhỏ giọng nói. Hai người Tiêu Phượng Minh và Lưu Như Hoài khó hiểu nhìn nhau. Nếu nói tập đoàn Long Thịnh đầu tư ở Khuê Dương thì là bình thường, nhưng Tập đoàn Đông Năng vừa mới mới bắt đầu khảo sát ở thung lũng Nguyệt - Khuê Dương thì sao tên Triệu Quốc Đống này lại biết.
Chẳng qua thung lũng này kéo dài vài chục Km, qua vài huyện, chọn đâu chưa dám xác định. Nhưng Khuê Dương là nơi có vị trí tốt nhất, chỉ là chuyện này không phải vị trí tốt là được, còn có nhiều nhân tố ảnh hưởng. Khuê Dương vẫn cố giữ bí mật vì đề phòng lộ ra sẽ dẫn tới điều gì đó không ổn.
Lưu Như Hoài có chút xấu hổ nuốt nước bọt. Y có thể cảm nhận ra trong mắt Tiêu Phượng Minh có vẻ tức giận. Lúc ấy tiếp đón tập đoàn tới khảo sát khá kín tiếng, thậm chí xe cũng đổi biển, thứ nhất tránh cho nơi khác chú ý, giữ bí mật với các huyện. Ở huyện chỉ có vài người biết, đúng là không ngờ Triệu Quốc Đống lại biết.
- Bí thư Triệu, cậu từ đâu biết được tin này? Sao chúng tôi lại không biết?
- Lưu ca, anh và Tiêu ca đừng giả vờ trước mặt tôi. Yên tâm, thủy điện sẽ không tới Hoa Lâm đâu. Ha ha, về tin tức ở đâu thì phải giữ bí mật.
Triệu Quốc Đống cười nói.
- Ha ha, Bí thư Triệu có thể lộ chút tin được không?
Tiêu Phượng Minh và Lưu Như Hoài nhìn nhau và nói.
- Lưu ca, tin này tôi có được từ nhân viên cao cấp của tập đoàn, chỉ là ngẫu nhiên nên biết mà thôi. Yên tâm, tôi sẽ kín miệng.
Tiêu Phượng Minh lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Nghe nói Triệu Quốc Đống này có chỗ dựa cực mạnh, có lẽ có quan hệ rộng.
- Bí thư Triệu, việc này mới bắt đầu đàm phán, cũng là do Bí thư Tiêu Khuê Dương chúng tôi thông qua một quan hệ trên tỉnh mà giới thiệu được, tạm thời không nên kinh động mọi người, cũng là muốn đợi có chút tin tức rõ ràng mới báo cáo với Thị ủy. Cho nên mời Bí thư Triệu giữ kín hộ chút. Ha ha.
Lưu Như Hoài cũng hiểu lo lắng của Tiêu Phượng Minh. Chuyện này Khuê Dương không nói ra là do sợ trên Thị xã sẽ nghiêng về bên nào đó, đối xử bất công. Cho nên Khuê Dương mới đợt chuyện xác định sơ bộ mới báo cáo với Thị xã, nhưng làm như vậy lại sợ có lãnh đạo nào đó ý kiến.
- Tôi hiểu mà, Tiêu ca, Lưu ca coi như nợ tôi một bữa cơm.
Triệu Quốc Đống cười hì hì nói.
Ba người đang nói chuyện thì trên đài Chủ tịch đã bắt đầu có người tiến vào. Đầu tiên chính là Trưởng ban thư ký Thị ủy Vưu Liên Hương. Cô trực tiếp đi đến vị trí của mình, sau đó cô chỉnh mic, xem ra cô sẽ chủ trì hội nghị hôm nay.
Tiếp sau là Chu Xuân Tú và Mao Bình vừa đi vừa nói chuyện gì đó. Sau bọn họ là Chương Thiên Phóng và Kim Vĩnh Kiện đang cười nói về một đề tài thú vị nào đấy.
Cuối cùng là một nhóm người. Kỳ Dư Hồng và Mạch Gia Huy cùng một người đàn ông cao gầy đi vào. Bên cạnh bọn họ là hai người đàn ông xa lạ đang nói chuyện với Nghiêm Lập Dân.
- Là Trưởng ban Cừu tuyên bố, xem ra Trưởng ban Cừu có duyên với Ninh Lăng chúng ta.
Tiêu Phượng Minh nhìn vào bàn Chủ tịch mà nói.
Triệu Quốc Đống cũng lấy sổ trong cặp ra rồi đặt lên bàn. Đường Diệu Văn ở bên cũng không nhanh không chậm lấy sổ ra.
- Bắt đầu họp, tôi tuyên bố kỷ luật hội nghị, sau đó giới thiệu một chút lịch trình hội nghị và lãnh đạo tham gia hội nghị.
Vưu Liên Hương lạnh nhạt nói.
- Sau đây xin mời Phó trưởng ban thường trực – Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Cừu Bỉnh Chính tuyên bố quyết định bổ nhiệm của Tỉnh ủy.
- Thông qua quyết định của Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy, bổ nhiệm đồng chí Nghiêm Lập Dân làm Phó bí thư Tỉnh ủy Ninh Lăng, bổ nhiệm đồng chí Lục Kiếm Dân làm Phó bí thư, Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Thị ủy Ninh Lăng. Bổ nhiệm đồng chí Lam Quang làm Thường vụ thị ủy, Bí thư Chính pháp Ninh Lăng.
Theo tiếng vỗ tay vang lên, Cừu Bỉnh Chính và Phó bí thư Tỉnh ủy Nghiêm Lập Dân ra khỏi hội trường. Mấy vị Lãnh đạo thị ủy còn lại ngồi xuống. Vưu Liên Hương tiếp tục tiến hành hội nghị phân tích công tác kinh tế toàn Thị xã.
Đầu tiên là do Phó thị trưởng thường trực Kim Vĩnh Kiện giới thiệu tình hình phát triển của Thị xã. Một loạt con số được Kim Vĩnh Kiện công bố. Vẻ mặt Kim Vĩnh Kiện rất bình thường, không thấy gì y có vẻ buồn bực sau khi thất bại trong cuộc tranh đoạt với Nghiêm Lập Dân.
- Xem ra Thị trưởng Kim đúng là giỏi che giấu tâm trạng.
Đường Diệu Văn nghiêng đầu nhỏ giọng nói với Triệu Quốc Đống.
- Hừ, đều là nhân vật lão luyện, thất bại là chuyện thường của binh gia, một hai lần không nói rõ vấn đề.
Triệu Quốc Đống hừ một tiếng.
- Tốc độ phát triển công nghiệp quý một của Thị xã hơi chậm một chút, đứng thứ 11 trong 14 thành phố, Thị xã toàn tỉnh, chỉ sợ hôm nay Bí thư Kỳ sẽ mắng người.
Đường Diệu Văn nói.
- Muốn mắng và động người phải là Thị trưởng Chu và Lưu Thế Hiên. Khu Khai Phát có ưu thế về người và địa lý mà hơn năm sao không có khởi sắc gì chứ? Không phải ỷ vào việc trực thuộc Thị xã, được vua yêu sao? Ha ha, Khu Khai Phát đúng là con cả của vua.
Triệu Quốc Đống cười nói:
- Bây giờ Trưởng ban thư ký tiếp nhận chức Bí thư đảng ủy Ban quản lý Khu Khai Phát, tôi muốn xem năm nay bọn họ có khởi sắc hay không.
Hoàng Côn lúc này đã thay Chu Xuân Tú mà phụ trách chức Bí thư đảng ủy Ban quản lý Khu Khai Phát. Điều này nói rõ Kỳ Dư Hồng có chút khó chịu với việc Chu Xuân Tú phụ trách mảng thu hút đầu tư và công nghiệp.
Triệu Quốc Đống thực ra rất tự tin. Quý một năm 97 của Hoa Lâm phát triển rất tốt, giá trị công nghiệp tăng mạnh, hơn nữa mức độ chênh lệch với huyện Tào Tập đứng thứ hai hơn xa so với quý tư năm 96.
Vụ đông xuân là mùa sản xuất mạnh nhất của Công ty Đại Hoa và Tam Điệp, nhà máy làm ba ca liên tục. Nhà máy chè Hà Khẩu – Dụ Thái cũng tiến vào thời kỳ sản xuất, kết hợp với ngành xây dựng liên tục tăng trưởng khiến cho Hoa Lâm đi đầu trong toàn tỉnh.
Sang quý hai nhà máy của Tập đoàn Xán Hoàng cũng tiến vào giai đoạn sản xuất thí điểm, mà nhà máy chế biến nước hoa quả của Tập đoàn Trần Thị đã chính thức đầu tư, quý hai sẽ tăng thêm mức độ, quý ba có mấy nhà máy chế biến phụ trợ lục tục đầu tư, xây dựng xong. Ưu thế của Hoa Lâm càng thêm rõ ràng.
Sau đó do Thị trưởng Mạch Gia Huy nói về sự không cân bằng giữa thu hút đầu tư và phát triển kinh tế của các huyện.
Công ty trách nhiệm hữu hạn tập đoàn Long Thịnh sắp thành lập ở Khuê Dương, xây dựng một nhà máy sản xuất than bùn có sản lượng trên trăm vạn tấn một năm, kim ngạch đầu tư trên 105 triệu, đây coi như khoản đầu tư lớn nhất của Ninh Lăng từ trước đến giờ. Làm được như vậy khiến Ninh Lăng và Khuê Dương tốn rất nhiều công sức mới được.
Huyện Thổ Thành cũng có một hạng mục lớn tiến vào, hạng mục gia công lương thực của tập đoàn Gia Lý sẽ đầu tư vào đây, quy mô cũng trên chục triệu.
Hai nhà máy chế biến ở Hoa Lâm cũng tiến vào giai đoạn hoàn thành xây dựng. Một đến từ Công ty liên doanh Trung Hàn – Sơn Đông, chỉ sản xuất các sản phẩm đồ da cao cấp, quy mô đầu tư trên năm triệu, ngoài ra là một công ty có truyền thống trong nghề, một năm xử lý trên 100 ngàn tấm da, giá trị đầu tư trên 20 triệu.
Mạch Gia Huy tiến hành khen ngợi ba huyện này khiến mấy quận, huyện khác cảm thấy áp lực rất lớn. Nhất là tập đoàn Long Thịnh đầu tư trên 105 triệu ở Khuê Dương gần như bằng quy mô của vài huyện. Hạng mục này xây dựng xong sẽ có giá trị sản xuất và thuế kinh người, đủ làm cho Khuê Dương vượt lên đỉnh so với Tây Giang, Tào Tập và Thổ Thành.