Triệu Quốc Đống dựa lưng vào ghế mà suy nghĩ. Xem ra không thể qua cửa này rồi. Triệu Quốc Đống lắc đầu. Thái Chánh Dương vừa nãy nói chuyện rất nghiêm túc, xem ra bố trí hôn nhân chính trị cho mình sao?
Nhưng mình có cần hôn nhân chính trị không? Lựa chọn một người mà mình thích hoặc nói thích hợp với mình không được sao? Triệu Quốc Đống rút bao thuốc trong ngăn kéo ra, lấy một điếu đưa lên mũi ngửi.
Thái Chánh Dương sẽ giới thiệu ai cho mình? Triệu Quốc Đống không hề có hứng thú quan tâm, bởi vì điều kiện đối phương như thế nào thì ở tâm trạng này hắn không thể nào có tình cảm được. Theo Triệu Quốc Đống thấy tình cảm phải có sét mới là tình cảm chính thức, nếu không chỉ là nói chuyện được mà thôi.
Nhưng mình có thể từ chối sao? Triệu Quốc Đống có chút buồn bực. Thái Chánh Dương và Liễu Đạo Nguyên kỳ vọng rất cao vào hắn. Mặc dù hai người không cùng một phía nhưng cùng kỳ vọng vào hắn, đều thích hắn có thể thông qua hôn nhân chính trị mà nhanh chóng phát triển hơn nữa, hoặc là nói trải đường cho hắn.
Triệu Quốc Đống cười khổ một tiếng. Con đường chính trị muốn thành công chẳng lẽ phải hy sinh chuyện hôn nhân sao? Nếu như là người khác thì có lẽ sẽ như vậy, nhưng còn hắn thì sao?
Lắc đầu, Triệu Quốc Đống nhìn lịch thấy hôm nay là thứ tư, nghe giọng của Thái Chánh Dương thì có lẽ sẽ bố trí vào thứ bảy hoặc chủ nhật. Chuyện giới thiệu, mai mối không ngờ hắn lại gặp phải. Nghĩ tới điều này làm Triệu Quốc Đống vừa tức vừa buồn cười.
Triệu Quốc Đống vứt việc này ra ngoài mà cầm lấy một tập văn bản trên bàn. Sở công an sau khi được Bộ Công an phê chuẩn đã đồng ý tiến hành thí điểm nhập hộ khẩu cho người dân nông thôn vào thành thị. Ủy ban nhân dân tỉnh qua đó đồng ý áp dụng thí điểm xây dựng thành thị ở Thị xã Ninh Lăng.
Triệu Quốc Đống lập tức nhận được tin này và mở lại việc cải cách đăng ký thí điểm hộ tịch ở thành thị, tiến hành trước khi Ủy ban nhân dân tỉnh có văn bản ba ngày. Trong ba ngày đó Hoa Lâm tiếp nhận hơn 1300 người, trong đó hầu hết là người từ bên ngoài tới, thậm chí còn có người từ tỉnh khác tới.
Khi các huyện khác của Ninh Lăng chính thức công bố tiến hành và đưa ra các điều kiện ưu đãi thì Hoa Lâm coi như đã nhận hết những người có thể nhận. Hai khu nhà mà Công ty Hoành Lâm xây dựng bên Hà Đông bị mua sạch, các căn nhà thương mại bên Hà Tây cũng không còn một căn, nó tạo ra điểm sáng trong lịch sử về việc thí điểm xây dựng thành thị.
Theo hiệp định với Thị xã, Hoa Lâm lấy mỗi người 3000 tệ tiền xây dựng thành thị của gần chín ngàn người đăng ký, sau đó lưu lại 40%, 60% còn lại nộp lên trên.
Chẳng qua điều này đã làm Hoa Lâm cảm thấy thỏa mãn. Nhất là tiền bán đất hầu hết lưu lại cho Hoa Lâm. Mà quy hoạch thành thị bắt đầu hình thành của Hoa Lâm cũng khiến cho các người từ ngoài tới rất mong chờ.
40% tiền phí thành thị khiến tài chính của Hoa Lâm thoáng cái tăng lên 11 triệu, từng đó tương đương với 10% tài chính cả năm. Mặc dù Thị xã đã có văn bản quy định rõ ràng số tiền này chỉ có thể sử dụng vào xây dựng thành thị, nhưng cải tạo thành cũ tốn rất nhiều tiền nên nó không thể tài chính Hoa Lâm nhẹ gánh hơn. Nhưng khoản tiền này có thể tiến hành khởi động giai đoạn hai của việc cải tạo thành cũ. Thông qua việc điều chỉnh phương án một cách kịp thời, giai đoạn hai dính tới không đến 160 hộ dân và ba xí nghiệp tập thể, hơn nữa còn dọn sạch được khu đất ven cầu Quế Khê, hình thành một khu vực hành lang có thể thoải mái quy hoạch.
Theo ý tưởng của Triệu Quốc Đống thì ngoài một bộ phận dành cho nhà đầu tư khai thác và bán ra ngoài, một bộ phận còn lại dùng để làm công viên, văn hóa tập thể. Hai sân bóng nhỏ dành cho các em bé chơi, cùng với một quảng trường dành cho người đi bộ.
Triệu Quốc Đống vốn hy vọng biến cả khu này làm nơi giải trí công cộng. Nhưng tiền san nền và làm đường ở bên Hà Đông cần quá nhiều tiền. Mà anh nếu muốn thu hút các công ty tiến vào thì cũng phải đầu tư về điện, nước, điều này làm hắn phải nhịn đau bán một vài khu đất sát bờ sông ở Hà Tây ra. Hai Công ty Đại Hoa và Công ty Tam Điệp lập tức mua hai khu đất để xây dựng trụ sở làm việc của công ty tại Hoa Lâm.
- Đây là khu công nghiệp Chế biến tập trung, giai đoạn một có diện tích 300 mẫu, bốn nhà máy kia chiếm diện tích 180 mẫu, bây giờ đang đàm phán với hai nhà máy khác, có lẽ một khi hoàn thành thì 120 hai mươi mẫu đất còn lại sẽ được dùng hết. Số đất giai đoạn hai đang được tính toán, theo chúng tôi sẽ có quy mô 400 mẫu và thỏa mãn từ ba đến năm nhà máy chế biến tiến vào.
Hoắc Vân Đạt rất hưng phấn giới thiệu với Triệu Quốc Đống về tình hình khu công nghiệp Chế biến mới bên Hà Đông.
- Lão Hoắc, anh và lão Vi trao đổi thế nào rồi?
Triệu Quốc Đống vừa đi vừa nói.
- Tôi và Chủ tịch Vi đã trao đổi, xây dựng bên khu Hà Đông sẽ thống nhất do Ủy ban Xây dựng phụ trách, do Khu công nghiệp đề nghị bản quy hoạch với Ủy ban Xây dựng, sau khi được thông qua sẽ do Ủy ban Xây dựng, Chi nhánh điện Hoa Lâm, công ty nước sạch trao đổi, thống nhất quy hoạch rồi giao lại cho Khu công nghiệp, sau đó lại do Khu công nghiệp cung cấp cho các nhà máy.
Hoắc Vân Đạt nói:
- Như vậy có thể tránh việc nhiều đầu chỉ huy, khiến việc xây dựng không biết theo ai, đẩy nhanh tiến độ xây dựng.
- Ừ, cách này rất đúng, vừa có thể đưa đến tay các nhà máy, vừa có thể đưa ra tiêu chuẩn xây dựng nhà máy ngay từ bây giờ. Tôi đề nghị anh dành thời gian sang bên Chiết Giang tham khảo việc người ta xây dựng Khu công nghiệp như thế nào, thu hút đầu tư như thế nào. Bọn họ có kinh nghiệm tiên tiến, chúng ta có thể tham khảo.
Triệu Quốc Đống dừng lại rồi nói:
- Khi thu hút đầu tư thì bên bảo vệ môi trường phải theo sát, đây là yêu cầu bắt buộc.
Nhân viên Ủy ban Xây dựng đã mở bản quy hoạch khu Hà Đông cho Triệu Quốc Đống xem. Phía đông đại lộ Quế Khê sẽ chia khu vực Hà Đông thành hai nửa, phía nam là khu vực phát triển công nghiệp và Khu công nghiệp, phía bắc lấy hành chính làm chủ. Mà dựa theo quy hoạch thống nhất của huyện thì các khu đất cho Huyện ủy, Ủy ban huyện và các cơ quan hành chính cũng đã được chỉ định rõ ràng. Chỉ cần đợi điện, nước, san nền làm xong thì các cơ quan hành chính sẽ bắt đầu lục tục chuyển sang.
- Lão Đường, anh nhìn xem, đây là quang cảnh của Hoa Lâm chúng ta sau này. Ừ, không đúng, đây mới là một nửa, bên thành cũ chưa được vẽ vào trong này. Nhưng trung tâm hành chính và công nghiệp của Hoa Lâm sẽ đặt ở đây. Mà cầu Quế Khê sẽ nối liền trung tâm hành chính, công nghiệp, thương mại, văn hóa với nhau, đến lúc đó hai bên bờ sông Quế Khê sẽ là nơi vui chơi giải trí cho dân chúng, mà cầu và đại lộ Quế Khê chính là điểm đặc biệt trong đó.
Đường Diệu Văn cũng có chút kích động, đây đúng là một công trình quá lớn. Một huyện thành mà quy hoạch lớn như vậy, không thể không nói Triệu Quốc Đống to gan hơn trời. So sánh với quy hoạch của Hoa Lâm thì Đường Diệu Văn cảm thấy quy hoạch trung tâm văn hóa, chính trị, kinh tế của Ninh Lăng mấy năm trước là quá lạc hậu.
Điều gì làm cho Hoa Lâm chỉ trong vòng hai năm đã có thể làm ra một thành thị hoàn toàn mới, dù là phát triển kinh tế hay xây dựng thành thị đều khiến người ta có cảm giác mới lạ, điều này đáng phải suy nghĩ.
Đường Diệu Văn nhớ tới sau khi mình trúng cử về Thị ủy và gặp Bí thư Thị ủy Kỳ Dư Hồng. Bí thư Kỳ nói chuyện với y và nhắc tới việc phối hợp với Triệu Quốc Đống. Kỳ Dư Hồng không hề tiếc lời khen Triệu Quốc Đống, chỉ ra ưu điểm của Triệu Quốc Đống, đương nhiên cũng mờ mịt nói mấy điểm thiếu sót của Triệu Quốc Đống, yêu cầu Đường Diệu Văn phải có thái độ đúng đắn, xác định rõ vị trí của mình, học tập ưu điểm của Triệu Quốc Đống. Đường Diệu Văn có cảm giác Triệu Quốc Đống sẽ không ở lại Hoa Lâm này quá lâu. Nhưng hắn vừa lên làm Bí thư huyện ủy thì có thể đi đâu? Không thể lập tức lên Thị xã chứ?
Đường Diệu Văn biết nhược điểm của mình, nhưng cũng rõ ưu điểm của mình là học hỏi ưu điểm của người khác, có thể trong thời gian ngắn hiểu được ý tưởng của đối phương, sau đó kết hợp với ý tưởng của mình.