Bữa ăn tối là tự mọi người chi trả, nhưng thật ra phù hợp với mọi người thích nói chuyện ngồi tụ tập với nhau. Triệu Quốc Đống rất tự nhiên ngồi với Mễ Á và Khấu Linh. Điều này làm Tiêu Trí Viễn gần như không nhịn được cơn phẫn uất trong lòng.
Mễ Á bỏ máy xuống và cười hì hì, điều này làm Khấu Linh hỏi cô là ai gọi tới. Mễ Á có chút hâm mộ nói:
- Chị mình gọi tới, chị ấy bây giờ sang Úc nghỉ phép. Hôm trước còn ở Hawaii, hôm nay đã sang đó rồi. Chị ấy bây giờ là giám đốc tài chính của tập đoàn, tết này tập đoàn tổ chức cho nhân viên cao cấp đến Hawaii và Úc nghỉ phép.
- Ồ? Chị của bạn? Nghe bạn nói hình như làm ở một công ty tư nhân mà? Đãi ngộ tốt như vậy sao?
Khấu Linh có chút ngạc nhiên. Cô chưa thấy công ty tư nhân nào đãi ngộ tốt như vậy.
- Ừ, Trung Á, kinh doanh nước suối, đứng hàng đầu trong làm việc này. Chị ấy một năm cũng được vài trăm ngàn đó.
Mễ Á lắc đầu nói:
- Đừng nhìn là công ty tư nhân nhưng bây giờ có cơ sở sản xuất ở khắp Đông Bắc, An Huy, An Nguyên, tài sản đã vượt qua một tỷ.
- Trung Á? Tôi biết, đó không phải là công ty kinh doanh nước suối đã quảng cáo trên Cctv phải không? Trong này bày không phải là Nước suối Thương Lãng sao?
Khấu Linh cười nói.
- Mễ Á, không ngờ chị của bạn lợi hại như vậy, làm đến giám đốc tài chính.
- Ừ, chị ấy mặc dù mới vào Trung Á chưa đầy hai năm nhưng cũng là người có kinh nghiệm lâu trong tập đoàn. Chủ của tập đoàn này là mấy anh em, gây dựng sự nghiệp mới vài năm mà đã làm lớn như vậy.
Mễ Á rất hâm mộ mà nói.
- Nghe nói hai anh em thành lập công ty này mới hai mấy tuổi, chưa kết hôn.
- Ha ha, Mễ Á, vậy sao không bảo chị của bạn giới thiệu một chút với bạn. Đó là rể quý đó.
Khấu Linh trêu chọc.
- Tuyệt đối không được bỏ qua. Thời gian này người có thể kế thừa tài sản mà thành giàu có là bình thường, có thể dựng sự nghiệp từ hai bàn tay trắng, tập đoàn có đến hơn triệu thì ở Trung Quốc có mấy? Dù là có thì cũng là các ông chú rồi, đâu có người đàn ông nào chưa kết hôn?
- Ừ, Khấu Linh, tôi nghe chị ấy nói người ta có hai anh em. Hay là chúng ta cùng nhau lấy bọn họ. Tài sản chia đôi, cả đời không lo sợ gì, muốn đi đâu thì đi, muốn đến đâu mua sắm, du lịch đều được. Thế nào?
Mễ Á cũng không hề thua kém mà cười cười phản kích.
- Được, hay là hai chị em ta lấy bọn họ, sau đó nghĩ biện pháp mưu sát, chai đôi tài sản sẽ tốt hơn mà. Không phải thoáng cái thành bà tỷ phú, không chừng lên bảng Forbes đó.
Khấu Linh cũng không yếu thế, cô đỏ mặt mà nói.
Triệu Quốc Đống ở bên nghe mà rợn tóc gáy. Mễ Á là em của Mễ Linh? Thế giới có phải nhỏ không nhỉ?
- Này, hai cô có phải quá điên cuồng không thế, trước mặt đông người mà nói việc định mưu sát như vậy, không sợ tôi đi kiện sao?
Triệu Quốc Đống nhăn nhó mặt mày mà nói.
- Không sao mà, chỉ cần chúng tôi thành công thì ông được năm triệu ông im miệng ngay mà.
Mễ Á cười hì hì nói.
Triệu Quốc Đống lắc đầu và không nói gì. Hai cô gái này điên không có hạn độ rồi.
Sau khi ăn tối xong, lịch buổi họp lớp là bạn học có thể tự do nói chuyện, đi hát, đi đánh bài. Hầu hết chọn đi hát, vừa có thể tiếp xúc gần, vừa có thể nhảy múa.
Triệu Quốc Đống lại không có thời gian làm như vậy. Lão Bành đã sớm chạy lên An Đô đón hắn về Hoa Lâm.
Sáng mai chính là hội nghị thường trực Ủy ban huyện, cũng là hội nghị để mọi người ngồi nói chuyện, buổi chiều là Hội nghị thường ủy.
Khi Triệu Quốc Đống khéo léo nói lời từ chối đi hát, hắn có thể nhận ra một tia buồn trong mắt Mễ Á.
Có thể từ chối lời mời của hai người Mễ Á, khí phách này cũng làm Triệu Quốc Đống thấy tự hào. Chẳng qua hắn không có ý đồ gì với các cô, tâm trạng lúc còn trẻ đã không còn nữa.
Ngoài việc để số điện thoại liên lạc, Triệu Quốc Đống gần như không lưu gì cả. Hắn đến từ đâu, đang làm gì thì không ai biết.
Chẳng qua Mễ Á cũng không thèm để ý việc này. Chiếc xe Santana2000 đi đón Triệu Quốc Đống là bình thường, nhưng biển AnV600 thì có lẽ đã lộ ra bí mật nào đó của Triệu Quốc Đống.
Biển số này là cơ quan chính quyền, hơn nữa cũng dễ làm người ta suy nghĩ.
Khấu Linh cũng chú ý tới điểm này. Cô là nhân viên trong cơ quan cấp bộ, cô càng thêm mẫn cảm với xe con biển công. Mặc dù cô không biết biển AnV là ở đâu nhưng biển số 600 lại nói rõ vấn đề. Từ biển số xe mà muốn biết ci tiết của Triệu Quốc Đống cũng không khó.
….
Khi Triệu Quốc Đống thoải mái tham gia Hội nghị thường ủy và đưa ra ý tưởng của mình trong năm mới, Thái Chánh Dương lúc này lại tham gia hội nghị quan trọng nhất sau khi y được điều lên Bộ Thương mại.
Mặc dù số người tham gia hội nghị không nhiều nhưng gần như ai cũng là nhân vật cao cấp. Ủy viên Bộ Chính trị - phó Thủ tướng Hồng Húc Nghị, Phó Thủ tướng Điền Lập Sơn phụ trách mảng công nghiệp, Chủ nhiệm Tạ Triết – Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia. Bộ trưởng Bộ Thương mại – Tần Trạch Đông, Tổng giám đốc Ngân hàng phát triển quốc gia – Lưu Phù Đào, Phó chủ nhiệm văn phòng nghiên cứu chính sách Quốc vụ viện – Khang Thượng Điền và hai nghiên cứu viên, còn mời hai chuyên gia của Đại học nhân dân Trung Quốc và Học viện xã hội Trung Quốc.
Vì chuyện hôm nay, Thái Chánh Dương không thể không về Bắc Kinh sớm ba ngày, cũng đã ngồi nghiên cứu với các chuyên gia, sau đó chia đề tài thành vài bộ phận. Gồm ngành sản xuất tài nguyên Trung Quốc, viễn cảnh nguồn năng lượng quốc tế và nguy cơ đối với Trung Quốc. Mà chiến lược nguồn năng lượng Trung Quốc cũng sẽ gặp phải áp lực chính trị và kinh tế như thế nào, đây là điều cần phải bàn bạc.
Trên thực tế vấn đề chủ yếu của nguồn năng lượng chính là dầu mỏ và khí thiên nhiên. Mấy thứ như than đá, điện thì không được xếp hạng vào vấn đề quá lo lắng. Đây chính là việc tiến hành điều tra đối với nguồn năng lượng mà Trung Quốc không thể tự cung cấp đủ, tìm ra một nguồn năng lượng về dầu mỏ, khí thiên nhiên để đảm bảo cho sự phát triển của Trung Quốc.
Thái Chánh Dương hiểu rõ đây là khảo sát năng lực của y, cũng là một cơ hội để thể hiện mình.
- Theo tài liệu phân tích có thể thấy nguồn năng lượng của nước ta khi tiến vào thế kỷ 21, nhất là dầu mỏ sẽ rất thiếu hụt, sản lượng dầu thô trong nước chỉ có thể thỏa mãn 40, thậm chí 30% cho sự phát triển kinh tế của Trung Quốc. Mà nguồn dầu thô ở Trung Đông hầu hết bị Châu Âu, Mỹ khống chế. Mà các quốc gia như Iraq Iran có tâm lý chống Mỹ càng lúc càng cao, điều này làm khu vực Trung Đông luôn trong tình trạng chiến tranh. Hơn nữa dầu thô nước ta muốn từ đó vận chuyển về sẽ qua vùng biển Somalia đầy nguy hiểm với nạn cướp biển. Hơn nữa hiện nay Trung Quốc chưa thành lập cơ chế dự trữ dầu thô, nếu như xuất hiện vấn đề thì sẽ khiến việc cung cấp nguồn năng lượng, nhất là dầu thô bị ảnh hưởng lớn.
- Bây giờ khu vực Trung Á đang khá ổn định, nhưng kinh tế lại khó khăn. Kinh tế Nga cũng rơi vào hố bùn khiến bọn họ không thể có thời gian và tâm trí tập trung vào khu vực trước đây là sân sau của mình, các quốc gia khu vực SNG đã bắt đầu thoát khỏi sự khống chế của Nga, dần chuyển sang phương Tây. Nhưng do có Nga ở đó nên nước Mỹ vẫn chưa thẩm thấu sâu vào khu vực Trung Á. Đây chính là thời cơ rất tốt chúng ta tiến vào Trung Á.
- Bây giờ chính là thời kỳ quan trọng nhất trong quan hệ giữa Trung Quốc và các nước Trung Á. Các nước Trung Á không còn được Liên Xô che chở khiến cho tiêu chuẩn cuộc sống càng lúc càng giảm, mà kinh tế Trung Quốc đang phát triển nhanh.
- Theo tình hình này, chúng ta nên lấy việc tăng cường quan hệ ngoại giao, chính trị, thương mại với các nước Trung Á, ngoài ra có thể tăng cường đầu tư theo đường chính thống và dân gian vào Trung Á, tăng cường việc xây dựng đường sắt và hệ thống giao thông phục vụ vận chuyển giảm, kế hoạch này có thể khiến cho nước ta giảm nhiều nguy cơ khi có ảnh hưởng từ các khu vực khác.