Phó bí thư Thị ủy Tương Uẩn Hoa thay mặt Thị ủy đến tham gia hội nghị liên tịch của Huyện ủy, Ủy ban huyện Hoa Lâm. Đáng lẽ do Mục Cương tham gia, nhưng sau khi Tương Uẩn Hoa và Kỳ Dư Hồng nói chuyện, Kỳ Dư Hồng cuối cùng đồng ý với ý kiến của Tương Uẩn Hoa. Tương Uẩn Hoa tới tham gia.
Trong hội nghị, Tương Uẩn Hoa tuyên bố Triệu Quốc Đống tham gia lớp tập huấn cán bộ lãnh đạo trẻ dành cho khu vực khó khăn do Trường đảng tỉnh tổ chức trong hai tháng. Trong thời gian Triệu Quốc Đống đi học, phó chủ tịch thường trực huyện Tào Uyên sẽ chủ trì công việc của Ủy ban huyện Hoa Lâm.
Sau khi hội nghị kết thúc, Tương Uẩn Hoa nói chuyện với ba người La Đại Hải, Triệu Quốc Đống cùng Tào Uyên. Nội dung không ai biết, chẳng qua từ vẻ mặt của ba người, La Đại Hải lo lắng, Triệu Quốc Đống bình tĩnh, Tào Uyên thận trọng làm mấy vị lãnh đạo huyện kia cũng nhìn ra vấn đề.
Lớp tập huấn lần này ở Trường Đảng tỉnh do chủ tịch tỉnh Ninh Pháp đề cập trong Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy, yêu cầu kết hợp với chính sách của quốc gia về việc thoát nghèo cho khu vực khó khăn, Trường Đảng tỉnh nên tiến hành tập huấn cho lãnh đạo chủ yếu của các huyện khó khăn, tăng cường tầm nhìn của bọn họ, kiên định tin tưởng phát triển, xúc tiến cho kinh tế tỉnh An Nguyên phát triển.
Đề nghị này được Bí thư tỉnh ủy Quý Thành Công ủng hộ. Cho nên Phó bí thư Tỉnh ủy, hiệu trưởng trường Đảng tỉnh – Dương Thiên Minh nhanh chóng yêu cầu Trường Đảng tỉnh lập tức đưa ra kế hoạch tập huấn, cũng yêu cầu 13 thành phố, Thị xã trong tỉnh báo cáo danh sách tập huấn, trọng điểm là Bí thư hoặc Chủ tịch huyện các huyện nghèo.
Lớp thứ nhất có 30 người, Ninh Lăng được chia bốn suất. Vốn do Chủ tịch Quận Đông Hà – Quảng Thiên Cao tham gia, nhưng sau đó Thị ủy quyết định đổi sang Triệu Quốc Đống.
Chẳng qua người có tin tức nhanh nhạy thì biết sao Thị ủy tạm thời điều chỉnh. Ủy ban kỷ luật Tỉnh ủy và Thị ủy cùng tới Hoa Lâm điều tra về sự kiện chặn đường phản ánh vấn đề ngày 30/4 của dân chúng. Điều Triệu Quốc Đống đi để thuận tiện điều tra.
Đến trường đảng học có ba ý đồ, một là trước khi đề bạt, lãnh đạo để mắt tới anh thì anh được đi học. Một loại khác là điều anh đi, lấy vị trí cho người khác. Còn một điều đó là cấp trên muốn điều tra anh, muốn anh rời đi để triển khai công việc.
Triệu Quốc Đống ở tình hình này càng giống với vế thứ ba.
Trong lúc nhất thời có đủ loại tin đồn, có nói Triệu Quốc Đống ăn 300 ngàn từ quốc lộ Tân Hoa cùng quốc lộ Bồng Hoa, có nói Triệu Quốc Đống ăn tiền trong khu du lịch Kỳ Lân Quan-- núi Hốt Luân, có nói Triệu Quốc Đống quan hệ nam nữ lăng nhăng….
Bản thân Triệu Quốc Đống lại rất bình tĩnh giống như không có chuyện gì xảy ra vậy.
Sau khi Tương Uẩn Hoa tuyên bố quyết định, Triệu Quốc Đống và Tào Uyên nói chuyện một chút. Trước mặt Triệu Quốc Đống, Tào Uyên tỏ vẻ khá nhũn nhặn nhưng Triệu Quốc Đống có thể cảm nhận đối phương đang rất vui sướng.
Đối với Tào Uyên mà nói thì hai tháng này không dài cũng không ngắn. Nếu như nói Triệu Quốc Đống ngã xuống thì y có thể chính thức lên chức.
- Chủ tịch Triệu, lớp tập huấn lần này đúng là kịp lúc, vừa lúc điều ngài ra khỏi Ủy ban. Thị xã đúng là phí công sức.
Quế Toàn Hữu rất bình tĩnh. Sau khi thấy Triệu Quốc Đống thản nhiên như vậy, Quế Toàn Hữu vốn lo lắng liền yên tâm hơn. Người khác gặp chuyện này đã loạn lên, nhưng Triệu Quốc Đống lại bố trí một cách cụ thể. Mặc dù là trước khi Thị ủy xuống tuyên bố, Triệu Quốc Đống vẫn xử lý mọi việc một cách hợp lý.
- Lão Quế, đừng có than thở như vậy, lớp tập huấn này được Lãnh đạo tỉnh ủy rất coi trọng, đây là cơ hội tốt để tăng tố chất cho cán bộ lãnh đạo chúng ta. Nghe nói Trường Đảng tỉnh còn mời các giáo sư nổi tiếng của Đại học nhân dân Trung Quốc, đại học Bắc Sư đến dạy. Tôi thật ra có chút chờ mong. Làm cho Chủ tịch Quảng mất chỗ đúng là làm tôi áy náy.
Triệu Quốc Đống nhìn qua như không để ý nhưng Quế Toàn Hữu không tin đối phương không suy nghĩ.
Thấy Quế Toàn Hữu muốn nói lại thôi, Triệu Quốc Đống cười nói:
- Anh đừng có vẻ lo lắng như vậy chứ, điều cần tới thì sẽ tới mà. Tôi cũng coi như có thêm bài học là được mà. Chẳng lẽ anh cảm thấy tôi không qua cửa này sao? Hay là anh không tin tôi, cảm thấy tôi làm gì đó không dám cho người ta biết?
- Ha ha, Chủ tịch Triệu, điểm này thì tôi rất yên tâm. Ngài nếu mà cần tiền thì đã ở Phòng cao tốc Sở Giao thông rồi, việc gì phải xuống đây. Kiếm tiền ở đó dễ hơn huyện nghèo Hoa Lâm này nhiều. Ngài sao phải khổ như vậy? Tôi chỉ lo có người nhân cơ hội gây chuyện làm ảnh hưởng tới việc lớn của ngài.
Quế Toàn Hữu lắc đầu nói.
- Ồ, đúng là lão Quế hiểu rõ lo lắng của tôi. Hai tháng không dài cũng không ngắn, hạng mục cầu Quế Khê đã lập, mặc dù không phải kết quả chúng t among muốn nhưng chỉ cần nắm chặt quyển này thì hai ba tháng đẩy ra cũng không phải không thể. Tôi đã nhờ Bí thư La, Bí thư La nếu hạ quyết tâm ngăn cản thì Tào Uyên có bản lĩnh như thế nào cũng không thể làm được. Chỉ sợ Bí thư La do dự hoặc lãnh đạo cấp trên gây áp lực.
- Tôi cũng lo như vậy. Chuyện lớn như vậy nhất định đưa ra Hội nghị thường ủy, nhưng ngài đi thì Hội nghị thường ủy sẽ nghiêng về một bên. Dù Bí thư La muốn ngăn nhưng có Tào Uyên, Miêu Nguyệt Hoa dẫn đầu, Hà Lương Tài trong khoảng thời gian này hình như cũng đi lại gần với Hướng Viễn Sơn. Hôm trước tôi vừa thấy Miêu Nguyệt Hoa đi cùng Giản Hồng, có vẻ rất thân mật. Còn cả Bí thư Vạn và Bí thư Lỗ chưa tỏ thái độ. Ngoài Trưởng ban Địch ra thì không ai còn kiên quyết ủng hộ Bí thư La.
Quế Toàn Hữu suy nghĩ một chút rồi nói tiếp:
- Tôi dám khẳng định ngài vừa đi, Tào Uyên và Miêu Nguyệt Hoa nhất định sẽ lập tức lấy đủ lý do thúc đẩy hạng mục xây dựng cầu Quế Khê. Một khi đã khởi công thì dù ngài về cũng không thể thay đổi.
Triệu Quốc Đống cũng suy nghĩ việc này. La Đại Hải dù sao cũng là Bí thư huyện ủy, Lỗ Đạt mặc dù có chút xa lánh với hắn, nhưng y lại không có qua lại gì với Tào Uyên, La Đại Hải nói thì chắc y sẽ nghe. Về phần GIản Hồng và Hà Lương Tài thì khác. Nhất là Hà Lương Tài có quan hệ mật thiết với Hướng Viễn Sơn, nếu bị kéo vào cũng khó nói.
- Anh cảm thấy bọn họ có thể thông qua Hội nghị thường ủy?
Triệu Quốc Đống hừ lạnh một tiếng.
- Tôi thấy thái độ của Bí thư Vạn rất khó hiểu. Nếu ở góc độ Bí thư La thì khác, không dễ tỏ thái độ còn được. Nhưng với tính cách của Bí thư Vạn thì phải tỏ rõ thái độ mới đúng, sao mãi không tỏ thái độ.
Quế Toàn Hữu nhíu mày nói:
- Nếu Bí thư Vạn có vấn đề thì dù Bí thư La tỏ thái độ cũng khó nói.
- Vạn Triêu Dương?
Triệu Quốc Đống suy nghĩ một chút rồi nói:
- Y chẳng lẽ cũng dính vào đó? Hoặc là lãnh đạo nào đó nói chuyện với y?
- Tất cả đều có khả năng. Chủ tịch Triệu, tôi thật ra cảm thấy ngài nên nói chuyện với Bí thư Bàng.
Quế Toàn Hữu nói.
- Anh nói Bàng Quân? Y sao cơ?
Triệu Quốc Đống ngẩn ra và lập tức hiểu được.
- Áp lực của Bàng Quân bây giờ rất lớn, chiêu của đối phương đã kéo y vào. Nếu ngài vì chuyện chặn đường mà có vấn đề, vậy Bàng Quân càng có vấn đề hơn nữa.
Quế Toàn Hữu suy nghĩ một chút rồi nói:
- Y không có quan hệ gì với cầu Quế Khê. Lúc quyết định phương án này thì y mới từ chức Bí thư đảng ủy khu Tân Bình điều lên chưa lâu, chưa đến lượt y chỉ trỏ.
Triệu Quốc Đống gật đầu, lần này đối thủ nhằm vào mình cũng kéo cả Bàng Quân vào. Bàng Quân đang rất lo lắng, chuyện này không làm tốt thì chức Bí thư đảng ủy Công an huyện cẩu Bàng Quân cũng mất.
- Ha ha, thú vị, có lẽ Bàng Quân đang chờ tôi đưa cành ô liu ra phải không?
Triệu Quốc Đống cười cười mà nhìn Quế Toàn Hữu.
- Ha ha, Chủ tịch Triệu đúng là nói cái đã đúng vấn đề. Chiều nay lão Du gọi cho tôi nói Bí thư Bàng muốn bày tiệc tiễn ngài.
Quế Toàn Hữu cười nói:
- Tôi đã đồng ý thay ngài.