Lộng Triều

Quyển 5 - Chương 95: Tường thành




Nghiêm Lập Dân nói rất chính xác, không đợi Triệu Quốc Đống gọi ra thì điện thoại di động của hắn không ngừng vang lên.

Chương Thiên Phóng bảo hắn lập tức về Thị ủy nói chuyện, cụ thể thủ tục gì không nói rõ nhưng có lẽ Chương Thiên Phóng cho rằng Triệu Quốc Đống sớm nên biết. Tương Uẩn Hoa gọi tới, mặc dù chỉ nói với hắn nhưng Triệu Quốc Đống cũng biết trong này Tương Uẩn Hoa đã giúp nhiều. La Đại Hải nói lộ rõ sự vui mừng. La Đại Hải đương nhiên không hy vọng làm việc với Mai Anh Hoa, Phương Trì Quốc cũng không được La Đại Hải thích mấy. Triệu Quốc Đống mặc dù còn trẻ nhưng có năng lực làm việc, đây là điều mà La Đại Hải thích nhất.

Xuân Nhạn không biết Triệu Quốc Đống gặp việc gì nhưng cô không nói nhiều. Triệu Quốc Đống lúc này đúng là không có tâm trạng giải thích với cô. Hắn vội vàng đưa Xuân Nhạn về công ty. Công ty Thiên Phu lúc này đã chuyển trụ sở chính tới địa điểm của Công ty xây dựng số 9 trước đây.

Lại mất bốn tiếng chạy xe như điên, Triệu Quốc Đống về tới Ninh Lăng đã là 9h tối nhưng hắn không dám chậm trễ mà lập tức tới Thị ủy. Không ngoài dự đoán Chương Thiên Phóng vẫn ở văn phòng chờ hắn. Chương Thiên Phóng chúc mừng, dặn dò và bảo hắn về huyện bàn với La Đại Hải. Ngày mình y sẽ tự mình đưa Lỗ Đạt tới, đồng thời đưa Mai Anh Hoa đi.

Lần này nhân sự Huyện Hoa Lâm lại phải điều chỉnh lại, bảo sao Chương Thiên Phóng lại bận như vậy. Triệu Quốc Đống thành công lên chức khiến cho rất nhiều thay đổi. Vạn Triêu Dương lên, Huyện ủy thiếu một thường vụ, mà ai tới làm Phó chủ tịch thường trực cũng chưa có. Hơn nữa Triệu Quốc Đống từ phó sang chính, như vậy sáu Phó chủ tịch huyện theo biên chế cũng thiếu một.

Mặc dù Triệu Quốc Đống cũng rất hy vọng biết ai tới làm phó cho mình, nhưng hắn biết việc này không phải do hắn quyết định. Ba Phó chủ tịch huyện Miêu Nguyệt Hoa, Vi Biểu, Tân Tồn Hoán, hai người khác có thể được bầu trong Đại hội là Hoàng Thiết Thần cùng Uông Minh Hi, cùng với người chưa được lựa chọn.

Trên đường về, Triệu Quốc Đống cẩn thận phân tích nguyên nhân mình thành công tiến lên. Không thể nghi ngờ thái độ của Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy là quan trọng nhất. Sau đó còn có Tương Uẩn Hoa đứng trong mạnh mẽ giúp đỡ, nếu không chỉ sợ Kỳ Dư Hồng không suy nghĩ tới việc cho Triệu Quốc Đống lên chức.

Đương nhiên Chương Thiên Phóng có lẽ cũng nói giúp một chút, kết hợp với năng lực cá nhân của Triệu Quốc Đống khiến Kỳ Dư Hồng phải suy nghĩ. Biểu hiện của Triệu Quốc Đống ở Hoa Lâm, hơn nữa Thái Chánh Dương lại rất coi trọng hắn. Mà bây giờ Thái Chánh Dương lại có thêm danh hiệu trợ lý chủ tịch tỉnh, ai cũng biết Thái Chánh Dương đang trong giai đoạn tiến lên. Làm mất lòng một người như mặt trời giữa trưa là quá ngu ngốc.

Kỳ Dư Hồng làm việc gì luôn tính toán kỹ càng cho nên quyết định như vậy là hợp lý. Mai Anh Hoa là tâm phúc của y, thậm chí còn đưa đến làm Chủ nhiệm Khu Khai Phát.

Chẳng qua bây giờ đây không phải việc mà Triệu Quốc Đống cần suy nghĩ, tất cả phải thuận lợi thông qua cuộc bầu cử tuần sau mới là quan trọng nhất.

- Chủ nhiệm Mai, chúc mừng, chúc mừng. Khu Khai Phát là viên minh châu của Thị xã Ninh Lăng. Ngày sau Huyện Hoa Lâm tới học tập thì Chủ nhiệm Mai không được giấu đó.
Triệu Quốc Đống rất chân thành bắt chặt tay Mai Anh Hoa.

Mai Anh Hoa hận đến độ nghiến răng nghiến lợi. Mặc dù cũng biết trong này có chút phức tạp, Phương Trì Quốc là người gây rối trong đó. Chỉ là Phương Trì Quốc bây giờ đã bị điều tới cục Lâm nghiệp, Mai Anh Hoa tin tên đang cười cười nói nói trước mặt mình cũng có tác dụng trong đó. Chỉ là bây giờ y không thể phát tác.

Mặc dù chức Chủ nhiệm Ban quản lý Khu Khai Phát là rất béo bở, nhưng bị đuổi khỏi Hoa Lâm như vậy thì ai chịu được. Mai Anh Hoa không phải người rộng lượng, là kẻ có thù nhất định phải báo.

- Ha ha, chủ tịch Triệu, anh nói đi đâu vậy. Huyện Hoa Lâm có anh là lá cờ đầu thì sẽ thuận mưa thuận gió, tài nguyên phong phú, đâu cần ra ngoài học.
Mai Anh Hoa cười nói.
- Chủ nhiệm Mai nói đùa rồi, nếu nói lá cờ đầu thì Khu Khai Phát chính là lá cờ đầu của Ninh Lăng chúng ta. Thị xã không phải đưa mấy hạng mục lớn tới Khu Khai Phát sao? Ai chẳng biết Khu Khai Phát chính là cánh cửa cải cách ủa Ninh Lăng chúng ta.
Triệu Quốc Đống cười cười ra vẻ không nghe ra ý đồ của đối phương.
- Chủ nhiệm Mai rất giỏi thu hút đầu tư khi còn bên Tào Tập, hai công ty lớn đầu tư vào đó làm mọi người rất hâm mộ. Lãnh đạo Thị xã điều anh tới Khu Khai Phát chính là muốn phát huy tài năng.

Mai Anh Hoa hơi đổi mặt. Triệu Quốc Đống này đúng là nói rất sắc bén như đao, nhưng lại làm người ta không thể bắt được nhược điểm. Người ngoài nghe thì thấy hắn khen mình, ai biết trong này ẩn giấu ý đồ.

- Chủ tịch Triệu, anh mới là người dũng mãnh, hơn 20 tuổi đã phụ trách một phương, một năm nhảy hai bậc, anh hùng xuất thanh niên, tôi thấy những người ngồi đây về sau chỉ có thể nhìn theo bóng lưng của anh.

Chương Thiên Phóng cười cười nhìn hai đối thủ này giao đấu. La Đại Hải và Vạn Triêu Dương không nói gì. Chỉ có Phó bí thư Huyện ủy, Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Lỗ Đạt mới điều tới là có chút hứng thú.

Trong mắt y hai người này đều là những người kiêu ngạo ở Thị xã Ninh Lăng. Sau lưng hai người đều có rất nhiều nhân vật lớn, cuộc giao phong này chỉ có thể thỏa hiệp.

- Lão Mai, không còn sớm nữa. Ban quản lý Khu Khai Phát đang chờ chúng ta.
Chương Thiên Phóng chờ hai người nói chuyện vài câu rồi nói:
- Lão La, lão Vạn, bên này tôi nhờ hai vị. Còn có một tuần nữa là tuyển cử, tôi hy vọng lần sau tôi tới là chúc mừng.

- Trưởng ban Chương yên tâm, cuối tuần ngài tới là có thể uống rượu mừng.
La Đại Hải cười nói. Phương Trì Quốc xin phép bị bệnh không tới, mọi người đều có thể hiểu. Thắng làm vua, thua làm giặc, thất bại mặc dù nuối tiếc nhưng đó là tất nhiên.

Mai Anh Hoa khẽ hừ một tiếng rồi không nói nhiều trực tiếp đi lên xe của Chương Thiên Phóng. Chương Thiên Phóng thấy thế liền nhíu mày. Nhưng sau đó y nghĩ thì thấy dù là ai gặp việc này cũng khó chịu mà. Có thể khống chế tâm trạng của mình, không lộ ra mặt là giỏi lắm rồi.

Đợi Chương Thiên Phóng rời khỏi trụ sở Huyện ủy, La Đại Hải và Vạn Triêu Dương mới cười ha hả bắt tay Triệu Quốc Đống:
- Quốc Đống, tuy nói bây giờ chưa phải lúc chúc mừng nhưng Bí thư Lỗ tới, trưa nay phải chào mừng Bí thư Lỗ chứ? Tới khách sạn Hoa Lâm.

Bữa trưa không có nhiều người tham gia. Ngoài mấy lãnh đạo cao cấp ra thì không còn ai khác.

Uống một trận Triệu Quốc Đống thấy rất bình thường nhưng Lỗ Đạt lại không chịu nổi. Đừng nhìn y mặc dù họ của Lỗ Trí Thâm nhưng uống không nhiều, vài chén vào bụng mà mặt đã đỏ như quan công. Cũng may Lỗ Đạt cũng không có tính cách uống rượu nói nhiều như Lỗ Trí Thâm, uống xong liền trực tiếp về nhà khách nghỉ.

- Quốc Đống, xem ra Lỗ Đạt cũng là người sảng khoái, trước kia không qua lại mấy. Lỗ Đạt từ cục Tư Pháp điều tới. Lão Vạn, anh có biết không?
Trong phòng chỉ còn ba người tỉnh táo. La Đại Hải uống đúng như tên, uống rất giỏi.

- Không quá quen, không phải bên hệ thống Ủy ban kỷ luật, cũng không biết sao từ hệ thống bên ngoài được điều vào.
Vạn Triêu Dương lắc đầu nói. Tuổi y tương đương La Đại Hải, chỉ còn tầm hai năm nữa là xong. Vì thế nhiều người thấy y được phụ trách Đảng, đàn là rất ngon, nhưng Vạn Triêu Dương thấy bình thường.

- Nghe nói Bí thư Nghiêm Lập Dân mạnh mẽ đề cử, Bí thư Kỳ cũng gật đầu nên thành công.

- Ừ, có lẽ là như vậy, nếu không hệ thống chính pháp sao có thể vào bên Ủy ban kỷ luật.

- Bí thư La, Bí thư Vạn, không cần biết y từ đâu tới, có thể cùng chúng ta làm việc tốt cho dân chúng Hoa Lâm là đủ rồi. Nếu như là người muốn tới ngồi đó mà lên chức, chỉ cần không gây loạn là được. Nhưng nếu tới đây gây rối thì chúng ta cũng sẽ không khách khí.

Triệu Quốc Đống nói đã vô tình gắn hắn, La Đại Hải và Vạn Triêu Dương với nhau. Hắn biết mình mặc dù có uy tín ở cơ sở, nhưng đối với các phòng ban lại hơi kém. Ngoài Phòng Giao thông ra thì các phòng khác hắn đều xa lạ. Nếu muốn thuận lợi vượt qua đại hội, muốn triển khai công việc thuận lợi thì cần được hai người này ủng hộ.

- Quốc Đống yên tâm. Tôi và lão Vạn đã bàn với nhau. Cậu có năng lực, ánh mắt nhạy bén, nhiều quan hệ, Ninh Lăng chúng ta vẫn xếp cuối tỉnh, Hoa Lâm còn xếp cuối Ninh Lăng. Nói thật tôi là Bí thư khi đi họp cũng xấu hổ. Đến khi cậu tới thì Hoa Lâm mới khởi sắc. Tôi và lão Vạn cũng tới tuổi, chỉ mong làm gì đó cho quê hương. Cậu cứ mạnh dạn làm việc, dù là công việc hay vấn đề nhân sự thì cậu cứ nói ra, chỉ cần có lợi cho triển khai công việc, có lợi cho huyện phát triển thì tôi và lão Vạn sẽ ủng hộ.

Triệu Quốc Đống có chút cảm động nói:
- Bí thư La, Bí thư Vạn, Triệu Quốc Đống tôi mặc dù còn trẻ nhưng không phải người không biết điều, nếu tổ chức giao nhiệm vụ cho tôi, tôi sẽ nỗ lực làm tốt. Không cần biết tôi ở lại Hoa Lâm bao lâu. Dù chỉ ở một ngày tôi cũng sẽ tranh thủ khiến huyện ta tiến lên.