Mai Anh Hoa thấy La Đại Hải sa sầm mặt lại thì có chút lo lắng. Xem ra La Đại Hải cũng đã cảm nhận được gì đó. Chỉ là mình đến làm đối phương thêm cảnh giác mà thôi.
Thấy Mai Anh Hoa định nói thêm gì đó, La Đại Hải xua tay nói:
- Lão Mai, chuyện này tôi biết thì sẽ xử lý. Anh về đi, đừng lộ ra ngoài.
Chờ Mai Anh Hoa rời khỏi văn phòng, La Đại Hải gọi liên tục hai cuộc điện thoại ra ngoài. Một cho Phó bí thư Huyện ủy, Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật – Vạn Triêu Dương và Trưởng ban tổ chức cán bộ Địch Hóa Dũng đến văn phòng mình.
La Đại Hải giới thiệu qua tình hình, Vạn Triêu Dương và Địch Hóa Dũng đều hơi tái mặt lại. Đối với Ủy ban kỷ luật mà nói thì đây là chuyện chưa từng xảy ra, không biết trước là không làm tròn chức trách. Mà đối với Ban Tổ chức cán bộ thì đó không khác gì sỉ nhục bọn họ. Dù là Phương Trì Quốc hay Triệu Quốc Đống nếu dám làm như vậy chính là không coi Ban Tổ chức cán bộ vào đâu.
- Lão Vạn, bên Ủy ban kỷ luật có nhận được phản ánh gì không?
La Đại Hải đoán có lẽ tên Vạn Triêu Dương này không biết gì mấy, nếu không Vạn Triêu Dương đã sớm báo cáo với y.
- Tôi chỉ nghe thấy mấy lời đồn nên không quá để ý. Nhưng Chủ tịch Mai đã nói như vậy thì chúng ta cần chú trọng. Đài truyền hình huyện làm gì không biết, vào lúc này sao lại phỏng vấn Triệu Quốc Đống? Là Triệu Quốc Đống tự mình bố trí hay do đài truyền hình tự chủ trương?
Vạn Triêu Dương nhìn sang Địch Hóa Dũng mà nói:
- Trưởng ban Địch, Ban Tổ chức cán bộ thời gian này đi xuống dưới có nghe thấy gì không?
Địch Hóa Dũng cười khổ một tiếng mà nói:
- Có nghe được nhưng cũng giống anh, đều là tin ngoài lề. Chính là mấy cán bộ cơ sở bàn tán với nhau, cho là Thị ủy bất công, không đề bạt cán bộ bản địa Hoa Lâm chúng ta. Có ai coi trọng việc này chứ. Anh nói ra thì tôi mới thấy nó có chút vấn đề. Tôi đã tiếp xúc với Chủ tịch, Bí thư mấy xã, thị trấn thì bọn họ hình như hơi bài xích khi Chủ tịch Mai tới Hoa Lâm. Hơn nữa Chủ tịch Mai đến không lâu, tiếp xúc với cán bộ cơ sở không nhiều.
- Đây không phải lý do, Mai Anh Hoa nếu đã đưa ra thì chúng ta nhất định phải chú trọng, nếu không ba chúng ta không gánh nổi trách nhiệm này.
La Đại Hải rất kiên quyết nói:
- Lão Vạn, anh lập tức phái người cùng với Ban Tổ chức cán bộ xuống các xã, thị trấn, xem có phải bên dưới đang dự định gây chuyện không? Ban Tổ chức cán bộ cũng trọng điểm tìm hiểu ý kiến của Chủ tịch Mai, ghi vào biên bản. Ủy ban kỷ luật trọng điểm điều tra xem có ai đứng sau giật dây không, nếu có lập tức báo cáo. Bên Đại hội đại biểu nhân dân chủ yếu tăng cường đoàn Đại hội đại biểu nhân dân cấp xã, yêu cầu các xã, thị trấn phải làm tốt công tác tư tưởng, yêu cầu bọn họ cần phải thực hiện được ý của tổ chức.
La Đại Hải suy nghĩ một chút rồi trầm giọng nói:
- Chuyện này không thể kéo dài, còn có 10 ngày, nếu thật sự có vấn đề thì còn kịp. Các anh lập tức xuống, có tin gì báo về huyện, có vấn đề thì chỉ có thể xuất hiện ở xã, thị trấn mà thôi. Tôi sẽ báo cáo việc này với Bí thư Tương và Ban Tổ chức cán bộ Thị ủy.
Trưởng ban tổ chức cán bộ Thị ủy Chương Thiên Phóng nhận được báo cáo của La Đại Hải liền không dám chậm trễ, dẫn La Đại Hải đến văn phòng Tương Uẩn Hoa. Y mới nhận chức Trưởng ban tổ chức cán bộ nên không quá quen thuộc. Nhất là việc tuyển cử càng lạ hơn. Nghe La Đại Hải nói liền hơi sợ và vội vàng tìm Tương Uẩn Hoa hỗ trợ.
Tương Uẩn Hoa theo lý không hề sợ, dù là có ứng cử viên cho chức Phó chủ tịch huyện không trúng thì cũng không vấn đề gì, pháp luật quy định rõ ràng. Nhưng từ góc độ tổ chức thì tuyệt đối không cho phép việc này xảy ra. Một là năng lực khống chế của bộ máy kém, hơn nữa càng dễ dàng làm cho một số kẻ lợi dụng.
Tương Uẩn Hoa có kinh nghiệm làm bên tổ chức cán bộ nhiều nên không lạ gì mấy việc này.
- Lão Hải, anh nói qua tình hình xem.
Nhìn Tương Uẩn Hoa rất bình tĩnh ngồi đó, Chương Thiên Phóng không khỏi có chút bội phục. Ít nhất mình phải học được cách nhẫn nại của đối phương, vẻ mặt không bao giờ thay đổi đâu phải ai cũng làm được. La Đại Hải báo cáo qua về tình hình. Tương Uẩn Hoa nhíu mày, Phương Trì Quốc, Triệu Quốc Đống đều nhìn vào chức Chủ tịch huyện sao? Rốt cuộc là Phương Trì Quốc hay là Triệu Quốc Đống?
- Lão Hải, tình hình tôi coi như rõ ràng. Có mấy vấn đề chúng ta ần làm rõ. Thứ nhất là Triệu Quốc Đống hay Phương Trì Quốc muốn làm Chủ tịch huyện? Tôi nghe anh nói thì có vẻ Phương Trì Quốc muốn tạo thế cho Triệu Quốc Đống, không biết có phải như vậy không? Thứ hai, bản thân Triệu Quốc Đống có biết không? Nếu biết thì thái độ là gì? Thứ ba trong này có vấn đề vi phạm pháp luật không? Ví dụ như hối lộ Đại biểu, cán bộ Đảng viên đi ngược lại ý đồ tổ chức, có hành vi thao túng, hay chỉ do Đại biểu tự phát? Thứ tư tại sao gặp tình hình này, ngoài việc Mai Anh Hoa không phải là cán bộ bản địa ra thì còn có nguyên nhân gì không?
Tương Uẩn Hoa nói rất cụ thể và đúng mực. Chương Thiên Phóng ngồi bên không khỏi thầm phục không có sơ hở gì.
- Bí thư Tương, vấn đề đầu tiên không dễ di. Nhưng Phương Trì Quốc không có ý để mình lên chức mà. Vấn đề thứ hai thì căn cứ chúng tôi biết thì Triệu Quốc Đống không rõ tình hình, nếu không lúc này cậu ta đã không sang Sơn Đông thu hút đầu tư. Vấn đề thứ ba thì Ủy ban kỷ luật Huyện ủy đã điều tra, không phát hiện hối lộ hay cán bộ Đảng viên có hành vi thao túng. Nhưng trong lời nói của cựu cán bộ Đảng viên hàng ngày đúng là có tác dụng tiêu cực, nhất là tạo ảnh hưởng không nhỏ đối với việc bầu đồng chí Mai Anh Hoa. Theo chúng tôi biết không ít đại biểu đã nói rõ không bầu đồng chí Mai Anh Hoa.
- Về vấn đề thứ tư, đồng chí Mai Anh Hoa không phải cán bộ bản địa, thời gian tới không lâu, cán bộ bản địa và dân chúng không hiểu, trong này có lẽ là nguyên nhân chính, đương nhiên có nguyên nhân khác ví dụ như đồng chí Mai Anh Hoa xuống cơ sở không nhiều. Hơn nữa còn có lời đồn khi đồng chí này thu hút đầu tư ở Tào Tập có vài vấn đề nên mới tạo thành hiện tượng đó.
Tương Uẩn Hoa gật đầu, chỉ cần bản thân Triệu Quốc Đống không tham gia, không vi phạm pháp luật thì dễ xử lý hơn. Cùng lắm để Triệu Quốc Đống tự tỏ thái độ, hoặc từ chức, Thị xã sẽ có bố trí khác là được mà.
Chẳng qua như vậy sẽ làm tổn thương Triệu Quốc Đống đã cống hiến rất nhiều cho cơ sở, cho dân chúng Hoa Lâm. Các cán bộ cơ sở chọn Triệu Quốc Đống thì lời của La Đại Hải đã nói rõ ràng. Nguyên nhân chính là do Triệu Quốc Đống làm không ít chuyện cho dân chúng.
- Lão Hải, anh thông báo Triệu Quốc Đống lập tức về. Đây là lần đầu Thị xã Ninh Lăng chúng ta xuất hiện chuyện như vậy. Nếu ngay cả Chủ tịch huyện được đề cử không được chọn, điều này có nghĩa gì? Công tác của Ban Tổ chức cán bộ cấp trên làm việc không tốt, không suy nghĩ đến ý kiến của cán bộ cơ sở. Về phần khác nói rõ tính cách giác của Đảng ủy huyện không cao, không coi trọng. Nói nghiêm trọng một chút thì anh – La Đại Hải và Trưởng ban tổ chức cán bộ không làm tròn chức trách.
- Cũng may các anh còn phát hiện kịp thời, hơn nữa đã xử lý một cách sơ bộ. Nhưng chuyện này khá phức tạp, căn cứ tình hình các anh phản ánh thì cán bộ địa phương Hoa Lâm đánh giá cao đồng chí Triệu Quốc Đống. Đại biểu nhân dân có phản cảm với công việc mà tổ chức làm không? Hoặc là nói chống đối, khi tuyển cử sẽ làm chúng ta không kịp ứng phó. Điều này chúng ta cần phải thật cẩn thận.
Tương Uẩn Hoa nhìn La Đại Hải rồi nói tiếp:
- Anh có đảm bảo làm tốt theo ý đồ tổ chức trong đợt bầu cử này không?
La Đại Hải suy nghĩ thật nhanh về khả năng này.
- Bí thư Tương, Trưởng ban Chương, tôi tin nếu bây giờ lập tức triển khai công việc, tôi dám chắc một tuần sau khi tuyển cử sẽ thực hiện được ý đồ của tổ chức. Nhưng điều này sẽ làm cán bộ cơ sở phản ứng mạnh. Như vậy sẽ ảnh hưởng không tốt đối với việc triển khai công việc của Huyện ủy, Ủy ban huyện.
Tương Uẩn Hoa cũng biết việc này hơi khó xử.
- Lão Hải, anh ngồi đây một chút. Tôi và Trưởng ban Chương sẽ đi báo cáo với Bí thư Dư Hồng, sợ rằng còn phải làm văn bản với tỉnh. Ha ha, làm công tác tổ chức cả đời mà đúng là lần đầu gặp việc này.
Nhìn Tương Uẩn Hoa và Chương Thiên Phóng rời đi, La Đại Hải mệt mỏi thở dài một tiếng. Y dựa vào ghế mà suy nghĩ không biết xử lý như thế nào nữa.