Lộng Triều

Quyển 5 - Chương 67: Đuôi hồ ly




- Quốc Đống, Chương Thiên Phóng này cũng được, có tầm nhìn, làm gì ở Ninh Lăng vậy?
Lôi Hướng Đông lắc lắc chén rượu trong tay rồi nói.

- Trước phụ trách mảng nông nghiệp, bây giờ giống em, phụ trách công nghiệp, giao thông và thu hút đầu tư. Chẳng qua y cũng phụ trách tài chính.
Triệu Quốc Đống suy nghĩ một chút rồi nói:
- Y vốn là Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân Lam Sơn, điều sang làm Phó thị trưởng, sau đó làm thường vụ.

- Bảo sao y quen với chính sách nông nghiệp như vậy, tranh luận với tôi một lúc lâu. Mặc dù tôi không hoàn toàn tán đồng quan điểm của y, nhưng y quen với tình hình thực tế tại nông thôn hơn tôi, nhất là tình hình khu vực nông thôn nghèo khó thì càng hiểu hơn. Vì thế cái nhìn của y và tôi ai đúng ai sai thì khó nói.
Lôi Hướng Đông rất ít đánh giá người như vậy, có vẻ vẫn suy nghĩ lời Chương Thiên Phóng nói.

- Ồ, anh và Thị trưởng Chương thảo luận gì vậy?
Triệu Quốc Đống có chút tò mò. Lôi Hướng Đông là người thích trao đổi cặn kẽ, nhất là thích nghiên cứu các tình huống điển hình, hy vọng tìm ra quy luật của nó.

- Tôi và y bàn về việc tại sao một địa phương luôn lấy chỉ tiêu công nghiệp để xác định sự phát triển kinh tế, nông nghiệp bây giờ chỉ là một ngành đi theo. Chiến lược định vị nông nghiệp và nông thôn càng lúc càng suy yếu, các nhà máy xã, thị trấn mọc lên rất nhiều. Đối với nông thôn, thậm chí cả xã hội thì sẽ giải quyết được công việc trong thời gian ngắn. Nhưng bọn họ có thể trở thành lực lượng chính trong nền kinh tế quốc gia không? Công ty tư nhân bắt đầu lộ diện ở Chiết Giang, nhưng bọn họ sẽ được xác định như thế nào?
Lôi Hướng Đông đưa ra vài vấn đề. Xem ra cuộc trao đổi với Chương Thiên Phóng làm y có chút hứng thú.

Triệu Quốc Đống nghe thấy thế thì biết mấy vấn đề này không phải vài ba câu là nói rõ ràng. Ngay cả văn phòng nscs Trung ương cũng khó có thể chắc chắn quan hệ nông nghiệp cùng công nghiệp, không rõ tương lai của các công ty tư nhân. Không có vài năm phân tích, không trải qua thực tế xác nhận thì khó có kết luận.

- Trung Quốc rất rộng, thành phần kinh tế phức tạp. Quan hệ Nông nghiệp cùng công nghiệp không phải đã hình thành là không thay đổi, trong từng giai đoạn nó sẽ biến hoá. Mà Trung ương sẽ căn cứ tình hình thực tế mà đồng chí. Nhưng bây giờ xem ra phát triển nhà máy xã, thị trấn là chính xác. Nhưng các nhà máy này có nhiều thiếu sót, nhất là nếu phát triển quá nhanh sẽ mang tới nguy hiểm cho chính sách. Ngày sau Trung ương đưa ra biện pháp gì giải quyết thì khó nói. Về kinh tế tư nhân đó là một lực lượng tích cực, bây giờ Trung ương đang lấy thái độ quan sát và để nó phát triển.

Triệu Quốc Đống thấy Lôi Hướng Đông có vẻ muốn thử mình nên đáp vài câu hàm hồ, lấy lệ. Trong giấc mơ của hắn thì Trung ương đã dần có quan điểm thành thục về mấy vấn đề này, bây giờ mà nói rõ thì hơi khó. Dù là hắn hiểu nhưng bây giờ nếu tung ra chỉ sợ sẽ bị mắng chửi tơi bời. Triệu Quốc Đống không muốn làm tiên phong lý luận. Theo hắn thấy Trung Quốc thiếu là cán bộ làm việc nghiêm túc, mà không phải những người có năng lực lý luận, không có thực tế.

Mặc dù là như vậy nhưng mấy câu của Triệu Quốc Đống vẫn làm Lôi Hướng Đông chấn động.

Mấy quan điểm Triệu Quốc Đống đưa ra đã vượt qua hiện tại. Nhất là đường ra của nhà máy xã, thị trấn ở đâu, sau khi hoàn thành giai đoạn tích lũy cơ bản, các nhà máy này đạt quy mô nhất định và mở rộng thì nó sẽ có những khuyết điểm như công ty nhà nước hiện nay. Chẳng qua bây giờ sự huy hoàng của nhà máy cấp xã, thị trấn đã che giấu tất cả.

- Chúng ta hôm nay không nói cái này được không anh?
Triệu Quốc Đống thấy Lôi Hướng Đông còn muốn nói tiếp việc này liền giơ tay xin hàng.
- Em lần này lên đây là vì Huyện Hoa Lâm, dù sao quốc lộ Bồng Hoa đã xong, nhưng Hoa Lâm có trụ cột quá mỏng. Đương nhiên đây là tình hình chung của cả Trường Xuyên Ninh Lăng. Hai huyện nghèo cấp quốc gia, hai huyện nghèo cấp tỉnh. Chẳng qua em làm ở Hoa Lâm nên cố gắng làm chút việc cho dân chúng Hoa Lâm, về các huyện khác thì em không xen vào.

- Hừ, tôi sớm biết cậu kéo tôi tới là không có việc tốt. Tiểu Huy mời khách, cậu diễn trò. Vừa được Chương Thiên Phóng hài lòng, lại còn muốn nhằm vào tôi ư?
Lôi Hướng Đông tức giận nói.

- Đông ca, nói khách khí làm gì, hôm nào anh tới Hoa Lâm thì em mời anh tới Kỳ Lân quan nổi tiếng ngồi một chút, đảm bảo anh rất thoải mái, đi vào cõi thần tiên, sống lâu thêm vài năm. Đạo sĩ ở đó bói rất chuẩn, đồ ăn chay cũng rất ngon. Tín đồ ở Hồ Nam, Quý Châu, Quảng Tây đều tới đó mà cúng bái. Em nghe Trịnh ca nói mẹ vợ anh khá tin cái này, hay là tới Kỳ Lân quan ở một thời gian, tất cả do em phụ trách.

Lôi Hướng Đông cười cười, Triệu Quốc Đống này đúng là giỏi nhớ. Chuyện mẹ vợ y mê đạo giáo thì Trịnh Kiện chỉ nhắc qua một lần mà Triệu Quốc Đống còn nhớ rõ, bây giờ nói ra thì dù mình có nhận hay không thì người ta cũng có lòng. Ở điều kiện cho phép thì người bạn như vậy khó có thể từ chối.

- Được rồi, ý của cậu vậy là đủ rồi. Ngân hàng nông nghiệp đang chú ý tìm hiểu công tác cơ sở, nếu muốn triển khai nghiệp vụ thì hơi khó một chút.
Lôi Hướng Đông nói luôn về tình hình ngân hàng nông nghiệp hiện nay với Triệu Quốc Đống.

- Đông ca, ngân hàng nông nghiệp chủ yếu cho vay hỗ trợ nông nghiệp, điều tra tài liệu là quan trọng nhưng cũng cần chuẩn bị triển khai nghiệp vụ. Nếu có nghiệp vụ thích hợp chẳng lẽ nói ngân hàng nông nghiệp ngồi im mà nhìn. Theo em thì dù là tỉnh An Nguyên hay Ninh Lăng thì ngân hàng nông nghiệp đều có thể nhanh chóng triển khai nghiệp vụ, chỉ cần không đi ngược lại chính sách thì dù mạo hiểm một chút thì em thấy vẫn nên làm. Thậm chí còn có thể cổ vũ và khen ngợi.

Triệu Quốc Đống từ từ nói:
- Nếu như chờ đợi chính sách và chỉ thị cấp trên, hoặc là quốc gia có công trình thì mới dám có động tác, vậy em cho rằng ngân hàng nông nghiệp không có bao tác dụng.

Triệu Quốc Đống nói làm Lôi Hướng Đông thấy hứng thú:
- Quốc Đống, chú nói ý kiến của mình ra một chút xem.

- Ngân hàng nông nghiệp có ý nghĩa gì, đó là hỗ trợ các hạng mục không phù hợp với triết lý kinh doanh, một phần khác là giúp đỡ phát triển quy mô hóa nông nghiệp. Sản lượng nông nghiệp nước ta có năng suất thấp, tỷ lệ cây lương thực lớn. Bây giờ đời sống dân chúng tăng lên, nhu cầu thực phẩm cũng nhiều hơn, đa dạng hơn, qua đó chúng ta phải điều chỉnh cơ cấu nông nghiệp.

- Nhưng bây giờ em thấy ngân hàng nông nghiệp tỉnh chưa chính thức hoạt động, còn chờ đợi chính sách quốc gia đưa xuống. Em nghĩ nếu chúng ta tiến hành cải cách, nếu không nếm thử thì sao được. Vậy ngân hàng nông nghiệp sao không thể tiến hành thí điểm.

Lôi Hướng Đông nở nụ cười, mới đầu nghe thì thấy được, cuối cùng đã lộ đuôi hồ ly. Được đó, phải xem đuôi hồ ly của tên này là như thế nào.

- Ừ, cậu nói đúng, có lý, tiếp đi.
Lôi Hướng Đông suy nghĩ một chút rồi nói.

- Em biết nghiệp vụ chính của ngân hàng nông nghiệp là cho vay vốn, trong đó có hai điểm đáng nghiên cứu. Một là cho vay vốn đầu tư vào khoa học kỹ thuật nông nghiệp, một là cho các công ty nông nghiệp vay. Em thấy hai điều này sẽ là nghiệp vụ chủ yếu của ngân hàng nông nghiệp.
Triệu Quốc Đống cũng biết Lôi Hướng Đông thấy được ý đồ của mình, chẳng qua hắn không thèm để ý:
- Lấy ví dụ như Hoa Lâm. Hoa Lâm là huyện miền núi, trong khu vực có ít đất ruộng, không thích hợp trồng cây truyền thống. Nhưng Hoa Lâm lại có nhiều đồi, phát triển lâm nghiệp là đúng đắn, nhưng hiệu quả chậm, nông dân không có hứng thú mấy. Nhưng nếu phát triển chăn nuôi gia súc lại có ưu thế rõ ràng.

Lôi Hướng Đông gật đầu.

- Công ty Đại Hoa đã sơ bộ đồng ý thành lập nhà máy chế biến thịt ở Hoa Lâm, chủ yếu là thịt bò, thịt cừu. Mà Hoa Lâm cũng muốn biến mấy xã, thị trấn thành điểm chăn nuôi gia súc, nhanh chóng khai thác các vùng đồi núi hoang. Mà muốn như vậy cũng cần tài chính khởi động.

Lôi Hướng Đông tiếp lời:
- Việc này không cần nhiều tài chính, Quỹ tín dụng có thể đáp ứng được mà.

Triệu Quốc Đống lắc đầu nói:
- Chỉ một hai nhà làm thì Quỹ tín dụng là đủ, nhưng nếu có một hộ chấp nhận bao cả khu vực lớn để làm, làm trang trại, mô hình tập trung thì ngân hàng nông nghiệp có ủng hộ không?