Lộng Triều

Quyển 3 - Chương 72: Lạc bụi trần ai




Huyện Giang Khẩu tổ chức lễ chúc mừng long trọng Khu Khai Phát đã có số vốn đầu tư trên trăm triệu. Lãnh đạo của bốn bộ máy đều có mặt chúc mừng, trưởng các phòng trong huyện đều tới tham gia. Ngoài ra Bí thư đảng ủy, Chủ tịch các xã, thị trấn đều được mời tới.

Hội nghị do thường vụ huyện ủy, Phó chủ tịch thường trực Phùng Đông Hoa chủ trì. Phó chủ tịch huyện kiêm Bí thư đảng ủy Ban quản lý Khu Khai Phát Lương Kiến Hoằng đại biểu Khu Khai Phát tiến hành báo cáo công việc trong hơn nửa năm qua. Chủ tịch huyện Mao Đạo Lâm thay mặt Huyện ủy, Ủy ban tiến hành khen thưởng các cán bộ, tập thể của Khu Khai Phát đã có cống hiến. Cuối cùng Bí thư huyện ủy Lô Vệ Hồng phát biểu các lời quan trọng.

Đây mặt ngoài là chúc mừng Khu Khai Phát có vốn đầu tư trên 100 triệu, nhưng thực tế mọi người đều biết đó là chucks mừng Khu Khai Phát Giang Khẩu được giữ lại. Mà Giang Khẩu cũng thành công bảo vệ động cơ phát triển kinh tế.

Bây giờ Huyện ủy, Ủy ban Giang Khẩu có thể tự hào nói với toàn bộ quần chúng nhân dân trong huyện, lãnh đạo bọn họ không phụ lòng kỳ vọng của mọi người.

Triệu Quốc Đống lại không quá hứng thú, trên thực tế thấy được nhiều thứ khiến Triệu Quốc Đống càng lúc càng thấy những điều mình thấy chưa chắc đã là thật. Khu Khai Phát Giang Khẩu được giữ lại chẳng qua chỉ là sản phẩm các nhân vật lớn thỏa thuận với nhau mà thôi, nghĩ đến đây Triệu Quốc Đống lại không vui. Nhưng nghĩ nếu không có mọi người liều mạng cố gắng, như vậy dù có thỏa thuận cũng không rơi xuống đầu mình.

Mặc dù nghĩ như vậy nhưng Triệu Quốc Đống đúng là không thể kích động.

So sánh với Khu Khai Phát thì thành công của Nước suối Thương Lãng ở tỉnh An Nguyên lại làm cho Triệu Quốc Đống có chút tự hào.

Nước suối Thương Lãng quét ngang An Nguyên, thậm chí là các tỉnh lân cận như Hồ Bắc, Hồ Nam, Tứ Xuyên, Quý Châu.

Đài truyền hình An Nguyên có sóng sang mấy tỉnh lân cận. Quảng cáo đẹp mắt cũng tạo được hiệu quả ở các tỉnh thành xung quanh. Một vài nhà kinh doanh tỉnh ngoài đã chủ động liên lạc với Công ty kinh doanh nước suối, chỉ là bây giờ năng lực sản xuất của công ty có hạn, khó có thể suy nghĩ đến thị trường bên ngoài.

Bây giờ phải đợi dây chuyền thứ hai lắp đặt xong thì mới có thể cải thiện. Cũng may trước đó Triệu Quốc Đống đã yêu cầu Trường Xuyên xây dựng thêm nhà máy, bây giờ chỉ cần lắp đặt thiết bị là có thể sản xuất.

Lưu Thành đàm phán ở Bắc Kinh khá thuận lợi. Mặc dù giá cả đắt nhưng quy mô sản xuất hơn dây chuyền đầu gấp ba lần. Cũng may bây giờ Nước suối Thương Lãng làm ăn rất tốt, mặc dù Trung ương ra lệnh khống chế quy mô vốn vay nhưng công ty ưu thế như Nước suối Thương Lãng luôn được hệ thống ngân hàng ưu ái. Nhất là chính quyền địa phương gây áp lực thì không cần phải nói.

Triệu Quốc Đống cũng dặn Trường Xuyên có thể thích hợp chọn một hai đại lý kinh doanh ở các tỉnh lân cận, cung cấp một bộ phận. Mặc dù không thể cung cấp nhiều nhưng ít nhất có thể tạo sức ảnh hưởng ở tỉnh thành. Có lẽ qua đó khiến Nước suối Thương Lãng tiến vào thị trường này nhanh hơn.

Bây giờ Nước suối Thương Lãng đúng như một máy hút tiền. Dây chuyền thứ hai lắp đặt xong, chiếc máy này càng tiến thêm một bước. Giờ phút này đám Trường Xuyên cũng thấy tiền không ngừng tiến về. Mặc dù còn nhiều khoản nợ nhưng bây giờ xem ra cũng không vấn đề gì. Chỉ tiền lãi hai ba tháng đã có thể triệt tiêu tất cả khoản nợ. Đương nhiên nợ là phải đòi.

Trường Xuyên cũng nói với Triệu Quốc Đống về việc mở rộng bộ phận tài chính của công ty, hơn nữa yêu cầu nghiêm khắc hoạt động theo chế độ công ty hiện đại, tránh xảy ra sai lầm. Điều này Triệu Quốc Đống khá hài lòng.

- Khu Khai Phát Giang Khẩu thành công đã thể hiện sự kiên trì ủng hộ của Huyện ủy, Ủy ban, cũng là thành quả phấn đấu của cán bộ, quần chúng Khu Khai Phát. Tôi tin dưới sự lãnh đạo của Huyện ủy, Ủy ban, Khu Khai Phát Giang Khẩu nhất định sẽ chào đón thời kỳ huy hoàng hơn nữa.

Lô Vệ Hồng nói xong liền có một tràng vỗ tay vang dội, điều này làm Triệu Quốc Đống tỉnh lại và vỗ theo.

Mọi người dần dần tản đi, mọi thứ trở lại bình tĩnh. Triệu Quốc Đống cũng không cho rằng sẽ có thay đổi mấy, nhưng có một điều dám khẳng định là bộ máy lãnh đạo của Ban quản lý sẽ thay đổi.

Một tuần sau Huyện ủy miễn chức Bí thư đảng ủy Khu Khai Phát của Lương Kiến Hoằng, bổ nhiệm Cù Vận Bạch kiêm chức Bí thư đảng ủy. Cùng lúc đó Công an huyện cũng có văn bản miễn chức Trưởng đồn công an Khu Khai Phát của Triệu Quốc Đống, do chỉ đạo viên Khúc Quân chủ trì công việc Đồn công an.

- Sếp Chu, hôm nay tôi phải mời sếp vài chén. Không có sếp chỉ dạy, tôi không thể đi được tới ngày hôm nay. Bây giờ tôi bị Công an huyện đá khỏi cửa, Sếp Chu chẳng lẽ không có chút bồi thường sao?
Triệu Quốc Đống giơ chén lên mời Chu Tinh Văn.

- Cậu đó, cậu mời tôi một chén thì không sao, nhân tài từ Phòng đi ra, tôi là Trưởng phòng cũng tự hào mà. Còn đòi bồi thường gì, chẳng lẽ muốn Phòng cho cậu một cô bé đó chứ?

Chu Tinh Văn nở nụ cười. Triệu Quốc Đống này đúng là có bản lĩnh, ở trong Công an huyện không đầy ba năm đã tạo được mưa gió lớn như vậy, ngay cả Vương Đức Hòa muốn ngăn cản cũng không thể. Trong này mặc dù do mình giúp nhưng Triệu Quốc Đống cũng có thủ đoạn.

- Sếp Chu nói đúng, tôi thấy có phải Quốc Đống thích cô bé nào trong Phòng không nên định có ý đồ. Là Đồng Mạn hay Tiêu Chỉ?

Tiêu Chỉ là cảnh sát của Đồn công an Khu Khai Phát, mới tốt nghiệp chưa đầy năm, trông cũng đẹp. Chẳng qua Triệu Quốc Đống ở Đồn công an Khu Khai Phát không lâu, cô bé này cũng chăm chỉ và làm Triệu Quốc Đống có ấn tượng tốt.

- Sếp Khâu, sếp đừng ngậm máu phun người, hai cô gái này trong sạch, sau này còn muốn lấy chồng mà.
Triệu Quốc Đống cười nói:
- Tôi thấy Sếp Khâu thấy tôi mời Sếp Chu, không mời sếp là lão lãnh đạo. Không vấn đề gì. Sếp Khâu, sếp nói tôi nên mời sếp mấy chén, ba hay năm?

- Ừ, Quốc Đống, thế mới đúng. Lão Khâu, đừng làm mất khí thế Công an huyện chúng ta, tiếp chiêu.
Chu Tinh Văn cười ha hả nói.

- Sếp Chu, sếp không được nói chuyện không lo đau như vậy chứ. Ba, năm chén, Quốc Đống đã uống với tôi không ít hơn ba chén, tôi từng này tuổi sao có thể so sánh.
Khâu Nguyên Phong bực tức nhìn Triệu Quốc Đống:
- Triệu Quốc Đống, cậu vừa ra khỏi cổng Công an huyện đã định làm loạn hả?

- Ha ha, Sếp Chu, sếp thấy sếp Khâu nói chuyện kìa? Tôi dù sao cũng từ Công an huyện đi ra, dù sau tôi đến cơ quan nào cũng không quen mình đã từng làm ở Đội cảnh sát hình sự, Đồn công an Giang Miếu và Khu Khai Phát. Ba năm ở Phòng là ba năm cả đời tôi không thể quên, là ba năm khiến tôi trưởng thành và đi xa.

- Quốc Đống nói đúng, Công an huyện đối mặt rất nhiều hấp dẫn, chỉ có đứng vững thì mới đi được xa. Quốc Đống, cậu còn trẻ, đường còn dài nên cần nắm chắc, không nên phụ lòng anh em, bạn bè kỳ vọng vào cậu. Đến bây giờ cậu chính là người đi nhanh nhất của Công an huyện Giang Khẩu, nhưng nhất định phải tiến chắc.

Chu Tinh Văn nói làm Triệu Quốc Đống có chút cảm động. Vị Trưởng phòng này mặc dù mới đầu có cái nhìn với hắn, nhưng rất nhanh đã thay đổi. Người này rất thẳng thắn, đáng quan hệ.

- Quốc Đống, cậu mặc dù rời đi nhưng bên Đồn công an Khu Khai Phát cậu cũng nên giúp đỡ nhiều. Khúc Quân vừa chủ trì công việc nên có nhiều thứ không quen. Năng lực nghiệp vụ của cậu ta thì không sao, tôi chỉ lo về quan hệ của cậu ta với Ban quản lý. Cậu phải để ý, có gì cần phê bình cứ mạnh mẽ phê bình.
Chu Tinh Văn suy nghĩ một chút rồi nói.
- Sếp Chu yên tâm, chỉ cần tôi còn ở Ban quản lý Khu Khai Phát, Đồn công an nhất định cũng sẽ như Ban quản lý. Dù từ kinh phí, trang bị hay đãi ngộ cảnh sát, cần tranh thủ tôi sẽ tranh thủ.
Triệu Quốc Đống vỗ ngực nói.

- Có cậu ở đó tôi cũng yên tâm. Cù Vận Bạch làm Bí thư đảng ủy, vậy Chủ nhiệm Ban quản lý do ai làm?
Chu Tinh Văn thuận miệng nói. Y không nghĩ đến Triệu Quốc Đống. Chủ nhiệm Ban quản lý Khu Khai Phát là vị trí làm mọi người nóng mắt. Cù Vận Bạch lên làm Bí thư đảng ủy, như vậy có nhiều người nhìn chằm chằm vào vị trí Chủ nhiệm.

- Không rõ, xem ra Bí thư Cù có thể kiêm nhiệm một thời gian, cuối cùng xem ý của huyện.