Sẽ có phiền phức?
Chung Dược Quân hít sâu một hơi, vẻ mặt không có gì khác lạ nhưng hai tay nắm chặt, đây là biểu hiện khi Chung Dược Quân khẩn trương. Người bình thường không rõ nhưng Triệu Quốc Đống lại biết rõ.
- Không phải là phiền phức mà là rất phiền phức.
Vẻ mặt Triệu Quốc Đống khá nhẹ nhàng nhưng lại có vẻ mê man giống như là vừa hạ quyết tâm gì đó.
- Có lẽ sẽ thất bại, bị hội nghị thường ủy bác bỏ.
Sau khi Chung Dược Quân lên làm thường vụ tỉnh ủy thực ra ít ngồi riêng với Triệu Quốc Đống, không phải do quan hệ hai người nhạt đi mà do Chung Dược Quân càng lúc càng hiểu về quan điểm, ý nghĩ của Triệu Quốc Đống, hai người nhiều lúc chỉ cần gọi điện nói chuyện vài câu là hiểu ý.
Chung Dược Quân ở hội nghị vẫn đại biểu cho một phiếu, dù ngồi ở chỗ nào thì lời nói cũng có trọng lượng. Nhất là Ninh Lăng đang đứng đầu về kinh tế của cả tỉnh thì vị trí của Chung Dược Quân càng được củng cố.
Chung Dược Quân thoáng trầm ngâm, hắn thấy vẻ biến hoá trong mắt Triệu Quốc Đống như là không quá để ý kết quả của việc này, điều này làm Chung Dược Quân thoáng yên tâm. Phản ánh này mặc dù lấy danh nghĩa của quận Tây Giang trình lên nhưng thực ra cũng đại biểu cho quan điểm, chủ trương chính trị của Ninh Lăng. Từ góc độ nào đó mà nói cũng là lần đầu Chung Dược Quân phát ra tiếng nói ở cấp tỉnh của mình, cũng là dấu hiệu y có quan điểm chính trị độc lập.
- Bị bác bỏ thì cũng cần có lý do chứ?
Chung Dược Quân cười nói:
- Nếu như phương án không phù hợp trào lưu, không cân nhắc đến lợi ích nhân dân hoặc không có khả năng ứng dụng thực tế thì bị bác bỏ là đương nhiên nhưng cũng phải làm người ta phục chứ?
- Ha ha, sao, không kiên nhẫn được sao?
Triệu Quốc Đống cười cười, Chung Dược Quân mặc dù vẫn trầm ổn nhưng hắn biết Chung Dược Quân có khúc mắc trong lòng.
- Cái này không phải, làm gì cũng nhất định có ý kiến khác nhau. Chúng tôi cũng đã chuẩn bị tư tưởng, không sợ có ý kiến, có thì sửa mà nhưng không thể không nói gì đã một gậy đánh chết chứ?
Chung Dược Quân bị Triệu Quốc Đống nói như vậy làm y cũng thấy mình quá nóng vội. Đây coi như là hành động thứ nhất sau khi mình làm lãnh đạo Ninh Lăng, y đương nhiên phải coi trọng.
Xây dựng nhà xã hội được đẩy mạnh từ lúc Triệu Quốc Đống còn ở Ninh Lăng, bây giờ Ninh Lăng đã đi đầu cả nước. Trong hội nghị công tác xây dựng nhà xã hội toàn quốc diễn ra vào tuần sau ở Ninh Lăng, một vị Phó thủ tướng, mấy vị lãnh đạo chủ yếu của Bộ xây dựng, bộ đất đai… cũng tới tham gia, có thể nói đây là hội nghị cấp cao nhất từ khi Chung Dược Quân lên làm Bí thư thị ủy Ninh Lăng, mà nó cũng có nghĩa công tác xây dựng nhà xã hội của Ninh Lăng đạt được thành tích, đây là vinh quang của Ninh Lăng.
Nhưng Ninh Lăng không thể chỉ dừng ở mức này. Triệu Quốc Đống đã sớm nói kinh tế Ninh Lăng đã phát triển nhưng sự nghiệp xã hội còn kém quá xa, làm như thế nào để phát triển kinh tế và phát triển sự nghiệp xã hội thích ứng với nhau, để quần chúng nhân dân hưởng được lợi ích thì đó là điều mà Thị ủy, ủy ban Ninh Lăng cần cố gắng.
Đây cũng là nguyên nhân mà Chung Dược Quân suy nghĩ mãi mới quyết định áp dụng cải cách y tế.
Chỉ có cải cách y tế mới ảnh hưởng đến hàng chục ngàn, trăm ngàn hộ dân, nếu có thể giải quyết vấn đề này coi như là một bước đi để giảm chênh lệch giàu nghèo giữa đô thị và nông thôn.
Đúng là vì bước đi này không tầm thường nên Chung Dược Quân phải suy nghĩ rất nhiều mới có quyết định.
- Dược Quân, ủy ban tỉnh vẫn thảo luận phương án của Tây Giang, có thể anh và Văn Khôi cũng thấy được một ít vấn đề mà các vị chuyên gia đưa ra. Tôi thấy nếu đứng ở góc độ của các vị chuyên gia thì phương án này của Tây Giang đúng là còn chưa chu toàn, còn có điểm cần phải sửa lại. Tôi nghĩ chúng ta không nhất định phải chờ đến khi xuất hiện vấn đề mới nghĩ biện pháp giải quyết mà cố gắng thực hiện một cách chu đáo nhất, đương nhiên mặc dù là như vậy nhưng vấn đề khẳng định vẫn có, chẳng qua chúng ta chuẩn bị nhiều một chút thì công việc sau này sẽ dễ dàng hơn.
Triệu Quốc Đống không trực tiếp trả lời câu hỏi của Chung Dược Quân mà nói thẳng tới phương án.
- Chủ tịch, nghi vấn của các chuyên gia tôi cũng đã xem, tôi cũng yêu cầu các đồng chí phụ trách việc này của thị xã tiến hành nghiên cứu về tỉ lệ chi tiêu bảo hiểm y tế của cán bộ công nhân viên chức trong mấy năm qua ở Tây Giang, cũng tính tổng dân cư Tây Giang xem tiêu tốn bao nhiêu tiền chữa trị hàng năm, cũng thích hợp tăng lên, tôi cảm thấy tài chính của quận Tây Giang có thể chống đỡ được, hơn nữa có thể cam đoan trong thời gian dài.
Chung Dược Quân biết Triệu Quốc Đống đề cập vấn đề gì, y cũng sớm chuẩn bị tư tưởng cho nên không chút hoang mang nói:
- Về vấn đề chứng thực giám sát thì tổ chức y tế có thể cùng với bệnh nhân chiếm tài nguyên nhà nước, khả năng này cũng tồn tại nhưng tôi nghĩ thứ nhấn chúng ta có thể thông qua việc tăng cường giám sát để giảm thiểu, ngoài ra càng quan trọng hơn là dẫn các tổ chức y tế tư nhân đến cạnh tranh. Tôi cảm thấy sẽ ở trình độ lớn nhất hóa giải vấn đề này, tôi nghĩ không thể vì khó khăn mà chúng ta nhịn không làm.
- Anh nói cũng có lý nhưng tôi cảm thấy chưa đủ tính thuyết phục, ừ, thậm chí tôi cũng chưa bị thuyết phục thì sao có thể đi nói chuyện với các thường vụ khác?
Triệu Quốc Đống rất thưởng thức sự kiên định của Chung Dược Quân.
- Chủ tịch, tôi cảm thấy trong này còn có một vấn đề mà không phải bản thân của phương án.
Chung Dược Quân lắc đầu không tán thành cái nhìn của Triệu Quốc Đống.
- Tôi không phủ nhận phương án này còn nhiều vấn đề nhưng có vài vấn đề bây giờ không thể đánh giá ngay được, phải chờ đến khi áp dụng thực tế mới phát hiện được, mà trong quá trình này sẽ không ngừng điều chỉnh, hoàn thiện, không phải một lần là xong. Tôi tin bất cứ một phương án lớn nào đều cần bổ sung hoàn thiện thì mới có thể có câu trả lời hoàn mỹ. Nhưng nếu ngay từ đầu đã có thành kiến thì tôi nghĩ dù như thế nào người đó cũng không hài lòng, sẽ vạch lá tìm sâu mà không phải suy nghĩ phương pháp giải quyết vấn đề.
Triệu Quốc Đống suy nghĩ một lúc lâu mới mỉm cười gật đầu nói:
- phương án không thuyết phục tôi nhưng anh thuyết phục được tôi, bất cứ thứ gì mới đều cần một quá trình trưởng thành, mà chúng ta phải có tâm trạng khoan dung, nhìn nhận một cách khách quan mới được.
…
Theo thời gian từng ngày trôi qua, hội nghị công tác xây dựng nhà xã hội toàn quốc bắt đầu được tổ chức ở thị xã Ninh Lăng – An Nguyên. Phó thủ tướng Quốc vụ viện Ngô Nhược Ngu có mặt tham gia hội nghị, phó chủ tịch phụ trách quản lý xây dựng nhà xã hội, giám đốc Sở Xây dựng, sở nhà đất các tỉnh đều phải tham gia hội nghị. Mà nghe nói Thủ tướng Quốc vụ viện Tô Giác Hoa cũng chuyên môn có phê duyệt cho hội nghị, yêu cầu các tỉnh đứng ở độ cao chính trị nhìn nhận vấn đề xây dựng nhà xã hội, làm sát dân tình, giải quyết lo lắng của dân.
Toàn bộ tỉnh An Nguyên từ trên xuống dưới đều dồn tâm trí cho hội nghị này. Hội nghị cấp nhà nước tổ chức ở Ninh Lăng đủ thấy đây là khẳng định cho công tác xây dựng nhà xã hội của Ninh Lăng.
Người có tin tức nhạy bén lặng lẽ truyền tin là phương án cải cách y tế trong thời gian trước của Ninh Lăng không được tỉnh tán thành mà sớm bộc lộ ra chính là muốn tỉnh bị động, bây giờ ở trạng thái cưỡi hổ khó xuống, vì vậy tỉnh đang khá tức tối, nhất là bí thư tỉnh ủy Lăng Chính Dược nghe nói không tham gia hội nghị lần này, đổi lại do chủ tịch tỉnh Triệu Quốc Đống và phó bí thư tỉnh ủy Bạch Nhất Minh tham gia.
Trong lúc nhất thời đủ lời đồn bay ngập trời, có nói Lăng Chính Dược trong hội nghị thường vụ tỉnh ủy không điểm danh phê bình Ninh Lăng, cũng có nói Bí thư thị ủy Ninh Lăng Chung Dược Quân và Bí thư thị ủy An Đô Quan Kinh Sơn có mâu thuẫn về công tác xây dựng nhà xã hội, cũng có nói phó bí thư tỉnh ủy Bạch Nhất Minh trong một trường hợp đã phê bình vài nơi mơ ước xa vời, thích làm chuyện lấy lòng dư luận…