Lộng Triều

Quyển 19 - Chương 74




- Bí thư Lăng, hội nghị ngoài nghiên cứu xu thế phát triển kinh tế quý hai ra còn có nội dung gì khác không?

Trần Anh Lộc rất tùy ý hỏi một câu nhưng lại làm Lăng Chính Dược trầm ngâm khá lâu mới nói được.
- Hạng mục xây dựng hành lang Khoa học kỹ thuật Tỳ Bà Khê cùng hạng mục MP của tập đoàn Basf, Thạch Hóa ở Thông Thành đều cần đưa ra. ngoài ra cũng thảo luận luôn vấn đề trợ lý chủ tịch của Trương Hoành Vĩ.

Trần Anh Lộc có chút giật mình, hắn không ngờ Lăng Chính Dược lại chủ động đề cập vấn đề trợ lý chủ tịch của Trương Hoành Vĩ.

Tuy nói hội nghị thường vụ trước Đại hội Đảng đã thảo luận việc này nhưng được gác lại để sau Đại hội Đảng mới nghiên cứu.

Các nội dung nghị sự của hội nghị thường ủy đều có định chế, các thường vụ có thể đưa thêm đề tài nhưng có thể xếp vào đề tài mà hội nghị thường ủy nghiên cứu hay không thì phải do bí thư xác định, đây là quyền lực của bí thư.

Triệu Quốc Đống không có chủ động đưa ra việc nghiên cứu trợ lý chủ tịch của Trương Hoành Vĩ, Lăng Chính Dược lại chủ động, đây là tín hiệu kỳ quái. Chẳng lẽ nói Lăng Chính Dược muốn chủ động trao đổi với Triệu Quốc Đống? Đây hình như không phù hợp với tác phong làm việc của Lăng Chính Dược mà. Mà Triệu Quốc Đống cũng không phải người có thể giao dịch ở mấy vấn đề này. Nhưng x xnois ra như vậy đương nhiên là có mục đích.

- Được, vậy tôi sẽ đưa nội dung đến tay các vị thường vụ?
Trần Anh Lộc gật đầu nói.

- Gửi đi, cũng đưa luôn số liệu tình hình phát triển các nơi, ngoài ra cũng gửi qua số liệu của các tỉnh anh em làm cho mọi người vừa xem là hiểu, phải làm mọi người thấy tính cấp bách và áp lực.
Lăng Chính Dược trầm giọng nói.
- Không nên quá tự hạ thấp mình, cũng không nên kiêu căng.

Trần Anh Lộc lặng lẽ gật đầu. Lời này rất có ý nghĩa, xem ra lúc trước mình đoán hơi có thành kiến. Giữa Lăng Chính Dược và Triệu Quốc Đống có lẽ sẽ tranh chấp miệng lưỡi chuyện của Thông Thành và Miên Châu, có lẽ hai người đã chuẩn bị thỏa hiệp nhưng cũng muốn nói ra quan điểm của mình trong hội nghị.

Nghĩ vậy Trần Anh Lộc không khỏi cười lạnh một tiếng trong lòng, xem ra tranh chấp quan điểm vẫn luôn có, ai cũng nói có người có có đấu tranh, nghe thì có chút bất đắc dĩ nhưng kinh nghiệm của mỗi người là khác nhau, thế giới quan và nhân sinh quan cũng có khác nhau. Khi đối đãi với vấn đề cụ thể càng không tránh khỏi có sai khác, mấu chốt là làm như thế nào dẫn đạo tranh đấu làm cho tranh đấu có tính tốt, nằm trong phạm vi khống chế mới là quan trọng nhất.

Trần Anh Lộc phát hiện mình có chút chờ mong hội nghị thường ủy lần này.



Triệu Quốc Đống lặng lẽ đi phía trước, trời màu hạ nên không khí khá ẩm ướt, nóng làm người ta khó chịu.

Bí thư thị ủy và thị trưởng Thiên Châu theo sát phía sau. Triệu Quốc Đống chuyên môn đến xem hệ thống đập nước, hồ chứa nước của Thiên Châu. Xem ra vì lo nắng An Nguyên năm nay bị hạn, Thiên Châu nằm ở khu vực đồi núi nên bị ảnh hưởng lớn hơn. Mà cơ sở thủy lợi của Thiên Châu khá yếu kém, dựa vào ông trời đổ mưa sẽ tạo áp lực rất lớn cho nông dân.

- Lão Trác, lão Thiết, tình hình Thiên Châu không quá lạc quan.
Triệu Quốc Đống bỏ mũ cỏ trên đầu xuống quạt cho mình.
- Hồ này chỉ có thể quản được một mảnh này mà thôi, lượng nước cũng có hạn, nhưng nơi có địa thế cao hơn thì sao? Nếu trời hạn thì có thể cam đoan được hay không?

Thiên Châu là nơi mà Triệu Quốc Đống xa lạ nhất. Vương Phủ Mỹ mặc dù làm Bí thư thị ủy Thiên Châu mấy năm nhưng hắn chỉ tới có một hai lần, hơn nữa hầu hết là đến nội thành Thiên Châu, mấy nơi khác của Thiên Châu hắn chưa chính thức đi qua, nhiều lắm chỉ đi ngang qua mà thôi.

Huyện Hoàng Lũng gần Hoài Khánh được coi là huyện có điều kiện tương đối tốt trong tám huyện một quận của Thiên Châu. Đường sắt An Kiềm đi qua nơi đây, mà đường cao tốc An Kiềm cũng đang xây dựng. Nhưng bởi vì địa hìn của Thiên Châu khá gập ghềnh, đường sắt An Kiềm đầu tư vượt quá dự tính, thời gian xây dựng kéo dài thêm một năm nữa. Đường cao tốc An Kiềm cũng là như vậy, cho nên năm trước mới chính thức khởi công, có lẽ muốn đường cao tốc này xây dựng xong cũng phải là chuyện hai ba năm sau.

- Chủ tịch Triệu, bên này chủ yếu dựa vào trời mà ăn cơm. Ruộng nước của huyện Hoàng Lũng chỉ là khu đất hẹp quanh hồ, nơi khác chủ yếu là đất hạn. Khoai tây, khoai lang là nông sản chính, nhưng mặc dù là đất hạn mà trời quá hạn cũng không thể cam đoan có thu hoạch tốt. Ngoài hệ thống thủy lợi yếu kém ra thì hạn chế về địa hình cũng là nguyên nhân chủ yếu. Vì thế bây giờ Hoàng Lũng đang tích cực tìm biện pháp chống hạn…
Trác Ninh đi sát theo Triệu Quốc Đống.

Trời nóng như vậy mà Triệu Quốc Đống còn dẫn một nhóm người đi gần tiếng ở đồng đất, trưởng ban thư ký Mai Cửu Vinh trực tiếp xin tha đến chỗ mát nghỉ, Trác Ninh và đám người Thiết Anh cũng ăn không tiêu nhưng thấy Triệu Quốc Đống vẫn đi như bay, hai người bọn họ đành phải đi theo.

- Ừ, lão Trác, điều chỉnh kết cấu sản xuất nông nghiệp là cần thiết nhưng phải chú ý mấy vấn đề. Một phải tôn trọng ý nguện của nông dân, hai phát huy tác dụng của cán bộ Đảng viên, ba phải chú ý quy luật của nền kinh tế thị trường, đặc biệt là việc phát triển một loại lương thực mới nếu không khi thị trường có ba động thì nông dân sẽ tổn thất. Bốn là phải khuyến khích thâm canh, có thể để các công ty ký thỏa thuận tiêu thụ sản phẩm trực tiếp với nông dân, giảm bớt mạo hiểm của nông dân hay o?

Mấy ngày này Triệu Quốc Đống vẫn khảo sát vè Thiên Châu. Tình hình Thiên Châu rất không tốt. Thực tế mà nói dù là Mục Cương, Vương Phủ Mỹ cũng không chính thức tìm được nguyên nhân khiến Thiên Châu lạc hậu, hoặc là nói có phát hiện vấn đề nhưng vẫn không tìm được biện pháp giải quyết.

Kinh tế Thiên Châu mấy năm qua phát triển rất chậm, đường sắt An Kiềm thông cũng không mang lại bao biến hoá cho thị xã này. Chính xác mà nói nội thành Thiên Châu bây giờ như Ninh Lăng mười năm trước. Khi thu nhập bình quân của nông dân Ninh Lăng gần 8500 tệ thì thu nhập bình quân của nông dân Thiên Châu chỉ không đến 3000.

Thiên Châu là thị xã có dân số đứng thứ ba toàn tỉnh, 6,8 triệu dân, trong đó dân nông thôn chiếm trên 85%, tỉ lệ đô thị hóa rất thấp. Rất nhiều người lao động ở nông thôn thiếu kỹ năng cần thiết, hơn nữa lại do thói quen thích ở quê nên không có thói quen ra ngoài làm thuê như Nam Hoa, rất nhiều sức lao động ở nhà, làm cho thu nhập của nông dân Thiên Châu rất thấp.

Thị ủy, ủy ban Thiên Châu vẫn một mực tìm đường tăng thu nhập cho nông dân. Đối với Thị ủy ủy ban Thiên Châu mà nói kỳ vọng thoáng cái khiến kinh tế phát triển mạnh là không thực tế.

Từ trồng trọt đến chăn nuôi gia súc, từ trông nông sản đến trồng hoa quả, Thị ủy ủy ban Thiên Châu vắt hết óc nhưng hiệu quả vẫn không tốt.

Mấy ngày nay Triệu Quốc Đống điều tra ở Thiên Châu cũng đã thảo luận với Trác Ninh, Thiết Anh mấy lần. Muốn tìm đường ra cho mấy triệu nông dân Thiên Châu nhưng hắn mãi không tìm được cách.

Điều chỉnh kết cấu sản xuất nông nghiệp cũng là một con đường nhưng anh điều chỉnh toàn phương vị cũng có nghĩa hiệu quả điều chỉnh sẽ giảm mạnh. Phát triển kinh tế, nghe thì êm tai nhưng Thiên Châu từ trước đến giờ chỉ phát triển sản xuất nông nghiệp, không khí phát triển kinh tế có trụ cột yếu. Đưa hạng mục lớn vào ư? Thiên Châu về phương tiện trụ cột hay giao thông đều yếu kém, thiếu tài nguyên thiên nhiên, tài nguyên nhân lực mặc dù phong phú nhưng thiếu kỹ năng lao động. Đây là hạn chế các công ty đến đầu tư ở Thiên Châu.

Sau mấy lần thảo luận Triệu Quốc Đống và Trác Ninh, Thiết Anh có một nhận định chung đó là hy vọng có một con đường làm Thiên Châu thay đổi hoàn toàn là không thực tế, cùng lắm chỉ là đi vài bước mà thôi.

Điều chỉnh sản xuất nông nghiệp cần phải đẩy mạnh, thay đổi tình hình dựa vào trời kiếm ăn như hiện nay. Phải khuyến khích nông dân ra ngoài làm thêu, tăng thu tài chính, đồng thời hai cấp thị xã, huyện phải tích cực ủng hộ tập huấn cho nông dân; phải có chính sách và hạng mục ủng hộ Thiên Châu, khuyến khích các ngành thu hút nhiều lao động chuyển tới Thiên Châu, tiêu thụ sức lao động dư thừa ở nông dân, tăng thu nhập của nông dân; tranh thủ một bộ phận hạng mục lớn, xác lập ngành trụ cột; phát triển nhanh ngành dịch vụ, lợi dụng các đặc sản đông đảo và tài nguyên du lịch phong phú của Thiên Châu để phát triển ngành du lịch và dịch vụ.