Lộng Triều

Quyển 19 - Chương 102




- Hồng an, chuyện hành lang khoa học kỹ thuật Miên Châu phải nắm chặt, không được trì hoãn. Sức ảnh hưởng của hạng mục này đối với Miên Châu, thậm chí An Nguyên chúng ta thì tôi nghĩ mình không cần nói. Điểm này Sở Xây dựng các anh phải toàn lực ủng hộ.
Triệu Quốc Đống một bên cẩn thận kiểm tra tiến độ đẩy mạnh xây dựng hành lang khoa học kỹ thuật Tỳ Bà Khê, một bên nhíu mày nói:
- Tôi thấy anh vẫn còn lưu lại sức.

Thôi Hồng An cảm thấy mình gần như điên lên vì bị vị chủ tịch tỉnh này ép.

Tập đoàn xây dựng An Nguyên thuộc Sở Xây dựng đã lao vào công trình xây dựng hành lang khoa học kỹ thuật Tỳ Bà Khê Miên Châu, nhưng hạng mục khổng lồ như vậy há có thể do một mình tập đoàn xây dựng phụ trách được sao? Cái này cần tiền.

Bối Thiết Lâm lấy lông gà làm lệnh tiễn, không ngừng chạy quanh giục tiến độ, chắp tay dập đầu, thậm chí gọi cha cũng được. Nhưng vừa nói đến tiền thì Bối Thiết Lâm như lợn chết không sợ nước sôi. Tập đoàn xây dựng đã dồn mấy chục triệu vào nhưng bên Miên Châu thì sao? Đã nói tỷ lệ 3 7 nhưng đến bây giờ một đồng cũng chưa tới, tổng giám đốc tập đoàn xây dựng An Nguyên sắp nhảy lầu tới nơi. Cứ buổi sáng là đến văn phòng mình, còn kém cửa chảy nước mắt. Nhưng chủ tịch Triệu còn nói chuyện giúp Miên Châu, đây là bất công.

- Chủ tịch tỉnh, cái này phải nói đúng lương tâm.
Thôi Hồng An làm Bí thư thị ủy nhiều năm nên không quá e ngại trước mặt Triệu Quốc Đống, nói chuyện cũng khá tùy tiện.
- Miên Châu bọn họ có khó khăn nhưng cũng không thể khiến tập đoàn xây dựng đói bụng chứ. Bối Thiết Lâm nói chuyện thối lắm, mấy lời hứa của hắn như gió qua tai, không có tác dụng gì. chủ tịch tỉnh, có phải nên hỏi Miên Châu có nguyên nhân gì mà chèo kéo không?

Bị Lăng Chính Dược đẩy sang làm giám đốc Sở Xây dựng, Thôi Hồng An biết con đường làm quan của mình đã tới chấm tròn, tuổi không buông tha người, ngồi ở vị trí này ba bốn năm thì muốn lên cấp phó tỉnh chỉ có thể là kiếp sau. Mà giám đốc Sở Xây dựng muốn có thể lên Đại hội đại biểu nhân dân hoặc Hội nghị hiệp thương chính trị nhân dân tỉnh làm cấp phó thì ở An Nguyên cũng chưa có tiền lệ.

Triệu Quốc Đống cũng nở nụ cười, hắn cũng biết bên Sở Xây dựng bị lão già Bối Thiết Lâm lừa không ít.

Đã nói rõ tỉ lệ đầu tư tài chính, Miên Châu lại chưa cấp một đồng, hoàn toàn dựa vào tập đoàn xây dựng An Nguyên. Tiến độ của tập đoàn xây dựng An Nguyên không chậm, trách nhiệm cũng là do bên Miên Châu. Nhưng Triệu Quốc Đống cũng giải thích được cho Miên Châu, Miên Châu không giấu diếm, trung tâm nghiên cứu khoa học cao cấp bên hành lang khoa học kỹ thuật Tỳ Bà Khê gần như do ủy ban thành phố Miên Châu lấy tài chính đầu tư xây dựng, đây là muốn được tổ khảo sát của Bộ Công nghiệp và Công nghệ thông tin tán thành, để cho Bộ Công nghiệp và Công nghệ thông tin một lần nữa tán thành hạng mục này. Bọn họ gặp áp lực tài chính không nhỏ hơn tập đoàn xây dựng An Nguyên.

Nếu như không phải trong tỉnh cấp một khoản tài chính cho ủy ban thành phố Miên Châu, hơn nữa tỉnh cũng nghiêng chính sách, tài chính khiến một vài ngân hàng mở miệng cho Miên Châu, có lẽ tiến độ xây dựng hành lang khoa học kỹ thuật Tỳ Bà Khê không nhanh như thế này, thậm chí vượt quá tiến độ ban đầu.

Mọi nhà đều có khó khăn, đứng ở góc độ Sở Xây dựng thì tập đoàn xây dựng An Nguyên không chống đỡ nổi nên đương nhiên tìm đơn vị chủ quản là Sở Xây dựng. Thôi Hồng An đương nhiên không vui vẻ gì nên muốn mình là chủ tịch tỉnh ra mặt.

- Tôi biết khó xử của anh, nhưng câu nói đại cuộc là có ý gì. Anh cũng phải hiểu cho nỗi khó xử của tỉnh, tài chính của tỉnh không dư dả gì, bên Miên Châu cũng đã trải qua giai đoạn khó khăn, lúc trước trên tỉnh khá cứng rắn cho nên bây giờ mới biến thành cảnh đi vào chỗ chết tìm cái sống. Chúng ta nếu không hoàn thiện xây dựng cơ sở vật chất thì bên Bộ Công nghiệp và Công nghệ thông tin có lý do thoái thác. Thí điểm mang tính cả nước bọn họ có thể đẩy sang cho tiền nhiệm, vậy An Nguyên chúng ta có hại. Vì thế chúng ta lần này phải cắn chặt răng, thắt lưng quần cũng phải chóng đỡ, nếu như chúng ta làm được việc chúng ta cần làm mà Bộ Công nghiệp và Công nghệ thông tin còn đùn đẩy, tôi sẽ trực tiếp tìm trung ương lý luận.

Thái độ rất thành khẩn của Triệu Quốc Đống làm Thôi Hồng An vốn muốn tỏ tư thế chống lệnh không tiện nói ra nữa. Hắn đương nhiên biết vì hạng mục này của Miên Châu khiến Triệu Quốc Đống và Lăng Chính Dược có tranh chấp. Lăng Chính Dược không hứng thú với hạng mục này, không hài lòng với việc tài chính tỉnh muốn ủng hộ sự phát triển của Miên Châu. Vì thế Triệu Quốc Đống gặp áp lực không hề nhỏ. Nếu như vẫn làm mà quốc gia lại buông tha cho hạng mục thí điểm này thì đó là đả kích không nhỏ với Triệu Quốc Đống. Vì thế hắn có thể giải thích cho thái độ của Triệu Quốc Đống nhưng mà…

- Bỏ đi chủ tịch tỉnh, tôi không nói nhiều, ngài có thể giải thích cho khó khăn của chúng tôi là được rồi. Tôi sẽ nghĩ biện pháp chẳng qua theo tiến độ xây dựng hiện nay tôi đoán Sở Xây dựng cùng lắm chỉ kéo được hai đến ba tháng, đến lúc ấy mà không có tài chính rót vào thì tập đoàn xây dựng An Nguyên chỉ có thể phá sản.

Thôi Hồng An thở dài một tiếng chuẩn bị đứng dậy nhưng như nghĩ ra gì đó nên nói.
- Đúng rồi chủ tịch tỉnh, ngoài ra tôi phải nhắc một việc. ngài đừng nghĩ bên Miên Châu thảm hại quá. Hình như Miên Châu đã bắt đầu tiến hành chuyển giao đất của khu vực xây dựng hành lang khoa học kỹ thuật Tỳ Bà Khê, hơn nữa không kiêng nể tiến hành thu hút đầu tư ở các thành phố lớn trong cả nước. Tôi đoán sắp tới bọn họ sẽ tổ chức công khai đấu giá đất, khoản thu này không hề nhỏ. Điểm này mời chủ tịch tỉnh chú ý mới được, đừng để hai tên Bối Thiết Lâm cùng Chu Cánh Sinh lừa chúng ta.

Triệu Quốc Đống cười cười một tiếng, xem ra Thôi Hồng An này cũng thông tình đạt lý, mặc dù biết có nhân tố này nhưng không vì thế mà bấu chặt không buông, ngược lại đáp ứng yêu cầu của mình rồi mới nhắc nhở.

- Hồng An, chuyện này tôi đã hỏi qua bên Miên Châu, đúng là có nhưng hiệu quả thì chưa tiện nói. Tôi cũng lo kỳ vọng quá cao, kết quả thất vọng càng lớn, vì thế không dám ôm nhiều hy vọng. Anh có thể chống đỡ một lát cũng có thể giảm bớt áp lực cho tôi và Thiếu Bằng. Đương nhiên tôi cũng tính tới khó xử của các anh.

Sau khi Thôi Hồng An rời đi, Triệu Quốc Đống cũng ngồi suy nghĩ một chút, chuyện này không thể có vấn đề, gần như là cuộc giao phong vi diệu giữa mình và Lăng Chính Dược trong lĩnh vực kinh tế.

Mình coi trọng đủ loại chỗ tốt mà hành lang khoa học kỹ thuật Tỳ Bà Khê Miên Châu mang lại, dù chậm một chút nhưng càng kéo dài thì càng có tương lai phát triển. Mà hai hạng mục khí thiên nhiên bên Thông Thành không phải không tốt nhưng bởi vì tâm lý gấp gáp khiến người thao tác khinh thường, hai hạng mục này mà xuất hiện tình huống thì mang tới ảnh hưởng và tổn thất gần như không thể cứu vãn.

Triệu Quốc Đống gọi điện cho Phó Tuyền, nói chuyện vài câu rồi cũng mời đối phương an bài việc gặp mặt với tổ phụ trách thành lập Bộ Công nghiệp và Công nghệ thông tin, bàn về hạng mục hành lang khoa học kỹ thuật Tỳ Bà Khê Miên Châu.

Phó Tuyền hiện nay là một trong những người nằm ở tổ này, bởi vì việc thành lập Bộ Công nghiệp và Công nghệ thông tin khiến công việc của một số bộ có thay đổi, một ít chức năng sẽ tiến hành điều chỉnh, trong đó cũng liên quan tới Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia. Vì thế các bộ liên quan đều cử một người tiến vào tổ phụ trách này.

Triệu Quốc Đống mặc dù rời khỏi Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia nhưng vẫn duy trì quan hệ với một số lãnh đạo, nhất là Phó Tuyền. Đối phương cũng thường xuyên chủ động gọi điện thoại tới hỏi tình hình, điều này làm Triệu Quốc Đống rất cảm động.

Bộ Công nghiệp và Công nghệ thông tin chưa chính thức thành lập, nhưng tư cũng muốn yêu cầu tổ phụ trách không thể dừng lại các công việc liên quan, phê bình việc tổ phụ trách buông lỏng các công việc liên quan. Vì thế thái độ của tổ phụ trách gần đây đã có biến hoá, Triệu Quốc Đống hy vọng mượn cơ hội này xúc tiến ộ Công nghiệp và Công nghệ thông tin có thể trọng điểm chú ý hạng mục ở An Nguyên, giảm bớt áp lực cho tỉnh.

Phó Tuyền rất sảng khoái tiếp nhận nhiệm vụ này.

Triệu Quốc Đống cũng hy vọng vào Bắc Kinh trước đại hội Đảng 17 sắp tới, gặp một số lãnh đạo liên quan, có một số việc cần an bài sớm. Ví dụ như Chung Dược Quân làm thường vụ tỉnh ủy, Hứa Kiều làm phó chủ tịch tỉnh.

Theo Đinh Sâm rời đi, thường vụ tỉnh ủy chỉ còn lại 12 vị, điều này có nghĩa tỉnh ủy phải thêm một thường vụ.

Triệu Quốc Đống hy vọng tại vấn đề này có thể có thu hoạch. Đương nhiên hắn cũng biết Lăng Chính Dược cũng nhìn chằm chằm vào vị trí này. Hắn hy vọng do chủ tịch Mặt trận tổ quốc tỉnh ủy phụ trách.

Đây là một cuộc đấu.

So sánh thì vấn đề Trương Hoành Vĩ làm phó chủ tịch sẽ không có bao biến hoá. Triệu Quốc Đống lúc gọi điện với Qua Tĩnh đã nhận được tin chính xác, trung ương đã xác định Trương Hoành Vĩ được tuyển làm phó chủ tịch tỉnh trong hội nghị Đại hội đại biểu nhân dân tỉnh.

Về phần Hứa Kiều, bây giờ trung ương đang cân nhắc. Cán bộ ngoài Đảng làm tới cấp phó bộ trưởng không phải chuyện mới, từng tỉnh đều có thông lệ này.

Triệu Quốc Đống hy vọng lần lên Bắc Kinh này có thể xác định xong hai việc đó, ít nhất phải có cách nói rõ ràng cho việc Chung Dược Quân làm thường vụ tỉnh ủy. Khó khăn của việc này cũng lớn hơn vấn đề của Hứa Kiều. Vấn đề này Triệu Quốc Đống từng cân nhắc ý đồ của trung ương. Hắn cảm thấy Chung Dược Quân đã đủ điều kiện, mấu chốt là làm sao nắm bắt cơ hội để đột phá như mình năm đó.