Dập máy điện thoại, Triệu Quốc Đống day day trán.
Cuối cùng đã xong, Phan Xảo điều về Ban Tổ chức cán bộ tỉnh ủy An Nguyên làm phó trưởng phòng cán bộ số ba –- Làm cấp phó cho Chu Ích Minh.
Điều động giữa hai tỉnh thế này dễ khiến một vài người chú ý, cũng may cấp bậc của Phan Xảo không quá cao, nếu là cán bộ cấp chính huyện thì đúng là có chút khó giải quyết.
Phan Xảo về tỉnh An Nguyên tuy là về nguyên quán nhưng không tiếp tục chủ trì công việc nữa, đây cũng là một điều nuối tiếc nhưng Phan Xảo cũng biết sau khi Triệu Quốc Đống rời đi, Thương Vô Bệnh lên làm trưởng ban thì cô không thể tiếp tục chủ trì công việc văn phòng nữa. Thương Vô Bệnh mặc dù có quan hệ tốt với Triệu Quốc Đống nhưng không có nghĩa y rộng lượng tới mức tặng vị trí chánh văn phòng cho một người là nhân viên Triệu hệ.
Cũng giống như Phương Dạ Bạch vậy, nếu không phải Triệu Quốc Đống sớm an bài vị trí cho y thì không chừng y phải ngồi vài năm ở chức chủ nhiệm văn phòng nghiên cứu chính sách. Bây giờ y ngồi ổn ở vị trí trưởng phòng số hai, trong một hai năm tới Thương Vô Bệnh còn không tiện động vào Phương Dạ Bạch, dù là hai ba năm muốn điều chỉnh cũng phải bố trí một vị trí tốt, tối thiểu không được kém Đinh Hoa quá xa.
Không tới được Ngọc Hà, Khúc Châu, thoáng vận tác một chút, ít nhất đến Hồng Sơn, Chiêu Đạt làm phó bí thư là rất có hy vọng.
Phan Xảo không giống, cô là phó chánh văn phòng chủ trì công việc, muốn lên cấp chính huyện thì lý lịch của cô còn thiếu, hơn nữa cô không phải cán bộ gốc Điền Nam, mới tới Điền Nam hơn năm nên các mối quan hệ chưa được thành lập. Điều này cũng có nghĩa khả năng phát triển của cô ở Điền Nam là không lớn.
Dù năng lực của Phan Xảo có tốt hơn nữa, dù làm tốt đến đâu nhưng ở văn phòng ban khác với các phòng ban khác. Người không phải thân tín của trưởng ban thì khó có thể làm chánh văn phòng. Phan Xảo không có suy nghĩ dựa vào Thương Vô Bệnh nên chỉ có nước rời đi.
Bàn thân Phan Xảo cũng muốn về nên Triệu Quốc Đống không thể không giúp cô.
Triệu Quốc Đống giúp cho Phan Xảo cũng là nguyên tắc làm người cơ bản. Phan Xảo một lòng một dạ theo hắn, hắn nếu như ngã ngựa thì không nói, còn hắn là lên chức, nếu không an bài tốt người đi theo mình chỉ sợ làm lòng người giá lạnh.
Quay về Ninh Lăng đương nhiên dễ bố trí hơn, làm thường vụ ở một quận, huyện nào là rất đơn giản. Triệu Quốc Đống chỉ cần gọi điện với Chung Dược Quân và Tiêu Phượng Minh là chuyện sẽ xong. Nhưng đây chưa chắc là điều Phan Xảo muốn, cuối cùng Triệu Quốc Đống quyết định tốn chút tâm tư điều Phan Xảo về Ban Tổ chức cán bộ An Nguyên.
Điều này đối với bản thân Phan Xảo mà nói, đối với chính Triệu Quốc Đống mà nói là có ý nghĩa không bình thường. Nó có thể cho người khác thấy đi theo hắn sẽ không bị bạc đãi, dù hắn không còn công tác ở An Nguyên nhưng vẫn có thể đối phó tốt. Việc này là hắn được Hàn Độ gật đầu, nếu không muốn vào Ban Tổ chức cán bộ tỉnh ủy An Nguyên chính là mơ mộng.
Chẳng qua lần này khá trùng hợp, có một phó trưởng phòng ở Ban Tổ chức cán bộ An Nguyên được điều xuống địa phương nên trống ra, Phan Xảo vào bù lại cũng không tạo thành chấn động mạnh ở Ban Tổ chức cán bộ An Nguyên.Vti béo bở này nhiều người nhìn vào, kết quả lại do một người bên ngoài tiến vào. Có lẽ ngoài trưởng phòng Chu Ích Minh biết nguyên nhân ra thì không có mấy người biết.
Chu Ích Minh nói chuyện điện thoại khá lâu với Triệu Quốc Đống, cũng rất nhiệt tình mời Triệu Quốc Đống về An Đô ngồi chơi. Triệu Quốc Đống nhận lời bảo Chu Ích Minh sắp xếp thời gian, điều này làm Chu Ích Minh rất hưng phấn.
Triệu Quốc Đống không phải nhân vật dễ nhận lời mời, Chu Ích Minh có thể mời Triệu Quốc Đống cũng có nghĩa đã đi vào mắt đối phương, đây là cơ hội tuyệt diệu.
Triệu Quốc Đống cũng có thể cảm nhận được tâm tư của Chu Ích Minh, chẳng qua hắn cũng hiểu. Chu Ích Minh không phải người kém tài, được đánh giá khá tốt ở Ban Tổ chức cán bộ tỉnh ủy. Triệu Quốc Đống khi nói chuyện với Hàn Độ cũng nhắc tới Chu Ích Minh, Hàn Độ có ấn tượng tốt đối với Chu Ích Minh, chẳng qua ở ban nhiều vị trí như vậy nên muốn đi xuống còn phải chờ cơ hội.
….
Đang ngồi thất thần, điện thoại di động chợt rung lên. Triệu Quốc Đống mở ra nhìn không khỏi lắc đầu cười khổ. Hàn Đông gọi tới, cô ả này nhất định là nghe được gì đó từ Hàn Độ nên gọi tới hỏi tội.
- Sao lâu như vậy không nghe điện của em, có phải là trong lòng có quỷ?
Mặc dù cách ngàn dặm nhưng Triệu Quốc Đống vẫn như cũ có thể tưởng tượng được vẻ hờn dỗi của cô.
- Hắc hắc, lòng anh có quỷ thế nào được? Không thể suốt ngày cầm máy chờ em gọi chứ?
Triệu Quốc Đống có kinh nghiệm đối phó Hàn Đông.
- Hừ, chỉ bằng lời này của anh là biết anh có vấn đề. Anh điều ả họ Phan về làm gì? Ả có quan hệ gì với anh?
- Lời này của em không ổn rồi, chẳng lẽ em còn cảm thấy anh có thể có quan hệ bất chính với Phan Xảo ư?
Triệu Quốc Đống lắc đầu cười khổ.
- Vậy anh phí công điều ả từ Điền Nam về làm gì? Sao không thấy anh an bài cho em?
Hàn Đông bắt đầu không nói lý lẽ.
- Ha ha, em còn có cần anh an bài ư? Em là trưởng phòng trẻ tuổi nhất của Ban Tuyên giáo tỉnh ủy rồi còn gì nữa.
Triệu Quốc Đống cũng biết Hàn Đông đây là tìm lý do gọi cho mình mà thôi.
- Hừ, chức trưởng phòng không thỏa mãn tham vọng của em, em muốn làm trưởng ban, làm chủ tịch tỉnh, anh an bài cho em đi.
Hàn Đông ở đầu bên kia bắt đầu nở nụ cười.
Triệu Quốc Đống cũng nở nụ cười:
- Được, anh phong em là chủ tịch tỉnh Giang Miếu, em đến Giang Miếu nhận chức.
Nói đùa một lúc, Hàn Đông hỏi hắn bao giờ về, Triệu Quốc Đống cũng cẩn thận nói sắp tới sẽ về An Đô nhưng thời gian cụ thể còn chưa xác định, nhưng về An Đô nhất định sẽ gọi ngay cho cô
Hàn Đông cũng nói Nhị thúc cô cuối năm sẽ điều đi, việc này khiến Triệu Quốc Đống rất kinh ngạc.
Năm nay nhân sự của An Nguyên đã biến động tương đối lớn, xuất phát từ việc ổn định đại cuộc thì có lẽ không nên có điều chỉnh nữa. Ứng Đông Lưu đi, Nhâm Vi Phong đi, Tôn Liên Bình đi, ba vị lãnh đạo chủ yếu đều đi, nếu Hàn Độ đi tiếp, sang năm mấy người Tần Hạo Nghiên cùng Miêu Chấn Trung, Liêu Vĩnh Đào đều làm hết khóa, hơn nữa Đinh Sâm cũng làm thường vụ tỉnh ủy An Nguyên lâu năm, chẳng phải cũng có nghĩa sẽ được điều chỉnh sao? Chỉ trong hai năm nếu các thường vụ tỉnh ủy điều chỉnh hơn nửa thì đây chưa chắc đã là việc tốt với sự phát triển của một địa phương.
Chẳng qua Hàn Đông nói như vậy cũng chỉ là một khả năng, có thể thành thật hay không thì ngay cả Hàn Độ cũng chưa xác định được.
Nếu đến sang năm thì số năm Hàn Độ làm thường vụ tỉnh ủy An Nguyên đã là 10 năm, có thể so sánh với Hàn Độ chỉ có Đinh Sâm. Không có quy định rõ ràng làm hết hai khóa là sẽ được điều chỉnh nhưng bình thường mà nói thường vụ làm tới 10 năm là hiếm thấy, nếu không đề bạt thì chỉ có nước về vườn.
Chẳng qua Triệu Quốc Đống thật ra hy vọng Hàn Độ có thể tiếp tục làm trưởng ban tổ chức cán bộ. Dù sao cán bộ lãnh đạo vừa chính trực vừa linh hoạt như Hàn Độ là hiếm thấy. Nhưng ở trong mắt Lăng Chính Dược có lẽ không phù hợp sở thích của y.
….
- Chủ nhiệm, việc điều chỉnh cơ chế nhập khẩu phân bón có thể kết thúc được. Lão Viên và lão Trang đã phân biệt dẫn đội tới nhiều tỉnh thành để thu thập tình huống, cũng dựa theo nguyên tắc mà hội nghị chủ nhiệm đã xác định mà áp dụng, tôi thấy hiệu quả khá tốt, tính tích cực của địa phương khá cao. Không chỉ có công ty tư nhân, công ty nhà nước cũng rất tích cực.
Triệu Quốc Đống cười nói.
- Hạng mục bên Lào vừa được khởi động thì lại có công ty tiếp xúc với một tập đoàn phân kali bên Canada…
- Ừ, việc này nói rõ công ty Trung Quốc chúng ta đã đầy đủ ý thức được tầm quan trọng của nguồn nguyên liệu. Cải cách cơ chế nhập khẩu theo tôi thấy là thành công.
Thời gian này Triệu Quốc Đống khá im tiếng, mặc dù có ý kiến bất đồng về phương án chỉnh hợp ngành thép với hai tỉnh Ký Lỗ nhưng Triệu Quốc Đống chủ yếu dùng phương thức tọa đàm với hai tỉnh, điều này làm Tằng Quyền Quân thấy đối phương đã có một vài biến hoá trong công việc, cũng làm cho y rất hài lòng.
- Chẳng qua tôi bây giờ có chút lo lắng công ty trong nước muốn nhanh chóng đạt được kết quả nên quên đi tính mạo hiểm khi đầu tư ra nước ngoài.
Triệu Quốc Đống nhíu mày nói
- Quốc gia có tuy có hỗ trợ về chính sách, tài chính cho công ty đầu tư ra nước ngoài nhưng cũng cần chú ý vấn đề mạo hiểm, nhất là đầu tư vào Canada, bởi vì các nơi khai thác nguồn nguyên liệu rất xa, vốn đầu tư xây dựng cơ sở vật chất là rất lớn, thời gian xây dựng dài, chậm thu được kết quả, điểm này cần các công ty trong nước chú ý và cân nhắc.