Thấy Triệu Quốc Đống xuống xe, Quảng Thiên Cửu đi lên ôm chặt hắn, sau đó vỗ mạnh vào vai Triệu Quốc Đống.
- Biết ngay cậu không đơn giản, bảo sao Lưu gia giữ chặt không ta. Chúng ta coi như có duyên phận, chạy đông chạy tây cười cười vẫn đến cùng chỗ.
- Ha ha, qư, tôi đến Côn Châu nửa năm rồi, đây coi như lần đầu tiên nghiêm chỉnh gặp anh ở Côn Châu đó.
Triệu Quốc Đống cũng khá vui vẻ.
- Anh là lãnh đạo quân đồn trú cũng không gọi cho thằng dân bình thường này là sao?
- Tôi đây đâu là lãnh đạo quân đồn trú gì? Muốn nói phải là sư đoàn đóng trên địa bàn Điền Nam mới đúng.
Quảng Thiên Cửu cười ha hả nói:
- Đi, đi vào thôi, Liệt tử đang chờ ở trong đó.
- Được.
Triệu Quốc Đống nói.
- Diễn tập xong rồi chứ? Anh thấy thế nào?
- Ừ, xong rồi, thật địa cảm nhận thực lực quân sự các nước, cũng hiểu được không ít về chiến thuật của bọn họ. Chẳng qua biểu hiện của chúng ta ở bán đảo Sơn Đông cũng không kém, cũng làm nước khác mở rộng tầm mắt.
Quảng Thiên Cửu nhớ lại:
- Chuyến này học tập thiếu chút nữa có người chết, may là cuộc diễn tập này làm chúng ta mở tầm mắt nên coi như là sự bồi thường.
Triệu Quốc Đống mỉm cười.
Cuộc diễn tập quân sự này ngoài Trung, Nga là quân chủ lực ra, hai nước cũng mời Kazakhstan cùng Kyrgyzstan cử quân tham gia, mấy nước khác cũng phái ra đoàn quan sát theo dõi.
Địa điểm diễn tập ở bán đảo của Nga rồi kéo dài ra tận biển, sau đó chuyển đến bán đảo Sơn Đông tiến hành diễn tập trên cạn, trên biển, trên không. Mục đích chủ yếu chính là áp chế lực lượng quân sự bên ngoài muốn tiến vào khu vực Đông Bắc Á.
Quảng Thiên Cửu sau khi tham gia cuộc diễn tập xong cũng không lập tức về đơn vị mà dẫn một nhóm binh lính tham quan trường sĩ quan quân sự Nga, thực địa xem binh lính Nga diễn tập, nhất là tham quan cuộc diễn tập của lính cơ giới, bộ binh và điện tử, gần gũi cam nhận được trạng thái thực chiến và sự phản ứng nhanh của bộ đội.
Mặc dù hoàn cảnh địa lý và cơ chế không giống nhau, chẳng qua đối với Quảng Thiên Cửu sắp cầm đầu một sư đoàn mà nói thì toàn phương vị hiểu rõ cơ chế quân phản ứng nhanh của nước bạn là cần thiết.
Trung ương quyết định thành lập hai sư đoàn phản ứng nhanh ở tây bắc, tây nam. Nó cho thấy chiến lược an toàn của quốc gia đã có thay đổi. An ninh khu vực biên giới phía tây không quá lạc quan, nhất là áp lực khủng bố ở khu vực Trung Á không ngừng tăng lên. Hơn nữa Mỹ lợi dụng việc chống khủng bố ở Trung Á mà muốn tiến hành cuộc cách mạng màu ở Trung Á. Tháng ba cuộc cách mạng màu ở Kyrgyzstan nổ ra nhưng thất bại rõ ràng có bóng dáng Mỹ đứng sau, điều này khiến hai nước Trung Quốc, Nga rất coi trọng. Nếu Trung Á bị mất thì hai nước Trung Nga sẽ bị thiệt trực tiếp, đây là điều hai nước không thể tha thứ.
Ngoài vấn đề Trung Á ra, tình hình an ninh khu vực biên giới tây nam Trung Quốc cũng cần đặc biệt chú ý đến các phần tử tội phạm từ Ấn Độ lẻn vào. Tình hình bên Myanmar cũng không quá ổn. Myanmar bị các nước Âu Mĩ cấm vận, mà Myanmar là cổ họng tiến về tây nam của Trung Quốc, đảm bảo sự vững vàng của Myanmar, đề phòng thế lực bên ngoài can thiệp cũng là lý do khiến trung ương càng thêm chú trọng khu vực Tây nam.
Hai người vừa đi vừa nói chuyện, Điền Nam đang đứng cười cười chờ tại cửa, Triệu Quốc Đống rất tùy ý chào đối phương.
Quảng Thiên Cửu học xong sắp gánh vác nặng nề trên vai. Triệu Quốc Đống và Điền Nam là bạn của Quảng Thiên Cửu nên muốn bày tiệc chúc mừng y. Chẳng qua Điền Nam ra tay trước, Triệu Quốc Đống không thèm để ý, ai mời cũng như nhau, có tâm ý là đủ rồi.
- Trưởng ban Triệu, chuyến này qư về có phải là có cảm giác khác không?
Sau mấy lần tiếp xúc, Điền Nam dần thay đổi thái độ với Triệu Quốc Đống. Phong cách nói một không hai của Triệu Quốc Đống làm Điền Nam rbn và chấp nhận đối phương. Ít nhất thái độ thẳng thắn của đối phương đối với Điền Nam mà nói cũng đại biểu ý nghĩa nào đó.
Điền Nam có thể làm thị trưởng Côn Châu thì cũng không phải là người không biết thời cuộc. Có thể duy trì quan hệ tốt đẹp với trưởng ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy sẽ có lợi cho sự phát triển sau này của mình. Điền Nam dù kiêu ngạo đến đâu cũng không cho rằng mình không cần dựa vào ai mà lên chức nhanh được. Hơn nữa Triệu Quốc Đống đã chủ động gặp và nói chuyện cũng là cho Điền Nam đủ mặt mũi.
- Đúng thế, qư lần này về như thay đổi hẳn. Ngay cả luồng sát khí trên người cũng nặng hơn nhiều, rất có khí thế. Tôi mặc dù không làm quân nhân nhưng cũng biết quân nhân có khí thế này.
Triệu Quốc Đống không tiếc lời khen, hắn nói làm Quảng Thiên Cửu có chút tự hào.
- Tôi nói hai người đừng xưng hô trưởng ban, thị trưởng gì cả. Ba chúng ta gặp nhau thì đừng nói đến chức vụ. Hai người gọi tôi là qư, tôi gọi hai người bằng tên. Quốc Đống, Liệt tử, hai người cứ gọi như vậy đi, lúc nào gặp mặt vì công việc thì gọi khác.
Quảng Thiên Cửu có ý muốn kéo gần quan hệ hai người Triệu Quốc Đống, Điền Nam lại. Điền Nam và y là anh em tốt lớn lên từ nhỏ với nhau. Triệu Quốc Đống mặc dù thông qua Trầm Đông Chiêu giới thiệu nhưng lại rất hợp ý với y. Hai người kia cùng đến làm ở Điền Nam, một là thị trưởng tỉnh thành, một là trưởng ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy.
Lần trước tranh đoạt chức Bí thư thị ủy Côn Châu, Điền Nam thất bại khiến hai người này như có mâu thuẫn, Quảng Thiên Cửu ở bên ngoài biết tin cũng khá lo lắng, sốt ruột.
Mặc dù quân sự và chính trị có cách thức quản lý khác nhau nhưng Quảng Thiên Cửu cũng biết chức Bí thư thị ủy Côn Châu không phải do Triệu Quốc Đống có thể quyết định được, hắn nhiều lắm chỉ có thể đưa ra ý kiến của mình mà thôi. Người tạo được tác dụng quyết định chính là bí thư tỉnh ủy và Ban Tổ chức cán bộ trung ương. Ai có thể thành công cũng không phải là do Triệu Quốc Đống đề cử sẽ thành. Triệu Quốc Đống cùng lắm chỉ có tác dụng thuê hoa trên gấm.
Đương nhiên Quảng Thiên Cửu cũng biết mình quá rõ ràng nhúng tay điều hòa quan hệ của hai người này là không sáng suốt. Đi đến mức này không phải tình cảm cá nhân đơn thuần là kéo lại được, tình cảm cá nhân có tác dụng không? Đương nhiên là có nhưng chỉ có thể tạo được tác dụng bôi trơn, chính thức muốn quan hệ của hai người kia tiến vào giai đoạn mật thiết thực sự thì còn phải do chính bản thân Điền Nam cố gắng.
Triệu Quốc Đống không phải người khó quan hệ, Quảng Thiên Cửu vẫn cho rằng nvvy. Với tính cách của Điền Nam mà không thể hòa hợp với Triệu Quốc Đống đó là do khúc mắc trước đó ảnh hưởng đến việc hai người tiến thêm một bước trong quan hệ. Quảng Thiên Cửu cho rằng hoàn toàn có thể tiêu trừ.
Cả bữa ăn Triệu Quốc Đống và Điền Nam đóng vai người nghe, lắng nghe Quảng Thiên Cửu nói về kinh nghiệm đi học và tập trận đồng thời cũng nói về cảm nhận với tình hình hiện nay.
Điền Nam xuất thân gia đình quân đội, cũng từng làm quân nhân, mà Triệu Quốc Đống lại là người mê quân sự. Ba người ngồi với nhau nên đương nhiên là nhắc đến chuyện quân sự. Điều này làm Quảng Thiên Cửu có chút buồn bực, y vốn định tìm cơ hội tiến vào chủ đề nhưng không tìm được cơ hội thích hợp, ngược lại mình lại bị hai người kia hướng vào đề tài bọn họ đưa ra. Cả bữa ăn mất hai tiếng, uống hết vài chai mà y không nói được nửa câu vào chính đề.
Mãi đến khi ba người muốn chia tay, Quảng Thiên Cửu uống hơi nhiều nên không nhịn được:
- Tôi nói Liệt tử, Quốc Đống, nửa ngày toàn bị hai người lừa nói đủ chuyện đâu đâu, điều tôi muốn nói lại không thể nói ra. Bây giờ tôi nói thẳng, hai người là anh em tốt của tôi, không quan tâm ai về sau gặp gì nhưng chúng ta ít nhất có điểm nhất trí đó là không phải kẻ muốn làm quan để hưởng thụ, chúng ta đều muốn làm việc chính thức, có lẽ chúng ta do xã hội và thực tế nên không thể không có thỏa hiệp, thậm chí làm vài chuyện ngược lại với ý của mình nhưng tôi nghĩ chúng ta sẽ không vượt quá giới hạn. Quốc Đống và Liệt tử có duyên cùng làm việc trong một sân khấu, tôi nghĩ đây là duyên phận. Tôi thật sự hy vọng hai người quý trọng duyên phận này.
Triệu Quốc Đống không nhịn được cắt ngang lời nói của Quảng Thiên Cửu:
- qư, tôi sao thấy lời này của anh không được tự nhiên? Duyên phận gì chứ, nghe giống như cảm thấy chúng ta bị số phận buộc chặt vậy. Anh muốn nói gì? có phải là thấy tôi và Điền Nam có ngăn cách nên anh muốn hóa giải? Nếu là vấn đề này tôi nghĩ không cần. Mấy tháng qua sau vài lần tiếp xúc tôi nghĩ Điền Nam có thể hiểu được tác phong làm việc của tôi. Chúng tôi không cần cố gắng lấy lòng nhau, nên làm như thế nào thì vẫn làm vậy, cứ dựa theo cuộc sống của mình mà sống, giữ vững lương tâm là được.
Mắt Điền Nam hiện lên một tia kinh ngạc, lời này của Triệu Quốc Đống đã đúng suy nghĩ trong lòng y. Y không cần ai thương xót, cần lọt vào mắt xanh của ai. Y làm quan, làm việc không cần hết sức lấy lòng ai. Triệu Quốc Đống về công việc là lãnh đạo, y tôn trọng nhưng nếu muốn thành bạn thì phải căn cứ tình hình mà xác định. Trí khác nhau thì không đi lại được. Điền Nam tuyệt đối không vì muốn lên chức mà đi ngược nguyên tắc làm người của mình.
Thấy Điền Nam không nói gì nhưng trên mặt lộ rõ vẻ tán thành, Quảng Thiên Cửu gật đầu vỗ vỗ vai hai người rồi đi thẳng.
Triệu Quốc Đống và Điền Nam nhìn nhau cười sau đó tự lên xe rời đi.