Nhâm Vi Phong và Hàn Độ gần như cùng lúc đi tới văn phòng Ứng Đông Lưu.
Hàn Độ thấy Nhâm Vi Phong cũng đến văn phòng của Ứng Đông Lưu liền biết Ứng Đông Lưu gọi hai người mình tới không đơn thuần chỉ là nói chuyện Triệu Quốc Đống có thể đi, mà nó liên quan tới việc sau khi Triệu Quốc Đống đi thì ai sẽ gánh vác ngọc cờ Ninh Lăng, ai làm phụ tá, làm như thế nào mới khiến ngọn cờ này tiếp tục bay cao.
Nhâm Vi Phong thấy Hàn Độ cũng có chút bất ngờ. hai người bọn họ cùng xuất hiện trong văn phòng Bí thư tỉnh ủy là hiếm thấy. Chính xác mà nói công việc của bọn họ ít có quan hệ với nhau, dù là có cũng thông qua các con đường và phương thức khác để trao đổi. Việc cùng ngồi với nhau chỉ là ở trong hội nghị thường vụ mà thôi.
Lúc Nhâm Vi Phong tới thì Ứng Đông Lưu đang vào Wc nên không biết là có chuyện gì. Bây giờ Hàn Độ tới, y biết chỉ sợ có chuyện gì đó quan trọng, hơn nữa còn liên quan tới vấn đề nhân sự.
Nhâm Vi Phong và Hàn Độ có quan hệ tốt nhưng chỉ là tốt mà thôi. Y và Triệu Quốc Đống có quan hệ mật thiết, Hàn Độ và Triệu Quốc Đống cũng có quan hệ mật thiết nhưng hai người ít qua lại với nhau. Nguyên tắc bạn của bạn chính là bạn và kẻ thù của kẻ thù chính là bạn không thích hợp ở chính trị.
Thấy Hàn Độ vào, Nhâm Vi Phong chỉ gật đầu, Hàn Độ cũng gật đầu chào lại. Hai người đều ngậm miệng không nói đợi Ứng Đông Lưu đi ra.
Ứng Đông Lưu đi ra chỉ xua tay ra hiệu hai người cứ ngồi.
- Vi Phong, lão Hàn, Ban Tổ chức cán bộ trung ương vừa diễn ra hội nghị, chỉ sợ Triệu Quốc Đống sẽ được điều chỉnh. Quốc Đống vừa gọi điện cho tôi, có lẽ cậu ta cũng đã nhận được tin.
Ứng Đông Lưu đi thẳng vào vấn đề.
- Tôi rất không hy vọng Triệu Quốc Đống đi vào lúc này nhưng ý kiến của trung ương thì chúng ta phải phục tùng. Bây giờ chúng ta cần làm là làm sao khi Triệu Quốc Đống có thể đảm bảo xu thế phát triển kinh tế của Ninh Lăng hiện nay không có biến động. Tôi chỉ chính là phương diện cấu thành bộ máy Ninh Lăng. Điểm này tôi muốn nghe ý kiến của hai người trước. Vi Phong anh nói trước đi.
Nhâm Vi Phong hơi ngẩn ra. Đây đáng lẽ là ví dụ do Hàn Độ và Miêu Chấn Trung cân nhắc mới đúng. Sao Ứng Đông Lưu lại hỏi mình về việc này.
- Ồ, bí thư, đã xác định Quốc Đống sẽ đi sao?
Y không thể không kéo dài thời gian để mình có thể suy nghĩ.
- Về cơ bản không có thay đổi, đến đâu mặc dù không rõ nhưng không thể ở lại An Nguyên.
Ứng Đông Lưu có thể nhìn ra sự khó hiểu của Nhâm Vi Phong.
- Ninh Lăng là ngọn cờ trong phát triển kinh tế của An Nguyên chúng ta, hơn nữa còn phải để nó bay cao hơn nữa. Vì thế ở vấn đề chọn bộ máy cần phải xác định nhanh chóng nhưng cẩn thận, cố gắng tránh chấn động. Ý của tôi là nguyên tắc điều chỉnh bộ máy cần phải xác định sự phát triển kinh tế của Ninh Lăng không bị ảnh hưởng gì.
Ứng Đông Lưu nói rất kiên quyết xác định nguyên tắc điều chỉnh bộ máy Ninh Lăng, mà Nhâm Vi Phong cũng cảm thấy Ứng Đông Lưu sở dĩ hỏi ý mình và Hàn Độ trước chứ không phải là nói chuyện với Tần Hạo Nghiên và Miêu Chấn Trung, nhất định là lo lắng nếu việc chọn lãnh đạo chủ yếu của Ninh Lăng không cẩn thận sẽ ảnh hưởng đến việc Tỉnh ủy, ủy ban An Nguyên tạo ra tấm bài kỳ tích Ninh Lăng, điều này áp đảo mọi nhân tố khác.
- Bí thư, đồng chí Triệu Quốc Đống có ý kiến gì, tôi nghĩ ngài có thể nghe ý kiến cậu ta trước.
Nhâm Vi Phong vẫn duy trì cẩn thận. Triệu Quốc Đống và Ứng Đông Lưu có quan hệ khá tốt, theo lý thuyết Triệu Quốc Đống có quyền lên tiếng lớn nhất ai kế nhiệm mình. Hơn nữa kỳ tích Ninh Lăng chính là do một tay Triệu Quốc Đống lãnh đạo bộ máy tạo ra. Ý kiến của Triệu Quốc Đống thì Ứng Đông Lưu không thể không chú trọng.
- Vi Phong, ý của Quốc Đống đương nhiên chúng ta cần nghe. Nhưng cậu ta là người trong cuộc, tôi không nói trong cuộc sẽ không rõ tình hình, nhưng cậu ta ở cậu ta nên khó tránh khỏi có nhiều quan điểm theo hướng cảm tính, góc độ nhìn nhận không rõ như chúng ta là người ngoài cuộc. Vì thế tôi hy vọng anh và lão Hàn đứng ở góc độ công bằng mà nói chuyện.
Ứng Đông Lưu nhíu mày nói.
Nhâm Vi Phong xem ra mình không thể không lên tiếng được. Hàn Độ chỉ ngồi nở nụ cười như tượng Phật Di Lặc, giống như chuyện không liên quan đến y. Mình là Phó chủ tịch thường trực tỉnh vậy mà lại lên tiếng trước khi nghiên cứu nhân sự, đúng là thú vị. Chẳng qua nếu Ứng Đông Lưu chuyên môn bảo mình lên tiếng cũng đủ thấy đối phương tôn trọng, tin tưởng mình.
- Bí thư, tôi rất tán thành quan điểm của ngài. Tất cả cần phải đảm bảo sự phát triển kinh tế của Ninh Lăng không bị việc này ảnh hưởng. Ninh Lăng phát triển kinh tế đến bây giờ là không dễ, như vậy làm như thế nào đảm bảo phát triển ổn định, vững vàng phụ thuộc vào bộ máy, mà điều đó lại phụ thuộc vào lãnh đạo chủ yếu. Bí thư vừa nãy đã nói tránh chấn động, cũng chính là muốn đảm bảo chính sách và sự chấp hành được duy trì.
Nhâm Vi Phong cẩn thận nói. Triệu Quốc Đống đã từng nói với mình Chung Dược Quân là người cộng tác tốt nhất nhưng nếu có ngày làm Bí thư thị ủy thì cần một thị trưởng có khả năng chấp hành tốt.
- Tôi cảm thấy có thể cân nhắc đến thị trưởng Chung Dược Quân. Y và Triệu Quốc Đống cộng tác mấy năm, có nhiều thành tích tốt, lý lịch rất chắc, rộng lượng, khiêm tốn. Đây là điều đã được lãnh đạo chủ yếu của tỉnh khẳng định. Đương nhiên Chung Dược Quân cũng có nhược điểm, ví dụ như sự quyết đoán và nghị lực còn cần tăng mạnh, Điều này có lẽ có quan hệ nhất định với việc y không ở vị trí kia. Nhưng tôi cảm thấy hiện nay Chung Dược Quân là người kế nhiệm thích hợp nhất. Đương nhiên đây chỉ là suy nghĩ của riêng tôi.
Ứng Đông Lưu gật đầu nói:
- Chung Dược Quân nếu làm thị trưởng thì ai sẽ thích hợp nhất làm thị trưởng? Lão Hàn, ban anh có lựa chọn chưa?
Ứng Đông Lưu đẩy vấn đề chọn thị trưởng cho Hàn Độ, Nhâm Vi Phong biết ý ngậm miệng. Ứng Đông Lưu về cơ bản đã đồng ý việc Chung Dược Quân làm Bí thư thị ủy thay Triệu Quốc Đống, quan trọng nhất bây giờ là ai làm thị trưởng.
Chung Dược Quân thay thế Triệu Quốc Đống về cơ bản có thể đảm bảo cục diện chính trị của Ninh Lăng không có ba động. nhưng ý của Ứng Đông Lưu không chỉ đơn giản như vậy. Huy hoàng hai năm trước của Ninh Lăng không thể vì sự rời đi của Triệu Quốc Đống mà ảnh hưởng. Dù không chói mắt như hai năm trước nhưng không thể kém quá nhiều. Vì thế việc chọn thị trưởng càng quan trọng hơn.
- Ban trước đó chưa tính tới bộ máy bên Ninh Lăng, đều là sau khi ngài nói tôi mới suy nghĩ việc này. Hiện nay có ba lựa chọn. Đó là phó giám đốc Sở tài chính tỉnh Đỗ Hiến, một là Phó thị trưởng Thành phố An Đô Trác Ninh, một là phó bí thư thị ủy Ninh Lăng – Tiêu Phượng Minh.
Hàn Độ lạnh nhạt nói:
- Ba người này đều có ưu, khuyết điểm của bọn họ.
- Anh nói xem.
Ứng Đông Lưu nói.
- Đồng chí Đỗ Hiến đã làm phó giám đốc Sở tài chính hai năm, trước vốn là Phó thị trưởng thành phố Lam Sơn, từng làm giám đốc công ty phân đạm Lam Sơn, coi như cán bộ trưởng thành từ công ty. Khi làm Phó thị trưởng Lam Sơn cũng phụ trách mảng văn hóa, giáo dục, xây dựng. Từ lý lịch mà nói thì y từng làm ở công ty, phụ trách quản lý văn hóa, giao thông, xây dựng, coi như phong phú. Khuyết điểm cũng rõ ràng là đồng chí Đỗ Hiến không có kinh nghiệm công tác cơ sở.
Ứng Đông Lưu gật đầu ra hiệu Hàn Độ nói tiếp.
- Trác Ninh làm Phó thị trưởng An Đô hai năm, trước đó đã làm trợ lý thị trưởng An Đô một năm, trước nữa làm Phó thị trưởng thị xã Nam Hoa, Bí thư huyện ủy huyện Quả Dương, Chủ tịch huyện Nam Độ, phó chủ tịch quận Quả Châu – Nam Hoa, Phó thị trưởng… lý lịch công tác phong phú, thời gian làm việc ở cơ sở khá dài. Nhưng điều chỉnh này về cơ bản chỉ làm ở cấp quận, huyện. Ngoài ra đồng chí Trác Ninh còn đang học ở trường Đảng trung ương, phải tới tháng năm mới kết thúc.
- Vị cuối cùng hiện là phó bí thư thị ủy Ninh Lăng – Tiêu Phượng Minh. Y cũng có ưu khuyết điểm rõ ràng. Ưu điểm là cán bộ trưởng thành từ Ninh Lăng, quen thuộc tình hình, năng lực công tác rất mạnh, khuyết điểm do lý lịch hơi ít, làm phó bí thư thị ủy chưa đầy nửa năm, về nguyên tắc không thích hợp để đề bạt.
Lời của Hàn Độ nhìn qua không có khuynh hướng nghiêng về ai nhưng Ứng Đông Lưu lại nhận ra sự ẩn giấu trong đó. Chẳng qua y cũng có thể giải thích. Làm tổ chức cán bộ khi đưa ứng viên lên nhất định có khuynh hướng nhất định, nếu không mới là không bình thường.
Con người không phải là máy, đều có sự nghiêng đôi chút. Trong ba ứng viên không thể nào không có người làm Hàn Độ hài long. Y chỉ dung một cách thích hợp để bí thư tỉnh ủy hiểu cái nhìn của mình mà thôi.
Trong ba ứng viên không thể nghi ngờ Hàn Độ có khuynh hướng về Trác Ninh, sau đó mới là Tiêu Phượng Minh.
Về phần nói Trác Ninh chỉ làm chủ yếu ở quận, huyện chỉ là cách nói biến tướng, thực ra đó là ưu điểm. Còn gì là học ở trường Đảng trung ương càng không phải vấn đề gì.
Ứng Đông Lưu cũng đã cân nhắc ba ứng viên này. Đỗ Hiến đương nhiên là không quá thích hợp, luôn có ứng viên đưa ra cho có mà thôi.
Bây giờ còn lại chỉ là Trác Ninh và Tiêu Phượng Minh.