Triệu Quốc Đống nhận được điện thoại đã là 6h, Thái Chánh Dương đang ở sân bay.
Đường Ngạn Phong nói Thái Chánh Dương đổi chuyến bay sang 8strong0, nói cách khác Triệu Quốc Đống đến sân bay vẫn còn hơn tiếng để nói chuyện.
Sân bay Ô Gia Bảo khá gần nội thành nhưng Triệu Quốc Đống mất nửa tiếng mới tới được nơi. Triệu Quốc Đống đến được phòng dành cho khách Vip nghỉ đã là gần 7h.
Triệu Quốc Đống vừa tiến vào đã nhận ra vẻ mặt Thái Chánh Dương hơi lạ giống như vừa mới làm việc gì đó rất vất vả nhưng có thu hoạch không nhỏ.
Đồ ăn mới được dọn đi, Thái Chánh Dương rất nhàn nhã dựa lưng vào ghế. Y như có điều gì đó suy nghĩ nên khá tập trung.
- Quốc Đống, lại đây ngồi.
Thái Chánh Dương nói vẫn rất bình thường nhưng Triệu Quốc Đống có thể cảm nhận được có điểm không giống, nhưng hắn lại không thể nói thành lời đó là gì.
- Chú ăn tối chưa?
- Em vừa ăn ở nhà ăn xong.
Triệu Quốc Đống thuận miệng nói.
- Hay là để Tỉnh ủy ra mặt điều Tiểu Lưu tới đây? Chú cứ thế này cũng không phải biện pháp. Đồ ăn trong nhà bếp theo anh thấy chắc không hợp khẩu vị của chú.
Thái Chánh Dương cười cười cầm lấy chén trà mà Đường Ngạn Phong mới rót thêm nước cho mình rồi ra hiệu đối phương đi ra ngoài.
Đường Ngạn Phong biết Bí thư Thái sợ là có chuyện quan trọng cần nói chuyện với Triệu Quốc Đống, hơn nữa nhất định có liên quan đến cuộc nói chuyện dài giữa sếp và Trương Bảo Quốc chiều nay. Y thấy lúc Trương Bảo Quốc đi ra sếp đã lắc lắc tay Trương Bảo Quốc vài lần như cảm ơn. Việc này đúng là làm Đường Ngạn Phong khá tò mò, đương nhiên y chỉ có thể nuốt trong lòng mà không thể nói ra.
Đường Ngạn Phong cẩn thận lui ra đồng thời đóng cửa phòng lại.
- Có chuyện gì gấp vậy?
Tâm trạng Thái Chánh Dương xem ra thoạt nhìn khá tốt, cũng không như Triệu Quốc Đống lo là Trương Bảo Quốc mang lại tin gì không ổn cho y.
- Ồ, Thái ca, em có một suy nghĩ như thế này về bộ máy thị xã Đức Hồng. Ở ban đã cẩn thận nghiên cứu việc điều chỉnh bộ máy Đức Hồng, Vĩnh Xương, bí thư Bảo Quốc cũng cho rằng lần này việc điều chỉnh bộ máy với quy mô khá lớn, nhất là Đức Hồng.
Triệu Quốc Đống trước mặt Thái Chánh Dương luôn nói thẳng.
- Bộ máy Đức Hồng gần như tan rã, việc điều chỉnh lãnh đạo chủ yếu Đảng ủy, chính quyền là bắt buộc. Em muốn đề cử Tần Lực ở ban đến Đức Hồng đảm nhiệm trọng trách cho nên muốn hỏi anh trước.
- Tần Lực?
Thái Chánh Dương trầm ngâm một chút:
- Chú đã trao đổi với bí thư Bảo Quốc việc này chưa?
- Chưa, chẳng qua em nghĩ nếu anh đồng ý thì vấn đề ở chỗ Bí thư Bảo Quốc là không lớn, bí thư Bảo Quốc đánh giá khá cao Tần Lực, cho rằng năng lực, tính cách và lý lịch của Tần Lực đủ để đảm nhiệm trọng trách, nhất là bộ máy Đức Hồng trong thời gian dài vô lực như vậy thì càng cần một người có tính cách kiên định đứng ra gánh vác.
Triệu Quốc Đống không khen Tần Lực quá nhiều mà chỉ nói qua về kinh nghiệm công tác, lý lịch của Tần Lực ra.
Thái Chánh Dương gật đầu. Tình hình của Tần Lực thì Thái Chánh Dương cũng hiểu đôi chút, có lẽ Tần Lực chưa chắc giỏi làm kinh tế nhưng đối với tình hình hiện nay của Đức Hồng mà nói thì rất thích hợp. Nếu có thể cân nhắc một thị trưởng am hiểu công tác kinh tế thì càng phù hợp hơn.
- Quốc Đống, Tần Lực về năng lực, lý lịch đều không vấn đề gì, chú có thể trao đổi với lão Trương. Chủ yếu nằm ở chỗ nếu Tần Lực làm bí thư thì ai sẽ cùng xây dựng bộ máy với y, vấn đề này cần suy nghĩ chu đáo. Sự phát triển chậm của Đức Hồng chủ yếu do bộ máy không đoàn kết, lần này tỉnh nếu hạ quyết tâm điều chỉnh bộ máy Đức Hồng thì cần phải suy xét thật kỹ. Tần Lực không phải không có nhược điểm, công tác kinh tế không phải thế mạnh của y, cho nên lựa chọn ai làm thị trưởng chú có dự định nào không?
Thái Chánh Dương nghĩ càng xa hơn một chút. Đức Hồng cũng là nơi mà đường sắt Điền Miễn, cao tốc Điền Miễn nhất định phải đi qua, hơn nữa còn là cửa khẩu quan trọng. Theo Thái Chánh Dương thấy Đức Hồng phải phát triển nhanh hơn nữa để tạo dựng hình tượng của cả Điền Nam.
- Về ai làm thị trưởng thì em vẫn suy nghĩ, phải chọn một cán bộ am hiểu công tác kinh tế đảm nhiệm. Vì thế em thấy có nên tính tới Phó thị trưởng phụ trách công nghiệp của Côn Châu – Diệp Khánh Xuyên hoặc là Phó thị trưởng thường trực Khúc Châu - Thượng Quan Tương đảm nhiệm. Đương nhiên đây chỉ là suy nghĩ sơ bộ của em, cũng chưa nghiên cứu trong ban, cũng chưa trao đổi với bí thư Bảo Quốc.
Triệu Quốc Đống không nghĩ Thái Chánh Dương lại gấp đến thế, vừa tính việc Tần Lực làm bí thư thì ai sẽ làm thị trưởng.
- Vậy chú cứ suy nghĩ, phải trao đổi với lão Trương nhiều hơn, tôn trọng ý kiến của y.
Từ giọng của Thái Chánh Dương đã lộ ra vài ý mà Triệu Quốc Đống có thể nhận thấy.
- Ừ, em hiểu. Thái ca, chiều nay bí thư Bảo Quốc tìm anh có việc gì thế?
Triệu Quốc Đống rất tự nhiên hỏi.
- Ừ, lão Trương hôm nay đến chỗ anh, không ngờ vừa ngồi xuống đã hơn hai tiếng. Y nói rất nhiều chuyện.
Thái Chánh Dương như vẫn chìm đắm trong cuộc nói chuyện với Trương Bảo Quốc. Trương Bảo Quốc không phải như mới đầu Thái Chánh Dương nghĩ, ngược lại Trương Bảo Quốc cảm nhận được trung ương không hài lòng với công việc của Điền Nam nên đã chủ động thay đổi, điều chỉnh phương hướng. Đúng là do thái độ của Trương Bảo Quốc thay đổi mới khiến mấy người như Tôn Tiến, Dương Bưu thay đổi.
Chiều nay Trương Bảo Quốc đến nói về đợt đồng chí này, đối phương không phải nhằm vào riêng một vị trí nào mà là muốn nói rõ nguyên nhân, kết quả nếu như điều chỉnh với Thái Chánh Dương, nhất là nói ra những vấn đề hiện tại cùng với ảnh hưởng có thể mang tới khi điều chỉnh. Trương Bảo Quốc hy vọng Thái Chánh Dương có thể duy trì thái độ bình tĩnh và khắc chế bản thân.
Không thể không nói Trương Bảo Quốc đã rất xảo diệu nắm giữ được thay đổi của Thái Chánh Dương. Thái Chánh Dương thấy Trương Bảo Quốc nói đúng, mình là bí thư tỉnh ủy dù có không hòa hợp với chủ tịch tỉnh như thế nào, người khác phá rối cũng được thì chỉ cần xuất hiện việc cục diện mất khống chế thì trung ương sẽ có câu hỏi về năng lực chính trị và khả năng khống chế của mình.
Đây là điều Thái Chánh Dương tuyệt đối không muốn thấy. Trương Bảo Quốc cũng nhận rõ điểm này nên đến nói chuyện. Trung ương từ trước đến giờ chỉ nhìn tác dụng của người đứng đầu. Chủ tịch tỉnh hay phó bí thư đều chỉ là trợ thủ, anh không khống chế được chính là do vấn đề năng lực của anh.
Ở điểm này Thái Chánh Dương đúng là cần thỏa hiệp đôi chút.
Triệu Quốc Đống cũng nghe ra ý trong lời của Thái Chánh Dương. Hắn có chút khó hiểu nhìn Thái Chánh Dương hy vọng đối phương nói rõ thêm chút nữa.
Thái Chánh Dương suy nghĩ một chút rồi nói tiếp.
- trung ương rất chú ý tình hình Điền Nam, anh lần này lên Bắc Kinh có thể do lãnh đạo chủ yếu của trung ương muốn nghe anh báo cáo công việc và những suy nghĩ của mình. Hiện nay Điền Nam điều chỉnh nhân sự thì đó cũng là thuộc phạm vi quyền lực của Tỉnh ủy, nhằm xúc tiến công việc và thúc đẩy phát triển, đồng thời cũng cần đảm bảo ổn định, tránh chấn động quá lớn. Vế trước là căn bản nhưng vế sau anh hy vọng chú và lão Trương cần trao đổi cẩn thận, cố gắng giảm thiểu chấn động, để cục diện công việc của Điền Nam có thể lấy một trình tự tương đối bình thản mà phát triển.
Triệu Quốc Đống cẩn thận suy nghĩ lời nói của Thái Chánh Dương. Không thể nghi ngờ giọng điệu của Thái Chánh Dương đã có thay đổi. Trước hắn báo cáo với Thái Chánh Dương, Thái Chánh Dương có thái độ rất rõ ràng là tất cả vì sự phát triển của Điền Nam, các nhân tố khác không cần suy nghĩ đến. Nhưng bây giờ xem ra Thái Chánh Dương đã tiếp nhận vài ý kiến của Trương Bảo Quốc. Trương Bảo Quốc đúng là biết chọn thời điểm, chọn lúc Thái Chánh Dương lên Bắc Kinh báo cáo công việc để tới nói chuyện làm cho Thái Chánh Dương không thể không cân nhắc các nhân tố khác.
Đương nhiên điều này cũng rất khó nói Trương Bảo Quốc có suy nghĩ thay cho Đào Hòa Khiêm hay không? Nhưng Triệu Quốc Đống có thể khẳng định Trương Bảo Quốc sau khi được Thái Chánh Dương đồng ý thì sẽ có tiếng nói lớn hơn nữa trong đợt điều chỉnh nhân sự này. Triệu Quốc Đống còn chắc chắn Trương Bảo Quốc sẽ lợi dụng cơ hội này để chèn ép phạm vi thế lực của Đào Hòa Khiêm và Tống Quốc Lương, hơn nữa là làm Đào Hòa Khiêm, Tống Quốc Lương đi vào khuôn khổ.
Thái Chánh Dương thấy Triệu Quốc Đống như vậy liền nở nụ cười:
- Quốc Đống, anh sao lại thấy vẻ mặt của chú không đúng vậy, có phải có ý kiến khác không?
- Không, em cảm thấy bí thư Bảo Quốc đúng là suy nghĩ rất chu đáo, tổng hợp các phương diện khác như vậy cũng có thể làm Điền Nam chúng ta đạt được hoàn cảnh phát triển hài hòa, em rất đồng ý.
Triệu Quốc Đống cười cười.