Lộng Triều

Quyển 17 - Chương 15-16




- Công việc chủ yếu của Ban Tổ chức cán bộ là gì, chú có biết không?

- Không ăn thịt lợn chẳng lẽ còn không biết lợn chạy như thế nào sao? Nói tóm lại chủ yếu là phụ trách tổ chức và công tác cán bộ.
Triệu Quốc Đống cười hì hì nói.

Thái Chánh Dương hừ một tiếng:
- Đây là trình độ làm trưởng ban tổ chức cán bộ của chú? Để chủ chủ trì hội nghị công tác tổ chức toàn tỉnh, chú cứ như vậy lên nói không sợ mất mặt sao? Dù chú không sợ thì anh đây cũng sợ.

Triệu Quốc Đống nhún vai nói:
- Ngành gì cũng phải có chuyên môn, Thái ca cũng biết em lần đầu tiếp xúc với ngành này nên phải học mà. Chẳng qua ..

- Chẳng qua gì?
Thái Chánh Dương nhướng mày nhìn Triệu Quốc Đống.

- Em cảm thấy công tác tổ chức vừa hư vừa thật, nói hư là hư, nói thật cũng coi là thật, phải xem làm việc này như thế nào. Hơn nữa em chủ trương tất cả công việc đều phải phục vụ công việc trung tâm, phục tùng công việc trung tâm. Từ góc độ này mà nói cũng chính là phục vụ đại cuộc, phục tùng đại cuộc.

Triệu Quốc Đống vừa suy nghĩ vừa nói:
- Công việc trung tâm hiện nay của Điền Nam là gì? Theo em thấy nó giống cả nước là phát triển. Đương nhiên hàm nghĩa của từ phát triển phải xem rộng một chút. Điền Nam có đặc sắc của Điền Nam. Điền Nam là tỉnh lớn ở biên giới, nhiều dân tộc thiểu số, giáp ranh nhiều nước. Vấn đề trung tâm của Điền Nam chính là phát triển kinh tế, cải thiện dân sinh, nâng cao cuộc sống nhân dân, nhất là giải quyết vấn đề xóa nghèo ở khu vực khó khăn.

- Cùng với sự phát triển thì Điền Nam cũng phải phục tùng đại cuộc chung của quốc gia, phải kết hợp việc phát triển của Điền Nam cùng chiến lược phát triển phía tây và chính sách đối ngoại của quốc gia, lợi dụng thời cơ chính sách này để phát triển Điền Nam. Ngoài ra còn một vấn đề quan trọng khác là ổn định. Điền Nam có nhiều dân tộc, vấn đề dân tộc cần phải xử lý thuận trọng, cần lãnh đạo toàn tỉnh thông qua việc phát triển cộng đồng cùng giàu có để tăng cường tình hữu nghị của các dân tộc.

Thái Chánh Dương có chút kinh ngạc, mặc dù y cũng biết Triệu Quốc Đống lên làm được thường vụ tỉnh ủy cũng có năng lực riêng nhưng y không ngờ chỉ mới hai ba năm mà Triệu Quốc Đống đã tăng lên nhiều về quan điểm như vậy.

- Ồ, lời này có vẻ đúng. Anh còn tưởng chú chỉ học mấy điều khô cằn trên Ban Tổ chức cán bộ rồi đến đây để lừa tôi chứ.
Thái Chánh Dương lúc này mới nở nụ cười.

- Thái ca, có cần như vậy không? Em nếu kém cũng không thể làm anh mất mặt mà. Anh lại nghĩ em kém thế sao? Vậy chức thường vụ tỉnh ủy tỉnh An Nguyên chẳng lẽ là em lừa người mà có được ư?
Triệu Quốc Đống thản nhiên nói.

- Không phải làm mất mặt anh mà làm trung ương mất mặt. Cá nhân anh không có quyền điều chú tới Điền Nam làm thường vụ cùng trưởng ban tổ chức cán bộ, nhưng chú đã đến, anh làm lãnh đạo cũng có trách nhiệm và nghĩa vụ để chủ hiểu công việc khó khăn ở Điền Nam.
Thái Chánh Dương nghiêm túc nói.

- Em hiểu.
Triệu Quốc Đống cũng nghiêm mặt lại.

- Vậy chú nói xem điểm quan trọng nhất của công tác tổ chức là gì? Ừ, trực tiếp nói về tình hình thực tế của Điền Nam.
Thái Chánh Dương đúng là muốn thử Triệu Quốc Đống một chút. Ở trước mặt mình mất mặt một chút cũng không sao, nếu là nói sai ở hội nghị thì không chỉ làm mất uy tín của hắn, cũng liên lụy tín uy tín của mình ở Tỉnh ủy.

- Hắc hắc, vậy em nói, nếu không đúng anh phê bình cũng không sao.
Triệu Quốc Đống cười nói:
- Em cảm thấy công tác của Ban Tổ chức cán bộ nhìn như đơn thuần nhưng nếu muốn làm tốt thì không dễ. Ví dụ như hiện nay có hai việc rất quan trọng là tăng cường năng lực chấp chính của Đảng và hoạt động giáo dục Đảng viên, hai công việc này thiếu một cũng không được.

Thái Chánh Dương cũng tán thành quan điểm của Triệu Quốc Đống. Hai công việc này đều là công việc mà trung ương chú trọng, duy trì giáo dục Đảng viên là nhằm vào Đảng viên, yêu cầu mỗi người đều phải học tập. Mà tăng cường năng lực chấp chính của Đảng càng quan trọng hơn, nhất là khi việc tổ chức cơ sở chính quyền địa phương bị tê liệt, năng lực chấp chính tê liệt nếu như không đẩy công việc này lên cao nữa thì có thể nói Đảng đã không xứng là Đảng.

- Hai công việc này em cảm thấy có quan hệ rất lớn với nhau. Duy trì hoạt động giáo dục cho Đảng viên, để Đảng viên có tố chất tốt chính là căn cơ của Đảng, tăng cường năng lực chấp chính của Đảng là cũng góp phần làm Đảng viên tốt lên. Khi cả hai cái đều làm tốt và xâm nhập vào cuộc sống dân chúng thì Đảng mới phát triển nhanh được, đạt thành quả to lớn.

Thái Chánh Dương có chút động tâm. Triệu Quốc Đống giỏi làm kinh tế, nói chuyện về kinh tế thì hắn có thể nói rất hay, điểm này bản thân y đã được tự mình thưởng thức. Không ngờ Triệu Quốc Đống nói đến việc xây dựng Đảng cũng không kém.

- Em cảm thấy đưa ra lý luận thì tương đối dễ nhưng chứng thực vào thực tế thì em thấy Ban Tổ chức cán bộ cần làm ba việc. Một là dùng cán bộ, phát hiện cán bộ, bồi dưỡng cán bộ.
Mấy câu này của Triệu Quốc Đống mới là mấu chốt của vấn đề.
- Em cảm thấy Ban Tổ chức cán bộ cần làm được ba điểm này, nhất là dùng tốt cán bộ, phải gánh vác trọng trách mà Tỉnh ủy giao phó, đưa ra cơ sở để Tỉnh ủy đưa ra quyết định trong việc phân công cán bộ.

Triệu Quốc Đống nói xong, Thái Chánh Dương hít sâu một hơi, xem ra lo lắng trước đó của mình là thừa. Triệu Quốc Đống đã sớm tiến vào trạng thái trước mình, người này có lẽ nhận được tin tức thì đã điều chỉnh tâm lý, nhanh chóng hoàn thành việc chuyển từ Bí thư thị ủy sang trưởng ban tổ chức cán bộ, hơn nữa chuyển đổi rất thành công.

- Thái ca, anh thấy quan điểm và suy nghĩ của em …

Triệu Quốc Đống còn chưa nói xong, Thái Chánh Dương đã xua tay nói:
- Rất tốt, Quốc Đống, anh thấy chú cứ dựa theo suy nghĩ của mình mà làm. Anh chỉ nhắc chú một điểm là xem nhiều, không nên vội vàng ra tay, nghe nhiều một chút. Điền Nam có 16 thành phố, thị xã, có lẽ chú xuống dưới xem hết một vòng qua qua cũng mất hai tháng. Vì thế anh đề nghị chú có lựa chọn trọng điểm, tránh cho vung lưới quá rộng sẽ không có thu hoạch gì.

Triệu Quốc Đống cũng không ngờ cuộc nói chuyện giữa mình và Thái Chánh Dương lại đơn giản và nhanh như vậy. Thái Chánh Dương chỉ nghe qua vài suy nghĩ của mình rồi quyết đoán tán thành. Nhưng Triệu Quốc Đống cảm thấy Thái Chánh Dương không thuần túy do tình cảm riêng mà làm vậy, mà là thực sự đồng ý với suy nghĩ của mình.

Thái Chánh Dương nửa câu cũng không hề đề cập đến tình hình trong tỉnh, hắn cũng hiểu ý của Thái Chánh Dương. Những điều này phải do mình tự tìm hiểu trong công việc.

Thái Chánh Dương không muốn lấy quan điểm của y để áp đặt cho mình. Mình là trưởng ban tổ chức cán bộ nên mình cần có cái nhìn riêng của mình. Chưa chắc mỗi một việc cũng có thể hoàn toàn nhất trí với Thái Chánh Dương, đối phương mạnh mẽ ép mình cũng vô ích.

Thái Chánh Dương không nhắc tới cũng không có nghĩa Triệu Quốc Đống sẽ không suy nghĩ vấn đề trong đó, chỉ là nhiều lúc hắn trực tiếp hỏi Thái Chánh Dương cũng không quá thích hợp. Ví dụ như tranh chấp năm ngoái của Thái Chánh Dương với Đào Hòa Khiêm năm trước về việc xây dựng đường sắt Điền Miễn…

Đào Hòa Khiêm có thể nói khống chế rất chặt, dù bên Tỉnh ủy Đào Hòa Khiêm không thẩm thấu được mấy nhưng Tống Quốc Lương là thân tín của Đào Hòa Khiêm làm phó chủ tịch thường trực cũng củng cố địa vị của Đào Hòa Khiêm bên Ủy ban tỉnh. Cũng may chức thường vụ, Phó chủ tịch tỉnh bây giờ còn chưa rõ ràng nếu không Đào Hòa Khiêm ở bên Ủy ban đúng là một tay che trời.

Nói vậy mình đến cũng khiến Đào Hòa Khiêm có cảnh giác, rất nhanh mình sẽ thấy nơi này như một hầm băng.

Mai là hội nghị gặp mặt. Một vị phó Trưởng ban tổ chức cán bộ trung ương sẽ tới đọc tuyên bố bổ nhiệm mình.

Triệu Quốc Đống nhìn chân trời tối đen, hắn hít một hơi sau đó ưỡn người làm mình thoải mái hơn.


Cuộc gặp mặt với các thường vụ tiến hành trong không khí khá bình thản. Trên thực tế một tuần trước đã có người biết, ba bốn ngày trước về cơ bản mọi người cũng biết. phó Trưởng ban tổ chức cán bộ trung ương đọc quyết định bổ nhiệm khá nhanh, còn lại là chuyện của Tỉnh ủy yw.

Thái Chánh Dương chủ trì hội nghị.

Phó bí thư Tỉnh ủy, chủ tịch tỉnh Đào Hòa Khiêm là một người đàn ông trông khá ôn hòa, trên thực tế y còn hơn Thái Chánh Dương một tuổi nhưng hai người đi cạnh nhau dù là ai cũng thấy Đào Hòa Khiêm phải trẻ hơn Thái Chánh Dương bốn năm tuổi. Bản lĩnh chăm sóc cơ thể này đúng là làm Triệu Quốc Đống có chút tò mò. Có thể lên làm chủ tịch tỉnh ai không trải qua nhiều mưa gió, đi qua vài chục năm nhưng không ngờ Ngô Nguyên Tể lại chăm sóc tốt đến thế, nhìn qua chỉ tầm 50 tuổi.

Thái Chánh Dương khi giới thiệu Đào Hòa Khiêm cũng rất tự nhiên, vừa không có vẻ quá mật thiết, cũng không cố giữ khoảng cách, giống như với một đồng nghiệp bình thường, làm cho Triệu Quốc Đống cảm thấy ở tầm này mình đúng là có nhiều điều phải học.

Phó bí thư Tỉnh ủy Trương Bảo Quốc hai má không thịt, đôi mắt như chim ưng, hai tay chống bàn nhưng thật ra có điểm như đánh giá người khác.

Triệu Quốc Đống biết Trương Bảo Quốc này không quá hòa hợp với Thái Chánh Dương, ngược lại đi khá gần với Đào Hòa Khiêm, nhưng đi lại gần không có nghĩa bọn họ luôn nhất trí quan điểm, cũng có quan hệ riêng tốt. Nhưng dù là như vậy thái độ của Trương Bảo Quốc cũng khiến nhiều công việc của Thái Chánh Dương bị hạn chế. Mặc dù Thái Chánh Dương cũng tìm không ít tâm tư với người này nhưng vẫn không thành công.

Người này còn cần phải quan sát thêm, hơn nữa về sau cũng sẽ là người mà mình qua lại nhiều nhất. Hắn nghe nói Cao Vĩnh Khôn trước đây có quan hệ không quá tốt với người này, nhưng Cao Vĩnh Khôn lại làm tốt một điều đó chính là Thái Chánh Dương cũng tốt, Đào Hòa Khiêm cũng tốt, Trương Bảo Quốc cũng tốt, Cao Vĩnh Khôn đều có thái độ vô tư. Bởi vì vậy mới khiến Cao Vĩnh Khôn là nhẹ nhàng nhất khi ba người kia không hòa hợp.

Phó chủ tịch thường trực tỉnh Tống Quốc Lương, cái tên này thực ra kết hợp tốt với tên của Triệu Quốc Đống. Quốc Lương, Quốc Đống, rường cột nước nhà. Triệu Quốc Đống biết họ Tống này chính là người nhảy nhiều nhất trong cơn phong ba năm ngoái. Cũng là vì có y mới khiến quan hệ giữa Thái Chánh Dương và Đào Hòa Khiêm gần như mất khống chế.

Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Trử Liễu là một phụ nữ tóc ngắn, gầy đen nhưng thái độ với Triệu Quốc Đống là khá tốt. Trử Liễu là người dân tộc thiểu số, mặc dù là cán bộ địa phương yw nhưng điều lên Ủy ban kỷ luật trung ương gần 10 năm mới về yw làm thường vụ tỉnh ủy, chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật. Trử Liễu gần như đến yw cùng lúc với Thái Chánh Dương, nghe nói đây là người ở phái trung lập.

Trưởng ban Tuyên giáo Hoàng Mộng Chân cũng là phụ nữ, chị ta đeo kính mắt, làn da trắng trẻo.

Trong cả hội nghị Thái Chánh Dương chỉ nói vài câu đơn giản, sau đó Trưởng ban thư ký Thương Vô Bệnh thông báo mấy văn bản. Thương Vô Bệnh năm ngoái mới đến yw từ viện nghiên cứu chính sách Quốc vụ viện.

Bí thư Đảng ủy chính pháp Tỉnh ủy - Tôn Tiến là người không nói nhiều. Ngoài ra Triệu Quốc Đống cũng khá tò mò với một vị thường vụ tỉnh ủy khác – chủ tịch Mặt trận tổ quốc kiêm Liên đoàn lao động Tôn Tiến.

Bí thư thị ủy Côn Châu Vệ Cơ Thành do bị bệnh nên không tham gia hội nghị làm Triệu Quốc Đống có chút nuối tiếc. Kinh tế Côn Châu ngoài việc phát triển bình thường ra thì việc bảo tồn phong cách đô thị làm khá tốt, đây là nguyên nhân mà Triệu Quốc Đống đánh giá cao Vệ Cơ Thành.

Một thường vụ tỉnh ủy khác vắng mặt là tư lệnh quân khu tỉnh Tương Thiên Quý, nghe nói hôm trước có lãnh đạo Quân ủy trung ương tới nên y ở lại tiếp.

Một cuộc gặp mặt đơn giản đương nhiên không đạt được bao giá trị nhưng là coi như chính thức mở màn cho chức trưởng ban tổ chức cán bộ của mình. Ba ngày sau tiến hành đại hội giáo dục Đảng viên toàn tỉnh, đến lúc ấy Triệu Quốc Đống sẽ lấy thân phận phó tổ trưởng tổ lãnh đạo tham gia hội nghị, cũng phát biểu.

Sau khi hội nghị kết thúc ba người Trương Bảo Quốc, Thương Vô Bệnh và Triệu Quốc Đống cùng đến Ban Tổ chức cán bộ. Ban tổ chức cán bộ cũng có nghi thức chào đón trưởng ban.

Sau khi Trương Bảo Quốc, Thương Vô Bệnh đi, Triệu Quốc Đống lại tổ chức hội nghị ngắn ngủi, nghe bốn vị phó trưởng ban giới thiệu công việc bọn họ được phân công quản lý. Ngoài Phó trưởng ban thường trực Tần Lực ra, ban còn có ba vị phó trưởng ban Liêu Cương, Điền Vĩnh Thái, Kỷ Tử Lan.

Đúng như Triệu Quốc Đống đoán trước, công tác của zx cả hư cả thật. Tiêu Phượng Minh làm trưởng ban tổ chức cán bộ Ninh Lăng có không ít lần báo cáo với hắn về công tác tổ chức, hắn cũng không ngừng học tập thêm từ những đợt báo cáo này.

Làm trưởng ban anh muốn làm hư thì có rất nhiều công việc hư để anh trêu đùa, anh xuống dưới xem một chút tìm kiếm vài điểm mới, chứng thực chính sách tinh thần của trung ương, nhằm vào công việc để đốc thúc.

Còn nếu làm thật đó chính là xuống tìm hiểu công tác xây dựng tổ chức các nơi, biểu hiện của cán bộ, trao đổi với bí thư Thị ủy các nơi, với trưởng ban tổ chức cán bộ, phó bí thư thị ủy các nơi, nghe bọn họ nói về suy nghĩ trong công tác tổ chức, sau đó đưa vào quan điểm mình, cuối cùng đưa ra vấn đề trong việc điều chỉnh nhân sự.

Trong thời gian này Triệu Quốc Đống cũng biết mình còn cần một quá trình thích ứng với công việc cụ thể của zx, rất nhiều công việc còn cần phải học hỏi mấy vị phó trưởng ban. Trên thực tế rất nhiều công việc hắn chỉ cần tỏ thái độ qua, mấy vị phó trưởng ban sẽ dựa vào đó mà làm. Nhưng Triệu Quốc Đống lại không hy vọng mình chỉ làm qua loa mà thôi, đây không phải công việc hắn muốn làm.

Theo suy nghĩ của hắn đã làm phải làm tốt, phải làm ra điểm đặc sắc nào đó.

- Tôi còn tưởng anh cứ đợi và không tới chỗ tôi chứ?
Triệu Quốc Đống tạm thời còn chưa có thư ký thích hợp cho nên tự tay rót nước cho Ngô Nguyên Tể.

Ban khá tích cực ở việc này nhưng Triệu Quốc Đống đã dặn Tần Lực là bảo bọn họ chọn kỹ, sau khi chọn xong cần phải do hắn chọn mới có thể xác định.

- Hắc hắc, tôi nếu quá tích cực thì cảm thấy quá bắt mắt cho nên hơi chờ một chút, chờ cửa chỗ anh bớt nóng mới đến.
Ngô Nguyên Tể cầm chén trà tới nói:
- Trưởng ban Triệu tự rót trà cho tôi đúng là làm tôi thấy ấm hết trong lòng.

- Chỉ cần anh không phải người chết thì trong lòng anh vẫn ấm.
Triệu Quốc Đống có chút tức giận trừng mắt nhìn đối phương:
- Từ trưởng ban Triệu chỉ dùng ở chỗ người ngoài, lúc có hai chúng ta thì tôi gọi anh là lão Ngô, anh gọi toi Quốc Đống là được. Cứ như vậy đi.

- Hắc hắc, vậy tôi nghe lệnh.
Ngô Nguyên Tể vội vàng thu lại vẻ mặt tùy tiện.
- Quốc Đống, lúc nào cậu dự định xuống dưới tra vậy. Tôi thật hy vọng cậu có thể nhanh xuống.