Tôi cảm thấy cái nhìn của thị trưởng Vương khá câu nệ. Như vừa nãy thị trưởng Vương đã nói Côn Châu chúng ta có đặc điểm và ưu thế của mình. Bí thư Ngô đưa ra quan điểm xây dựng Côn Châu làm thành phố tốt nhất Trung Quốc theo tôi thấy sự định vị này là rất chính xác. Bây giờ theo quá trình đô thị hóa không ngừng được đẩy nhanh tiến độ, ngành bất động sản đã trở thành ngành trụ cột của nền kinh tế quốc dân chúng ta. Mà ngành bất động sản phát triển có thể kéo theo một loạt các ngành khác như xây dựng, thép, luyện kim, vật liệu xây dựng, đồ dùng gia đình phát triển. Mà đối với Côn Châu chúng ta mà nói phát triển ngành bất động sản cũng có thể kéo theo ngành công nghiệp và xây dựng phát triển, cơ hội như vậy sao có thể bỏ qua được?
Trương Ân Quân không sợ làm mất lòng Vương Liệt bởi vì quan hệ của y và đối phương vốn không tốt nên không ngại, nhưng chỗ Ngô Nguyên Tể lại khó nói. Y cũng biết lời nói của mình sẽ khiến người khác nghĩ mình hoàn toàn dựa vào Ngô Nguyên Tể, như vậy cũng không sao. Đối phương dù sao cũng sắp thành thường vụ tỉnh ủy.
Trương Ân Quân phân tích vấn đề khá sâu sắc, đồng thời y giỏi ăn nói nên đã điều động được hứng thú của mọi người.
Vương Liệt nghe xong cố gắng làm cho mình bình tĩnh, không được xúc động. Vương Liệt cho rằng Trương Ân Quân tuy nói có điểm đúng nhưng y hoàn toàn quên đi thực trạng kinh tế hiện nay của Côn Châu. Không sai, vị trí địa lý quan trọng của Côn Châu càng lúc càng rõ ràng hơn, xây dựng thành đầu mối giao thông quan trọng của khu vực là không sai. Nhưng ngành bất động sản có thể thành ngành trụ cột của nền kinh tế quốc dân hay không thì Vương Liệt vẫn có cái nhìn.
Vấn đề này vẫn đang tranh luận bên ủy ban thành phố Côn Châu, bây giờ cuộc tranh luận này cuối cùng đã bị đưa ra trong hội nghị thường ủy. Ngô Nguyên Tể đưa ra kế hoạch muốn Côn Châu lấy ngành bất động sản để xây dựng làm trung tâm tài chính, thương mại, du lịch của cả khu vực Tây nam trong năm năm tới đã khiến nhiều người chú ý. Ở điểm này Vương Liệt lại kiên trì muốn phát triển ngành công nghiệp và xây dựng dựa trên nền tảng công nghệ sinh học và quang điện. Vương Liệt cho rằng ngành dịch vụ đúng là muốn phát triển nhưng không thể không có ngành công nghiệp và xây dựng mạnh làm trụ cột, nếu không sẽ là xây nhà từ nóc không có móng chắc chắn, có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.
Bất động sản có thể trở thành sản nghiệp trụ cột hay không là điểm mấu chốt của cuộc tranh luận này. Côn Châu có thể tiến hành phát triển vượt bậc khi không dựa vào ngành công nghiệp và xây dựng mà đi theo con đường phát triển mới hay không? Điểm này hai bê có quan điểm khác biệt nhau khá lớn.
Lúc này La Trường Gia cũng đang suy nghĩ rất nhiều. La Trường Gia biết mình và Vương Liệt có quan hệ mật thiết, trong công việc có nhiều quan điểm nhất trí với nhau, suy nghĩ cũng khá gần, rất nhiều người sớm coi y là người thuộc hệ của Vương Liệt. Về công về tư, về tình về lý y không thể giả vờ câm điếc ở vấn đề này. La Trường Gia cũng không phải loại người vì chiếc mũ trên đầu mà bỏ qua nguyên tắc. Chẳng qua trong lòng La Trường Gia cũng đã chuẩn bị tâm lý nếu mình lên tiếng có thể bị Ngô Nguyên Tể cho rằng đang cố ý khiên chiến quy hoạch phát triển ngành dịch vụ của mình hay không? Điều này đúng là khó nói.
Ngô Nguyên Tể mới lên làm Bí thư thị ủy, khi chưa hoàn toàn khống chế được bộ máy Thị ủy trong tay thì đối phương chỉ có thể thông qua phương pháp tập trung dân chủ để thống nhất, không đồng ý có thể bảo lưu nhưng khi hình thành nghị quyết cần phải nghiêm túc chấp hành.
Đã hạ quyết tâm nên mắt La Trường Gia hơi nhíu lại. Chờ Trương Ân Quân nói xong, y giơ tay xin phát biểu.
- Tôi không đồng ý với quan điểm của thị trưởng Trương. Một đô thị nếu không có quy hoạch hợp lý thì sẽ rất nguy hiểm. Trong ba đến năm năm tới tuy ngành bất động sản có thể phát triển với tốc độ nhanh, nhưng nếu Côn Châu muốn hoàn toàn dựa vào ngành bất động sản để phát triển là không thực tế, mà phải cần có một quá trình quá độ trong ba đến năm năm. Như vậy có thể khiến ngành dịch vụ như thương mại, tài chính, du lịch phát triển một cách chắc chắn hơn. Hơn nữa ngành bất động sản tuy có thể thúc đẩy một ít ngành nghề truyền thống phát triển nhưng Côn Châu chúng ta thậm chí cả Điền Nam có ưu thế trời ban về hoàn cảnh sinh thái, đồng thời không thích hợp phát triển các ngành thép, xi măng, vật liệu xây dựng trên quy mô lớn. Tôi thấy mọi người chủ yếu đang suy nghĩ ngành bất động sản phát triển sẽ mang lại tài chính cho chính quyền, khiến Côn Châu chúng ta có tài chính khởi động phát triển các ngành dịch vụ. Tôi cho rằng suy nghĩ này là rất nguy hiểm, rất không thỏa đáng. Một thành phố phát triển nếu không có ngành công nghiệp và xây dựng làm nền tảng thì sự phát triển đó sẽ là dị dạng, không khỏe mạnh. Có lẽ trong thời gian ngắn tuy phát triển huy hoàng nhưng khi nó vỡ ra thì sẽ lộ sự thật tàn khốc muốn khắc phục cũng rất khó khăn. Chúng ta ngồi đây là người đưa ra quy hoạch cho tương lai của Côn Châu nên cần rất thận trọng khi quyết định.
Xoay xoay chiếc bút trong tay, Ngô Nguyên Tể thực ra đã đoán được hội nghị thường ủy sẽ có cục diện như thế này, thậm chí có thể nói y đã cố gắng thúc đẩy việc tranh luận quan điểm này.
Ngô Nguyên Tể cũng từng cẩn thận nghiên cứu về việc ngành bất động sản cùng với các ngành dịch vụ như tài chính, du lịch, thương mại phát triển có thể chống đỡ sự phát triển của Côn Châu hay không? Thậm chí y từng yêu cầu phòng nghiên cứu chính sách Thị ủy chuyên môn tiến hành nghiên cứu vấn đề này.
Côn Châu có vị trí địa lý rất thích hợp để sinh sống, tài nguyên đất và nước có chất lượng tốt, xung quanh có nhiều thắng cảnh du lịch nổi tiếng. Có thể nói dù từ phương diện nào Côn Châu cũng là một thành phố rất thân thiện, làm như thế nào lợi dụng ưu thế trời ban này để xúc tiến Côn Châu phát triển, xây dựng một thành phố sinh thái là điều Ngô Nguyên Tể thấy cần phải tiến hành làm ngay.
Rất nhiều người đều che đậy quan điểm của mình, theo Ngô Nguyên Tể thấy đó là điều khá bình thường, không có gì là ngạc nhiên cả.
Đây là lần đầu tiên mình và Vương Liệt xung đột về quan điểm. Là quan điểm của Vương Liệt phù hợp với sự phát triển của Côn Châu, hay suy nghĩ của mình được mọi người ủng hộ hơn. Tranh luận trong hội nghị thường ủy này cũng là cách cho mọi người trình bày quan điểm, lý lẽ của mình, đây là cách để mọi người có thể có nhận thức chung.
Ngô Nguyên Tể thực ra cũng không nói quan điểm của Vương Liệt là lạc hậu hay không đúng, chỉ có thể nói nó không thích hợp với giai đoạn hiện nay của Côn Châu. Nếu như đổi lại là năm năm trước, Ngô Nguyên Tể nhất định sẽ không hề do dự ủng hộ Vương Liệt, toàn lực xây dựng khu công nghiệp công nghệ sinh học và quang điện thành ngành nghề trụ cột trong nền kinh tế Côn Châu.
Còn hiện nay theo Ngô Nguyên Tể thấy quan điểm của Vương Liệt không mới, Côn Châu cần phải đứng ở góc độ càng cao để nhìn nhận tương lai phát triển. Ngành công nghiệp và xây dựng rốt cuộc có địa vị cao như thế nào ở nền kinh tế Côn Châu, có ý nghĩa lớn đến đâu với một thành phố như Côn Châu, điểm này Ngô Nguyên Tể cảm thấy cần cẩn thận cân nhắc.
Côn Châu có ưu thế trời ban về giao thông, nhất là Côn Châu có cao tốc Điền Miễn, đường sắt Điền Miễn và đường sắt Điền Quế sắp khởi công xây dựng, sau khi ba con đường này hoàn thành thì Côn Châu sẽ càng củng cố thêm vị trí là đầu mối giao thông của cả khu vực Tây nam. Dưới tình huống đó Côn Châu cần phải xây dựng thành trung tâm kinh tế, tài chính, chính trị, du lịch của khu vực Tây nam. Có thể nói nếu dựa theo quy hoạch này thì địa vị chiến lược của Côn Châu nhất định sẽ được tăng cường, Côn Châu cũng sẽ nghênh đón một thời đại phát triển chưa từng đó. Đây là suy nghĩ của Ngô Nguyên Tể.
Chẳng qua Ngô Nguyên Tể biết mình khó có thể thuyết phục Vương Liệt tán tành quan điểm của mình. Vương Liệt cho rằng Côn Châu tuy có cơ hội lớn vì sự quan tâm của trung ương đến khu vực biên giới nhưng nó cũng tạo ra nhiều mâu thuẫn xã hội. Theo ý của Ngô Nguyên Tể là Côn Châu muốn dựa vào ngành bất động sản để phát triển ngành dịch vụ, nhưng theo Vương Liệt thấy không thể để giá bất động sản tăng lên một cách vô hạn rồi cuối cùng sẽ tan như bong bóng xà phòng. Hơn nữa nếu chính quyền địa phương buộc chặt mình vào ngành bất động sản thì nếu như ngành bất động sản tăng giá sẽ mang lại nhiều tài chính cho chính quyền, nhưng nếu ngược lại thì sẽ ảnh hưởng đến tất cả các ngành nghề khác. Lúc Vệ Cơ Thành làm Bí thư thị ủy đã bắt đầu có ý tưởng như của Ngô Nguyên Tể hiện nay, bây giờ Ngô Nguyên Tể đến quan điểm này càng rõ ràng hơn. Bước tiến đô thị hóa nếu dựa hết vào phát triển ngành bất động sản theo Vương Liệt thấy đó là sai lầm.
Tuy ngành bất động sản phát triển nóng sẽ mang lại nhiều tài chính cho địa phương nhưng làm như thế nào để dùng tốt khoản tài chính này? Ngô Nguyên Tể có suy nghĩ khác những người khác. Cái việc xây dựng tràn lan để lấy thành tích bề ngoài không phải điều Ngô Nguyên Tể suy nghĩ. Làm như thế nào lợi dụng đầy đủ tài nguyên đất để xây dựng một thành phố xinh đẹp như tranh vẽ, làm cho dân chúng hưởng thụ được lợi ích từ thành phố này đó là điều Ngô Nguyên Tể suy nghĩ đầu tiên, sau đó y mới suy nghĩ làm như thế nào lợi dụng việc định vị thành phố này để xúc tiến ngành nghề chủ đạo của Côn Châu phát triển.
Đợt khảo sát của Ban Tổ chức cán bộ trung ương về việc Ngô Nguyên Tể làm thường vụ tỉnh ủy đã kết thúc nhưng mãi không đưa ra kết luận. Ngô Nguyên Tể không tin Ban Tổ chức cán bộ trung ương sẽ lật đổ ý kiến của tỉnh ủy. Nhưng hai đợt điều chỉnh nhân sự vừa rồi của tỉnh ủy đúng là đã ảnh hưởng đến lợi ích của không ít người. Ban tổ chức cán bộ trung ương có thể sẽ gây khó dễ tỉnh ủy Điền Nam một chút nên mới mãi không đưa ra quyết định bổ nhiệm mình làm thường vụ tỉnh ủy.
Ngô Nguyên Tể vốn hy vọng xác định xong thân phận thường vụ tỉnh ủy của mình rồi mới đưa cuộc tranh luận này ra, nhưng bây giờ xem ra ở trên Ban Tổ chức cán bộ trung ương có còn một vài vấn đề, y không muốn cục diện ở Côn Châu cứ mãi giằng co nên quyết định phải tiến hành thảo luận sớm.
Ngô Nguyên Tể cũng biết Triệu Quốc Đống mới lên Bắc Kinh. Nghe nói là lên báo cáo công việc với lãnh đạo Ban Tổ chức cán bộ trung ương, có lẽ là để trình bày và nghe ý kiến của lãnh đạo Ban Tổ chức cán bộ trung ương về đợt điều chỉnh nhân sự của Điền Nam.
Triệu Quốc Đống và Qua Tĩnh – tân phó Trưởng ban tổ chức cán bộ trung ương có quan hệ mật thiết thì Ngô Nguyên Tể cũng rõ. Triệu Quốc Đống sau khi về mặc dù không có gặp y nhưng Ngô Nguyên Tể rất tin vào Triệu Quốc Đống. Lúc trước thân phận thường vụ tỉnh ủy tỉnh An Nguyên của Triệu Quốc Đống cũng bị kẹt ở Ban Tổ chức cán bộ trung ương nhưng cuối cùng hắn vẫn qua cửa, bây giờ thời thế thay đổi tới lượt mình gặp phải việc này. Ngô Nguyên Tể hy vọng quan hệ giữa quan hệ và Qua Tĩnh sẽ khiến mình nhanh chóng được phê duyệt bổ nhiệm làm thường vụ tỉnh ủy.