Lộng Triều

Quyển 15 - Chương 94




Long Ứng Hoa cầm lấy tập tài liệu đối phương đưa rồi ra hiệu ngồi xuống còn mình cẩn thận đọc.

Tài liệu viết rất chi tiết, trong đó có không ít bản coppy. Long Ứng Hoa cầm một tờ cẩn thận lật xem, chăm chú kết hợp với chính sách đất đai và tiêu chuẩn hạng mục để xem vấn đề trong đó.

Long Ứng Hoa xem rất chậm, người đàn ông ngồi đối diện cũng khá kiên nhẫn. Y biết lãnh đạo rất chú trọng việc này.

Sau khi đọc cẩn thận hết tài liệu và văn bản liên quan, Long Ứng Hoa nhắm mắt lại như đang suy nghĩ hoặc tiêu hóa thứ trong tài liệu. Một lúc sau y mới nói:
- Rất tốt, cậu đã đến hiện trường xem chưa?

- Tôi đã tới không chỉ một lần. Chẳng qua tường vây đã bị đập đi, chắc là do nghe được lời đồn gì đó nên gác lại.
Người đàn ông là người làm việc cẩn thận nên mới được Long Ứng Hoa dùng lâu như vậy.
- Thời gian trước tạm dừng một chút nhưng đó là chuyện một tháng trước. Bây giờ tường vây lại bắt đầu được xây dựng, xem ra là chuẩn bị động thổ.

- Việc giải phóng mặt bằng và bồi thường có dựa theo trình tự không? Tôi không phải nói là trên giấy tờ mà là tình hình thực tế.
Mắt Long Ứng Hoa sáng lên giống như một kẻ mới hút được thuốc phiện.

- Theo tôi biết thì bây giờ còn có nhiều khu đất không làm đúng trình tự. Do trưng dụng đất đai với quy mô lớn nên huyện và thị xã căn bản không có quyền lực phê duyệt. Tôi đoán có lẽ một bộ phận dùng để chia nhỏ ra để che mắt người, nhưng số còn lại vẫn là rất lớn nên lấy lý do thuê. Nông dân bên đó dễ lừa, đầu tiên xây dựng tường vây sẽ thành chuyện như ván đã đóng thuyền đâu thể làm gì được nữa.
Người đàn ông thấy tâm trạng Long Ứng Hoa khá tốt nên mới rút thuốc ra hút.

- Hừ như vậy mà không ai quan tâm chuyện này sao? Bọn họ nghĩ chuyện này quá đơn giản rồi.
Long Ứng Hoa hừ một tiếng:
- Trên đời này không có gì đáng sợ chỉ sợ hai chữ “nghiêm túc” của Đảng cộng sản.

- Chẳng qua bọn họ lần này đúng là giỏi nhịn. Đây chính là khu đất mấy ngàn mẫu mà vẫn chưa dám treo biển lên, có lẽ là do thị xã còn chưa đồng ý hoặc giả câm giả điếc. Ha ha, huyện đúng là làm đủ trò, hình như một vị phó giám đốc sở tài nguyên môi trường cũng được bọn họ đi thông. Tôi đoán vị phó giám đốc Thương này ít nhiều cũng biết nhưng lại mắt nhắm mắt mở. Chỉ cần không có chuyện gì là không sao. Bí thư, tôi đã liên lạc với đám phóng viên, hôm nay bọn họ sẽ bay tới An Đô, có nên đi tiếp không?

- Không cần nếu không lại lộ tôi. Bảo bọn họ đi taxi tới đó, cùng lắm là trả tiền taxi. Không, tiền taxi cũng không nên trả nếu không sẽ tạo nghi ngờ.
Long Ứng Hoa lắc đầu nói:
- Chuyện này khá mạo hiểm, đám phóng viên này đều là kẻ lão luyện, đều là kẻ tài cao gan lớn đừng để chúng ta bị mắc mưu bọn họ. Chúng ta chỉ có thể xuất hiện ở góc độ người thấy chuyện không đúng rồi phản ánh vấn đề mà thôi.

- Ha ha, Bí thư, ngài yên tâm, chuyện này chúng ta chuẩn bị lâu như vậy thì nhất định là có chuyện, hơn nữa vấn đề không hề nhỏ. Chẳng qua tên kia có chỗ dựa khá cứng, có thể vì chuyện này vặn ngã hắn hay không cũng khó nói.
Người đàn ông cười ha hả nói.

- Hừ, chuyện này không cần anh quan tâm. Tôi chỉ cần điều tra rõ chuyện này, để đám phóng viên đưa tin là đủ.
Long Ứng Hoa một lần nữa xem tài liệu:
- Anh nói nông dân còn chưa nhận đủ tiền bồi thường, nông dân có ý kiến gì không?

- Nhất định là chưa cầm đủ, đất còn chưa chính thức nhận thì huyện sao có nhiều tiền trả cho nông dân như vậy? Trên đời sợ không có Ủy ban huyện nào thiện lương như vậy. Nông dân sao không có ý kiến. Thứ nhất tiền chưa nhận đủ, thứ hai đất để hoang thì sao bọn họ không đau lòng.
Người đàn ông lắc đầu nói:
- Chẳng qua muốn kiện cũng khó khăn vì Ủy ban huyện ngầm đồng ý việc này.

- Chuyện này phải chuẩn bị cho tốt nếu không đám phóng viên nhất định sẽ không dễ dàng viết bài, hơn nữa còn cần làm bí mật. Nếu như đám phóng viên lộ tin để chính quyền địa phương biết thì bọn họ nhất định có kế sách đối phó, hiệu quả sẽ không cao. Vì thế chúng ta phải tiến hành bí mật sau đó để đám phóng viên lặng lẽ rời đi.
Long Ứng Hoa trầm ngâm một chút rồi rất kiên quyết nói.

- Cái này …
Người đàn ông có chút khó xử. Y nhờ người đi hỏi thăm tình hình không khó nhưng nếu muốn dẫn phóng viên đi đến thực địa tìm tin lại không để chính quyền địa phương biết thì có chút phiền phức.

- Tôi biết việc này nhất định có chút khó khăn nhưng không khó khăn thì tôi đã không tìm anh. Anh phải nghĩ làm tốt việc này bằng mọi gió.
Long Ứng Hoa nói.

- Vâng, tôi sẽ cố hết sức.
Người đàn ông gật đầu.

- Không phải cố hết sức mà là phải làm tốt, phải làm theo lời tôi, không thể có chút sai lầm nào. Các thứ khác không phải vấn đề, anh hiểu ý tôi chứ?
Long Ứng Hoa trầm giọng nói.

- Tôi hiểu.
Người đàn ông hiểu ý trong câu nói cuối cùng của Long Ứng Hoa.
- Bí thư cứ yên tâm chờ tin tốt của chúng tôi. Tài liệu này sẽ đưa trước cho đám phóng viên hay là đưa sau?

- Có thể đưa một phần trước để bọn họ hiểu qua, phần còn lại thì đợi bọn họ rời đi mới đưa.
Long Ứng Hoa chia tập tài liệu làm đôi:
- Phần này cho bọn họ, tôi thật ra muốn xem hắn có bản lĩnh lật trời hay không?
- Đúng rồi Bí thư, ngài nói mấy phóng viên này có thể …
Người đàn ông đứng lên chuẩn bị đi ra nhưng như đột nhiên nghĩ ra gì đó mà nói.

- Hừ, tôi biết chừng mực.
Long Ứng Hoa cười lạnh nói.

….

Bành Trường Quý đưa Triệu Quốc Đống đến thị trấn Cô Lỗ đã là 2h chiều.

Đường từ Ninh Lăng đến thị trấn Vân Lĩnh không xa, nhưng từ thị trấn Vân Lĩnh đến Cô Lỗ lại mất một đoạn.

Đây là thị trấn ở tận cùng phía bắc huyện Vân Lĩnh, vừa vặn đối lập với thị trấn Vân Lĩnh ở phía nam, khoảng cách hai bên cũng là hơn 50km. Mặc dù đường là quốc lộ cấp hai nhưng trong thời gian dài bị các xe tải hạng nặng chiếm dụng vận chuyển thiết bị đến trạm phát điện yw nên có nhiều đoạn đường bị hư hại nghiêm trọng.

Mặc dù đội cảnh sát giao thông Vân Lĩnh thường xuyên có người đứng ở các điểm đường xấu nhưng do chiều rộng đường có hạn, lưu lượng xe đông nên dễ kẹt xe.

Triệu Quốc Đống đã tới thị trấn Cô Lỗ vài lần, có hai lần đến xem việc xây dựng công viên quốc gia yw, còn đâu là đến kiểm tra tiến độ xây dựng trạm phát điện yw. Đây là hạng mục quan trọng của tập đoàn Quốc Điện, thi thoảng Đổng Minh Đường cũng tới nên hắn đi tiếp.

Tiến độ của trạm phát điện yw rất thuận lợi, chủ yếu do lượng giải tỏa nhỏ, người ở khu đó ít nên tốc độ xây dựng rất nhanh.

Huyện Vân Lĩnh cùng huyện Khuê Dương là hai huyện có tài nguyên nước phong phú nhất Ninh Lăng. Hai bên đều có các trạm phát điện khổng lồ đang được xây dựng, đây cũng là điều kiện đảm bảo nguồn cung ứng điện cho Ninh Lăng.

Triệu Quốc Đống mặc bộ đồ leo núi khá đơn giản, đi giày thể thao, trên lưng khoác balo màu đen nên trông khá giống du khách từ ngoài tới.