Lộng Triều

Quyển 15 - Chương 26




- Chuyện của Mỹ ca thì cô cũng biết. Mỹ ca bây giờ rất khó xử, có thể là cô cảm thấy bây giờ y đã ly hôn là người tự do. Không ai có thể ngăn cản y, nhưng cô có thể quên một điều đó là thân phận của y bây giờ.
Triệu Quốc Đống lạnh nhạt nói.

- Mỹ ca vừa ly hôn rồi lập tức kết hôn nếu để người biết nhất định sẽ nói đạo đức không tốt. Tôi nghĩ cô cũng không muốn Mỹ ca gặp khó khăn. Vì thế tôi hy vọng ở vấn đề hôn nhân hai người cần cẩn trọng. Nếu thấy đã đến lúc thì có thể kéo thêm một thời gian nữa, nghi thức cũng nhỏ đi một chút.

Vương Phủ Mỹ có chút khẩn trương, mấy lần định nói xen vào đều bị Triệu Quốc Đống xua tay chặn lại. Thấy Mạc Lan dần bình tĩnh lại, thậm chí chăm chú nghe đề nghị của Triệu Quốc Đống, Vương Phủ Mỹ mới chịu nhịn ngồi im.

- Tôi nghĩ cô không đến mức không tin Mỹ ca. Mỹ ca nếu vì cô mà ly hôn thì cô phải rất tự tin mới đúng.
Triệu Quốc Đống tiếp tục nói, hắn không thèm để ý đến Bùi Nghi đang tức giận nắm chặt tay lại:
- Tôi tin cô Mạc Lan cũng là người phụ nữ hiểu lý lẽ, cũng nên biết lời tôi nói không phải kế hoãn binh cho Mỹ ca.

- Hừ, ai nói rõ được chứ? Đàn ông không có ai đáng tin cả.
Bùi Nghi cuối cùng đã tìm được cơ hội lên tiếng.

- Nếu Mỹ ca thật sự muốn kéo dài hoặc không muốn sống cùng với cô Mạc Lan, vậy hai người không yêu thương nhau, miễn cưỡng có tác dụng gì chứ?
Triệu Quốc Đống cười cười hỏi lại Bùi Nghi.

Bị Triệu Quốc Đống hỏi như vậy, Bùi Nghi không khỏi á khẩu, không biết trả lời như thế nào. Cô phát hiện mình vốn tự hào giỏi nói sao trước mặt hắn toàn thua thiệt vậy. Là hắn quá lợi hại hay do mình chuẩn bị không đầy đủ?

- Lan tỷ chưa hề kết hôn, sao có thể lén lút kết hôn không làm nghi lễ như lời anh nói được?
Bùi Nghi cảm thấy mình cần phải nói giúp Lan tỷ.

- Một nghi thức rất quan trọng sao?
Triệu Quốc Đống hỏi.

- Theo anh thì nghi thức không quan trọng, vậy bọn họ có thể từ bỏ kết hôn, chỉ cần ở bên nhau sao?
Bùi Nghi khinh thường nói.

Triệu Quốc Đống ngẩn ra rồi cười nói:
- Tôi tán thành không có nghĩa là người khác nghĩ như vậy. Đây là chuyện của hai người bọn họ. Đây chỉ là đề nghị của tôi, vì hạnh phúc lâu dài tôi nghĩ có vài chi tiết có thể bàn bạc mà.

- Hừ, đồ miệng lưỡi, rõ ràng chính anh làm loạn, nếu là chuyện bọn họ thì không cần anh đứng ra ngăn cản.
Bùi Nghi tìm được cơ hội phản kích.

- Được rồi, hai chúng ta là người ngoài sang bên ngồi, để tối nay cho bọn họ. Sang kia tôi mời cô một chén, được chứ?

Bùi Nghi trừng mắt nhìn Triệu Quốc Đống rồi lắc đầu nói:
- Không được, Lan tỷ quá hiền nên toàn bị người ăn hiếp. Tôi không thể bỏ mặc chị ấy.

Triệu Quốc Đống dở khóc dở cười, chuyện này người ngoài có thể quản được sao?

Vương Phủ Mỹ nghe Bùi Nghi nói vậy cũng cười, Mạc Lan lại đỏ mặt hờn dỗi kéo Bùi Nghi một chút.

Triệu Quốc Đống cũng nhận ra không phải là người hám lợi như hắn vốn nghĩ. Có lẽ do cô rất dịu dàng, ngoan hiền nên mới khiến Vương Phủ Mỹ yêu như vậy.

Lâm Băng khá cứng rắn, nó khiến cho người đàn ông dễ có tâm lý khác. Dần dần, tâm lý đó chuyển thành phản cảm. Nếu gặp một người phụ nữ xinh đẹp, dịu dàng thì sẽ dễ sa ngã.

Nhân lúc Vương Phủ Mỹ vào Wc, Triệu Quốc Đống cũng muốn nói rõ ràng mọi chuyện.

- Cô Mạc Lan, Mỹ ca thì cô cũng tiếp xúc lâu rồi. Y là người như thế nào thì tôi nghĩ không cần tôi nói nhiều, trong lòng cô cũng biết. Nhưng có thể có vài điều cô không rõ về nỗi khó xử của Mỹ ca, nhất là với vị trí hiện nay của y sẽ khiến bao người chú ý. Chính xác mà nói có rất nhiều người mong Mỹ ca ngã không dậy nổi, cho nên rất nhiều hành vi của Mỹ ca cần phải cẩn thận.
Triệu Quốc Đống nói.

Mạc Lan mím môi gật đầu.

- Đương nhiên, tôi không nói Mỹ ca mất quyền lực của một người bình thường. hôn nhân là tự do, y bây giờ đã độc thân, lấy ai là tự do của y. Tôi chỉ hy vọng có một thời gian giảm sóc. Mỹ ca rất muốn ở bên cô nhưng lại lo nếu không kết hôn sẽ làm cô nghi ngờ y. Lời này cũng chỉ có thể do tôi nói ra mà thôi.

Triệu Quốc Đống phát hiện mình đúng là giỏi làm người ác, nhưng có những lời dù làm người khác tổn thương cũng không thể không nói.

- Anh Triệu, tôi biết, tôi cũng biết Mỹ ca rất khó khăn, cho nên tôi cũng chấp nhận chờ.
Mạc Lan không nhìn Bùi Nghi đang dùng tay co co mình, cô cố gượng cười nói:
- Cảm ơn anh, Mỹ ca có bạn như anh là phúc của anh ấy.

Vương Phủ Mỹ ra thì thấy không khí có vẻ tốt lên. Y không biết Triệu Quốc Đống đã nói gì, chẳng qua Mạc Lan là người hiền lành, lương thiện nên y biết cô sẽ không làm khó mình.

Triệu Quốc Đống cũng biết tìm đề tài, chuyện chính nói xong, tránh cho không khí có chút xấu hổ nên hắn hỏi về hai người Bùi Nghi và Mạc Lan.

Mạc Lan và Bùi Nghi đều làm việc ở công ty hàng không An Nguyên, sau đó thành bạn thân thiết của Bùi Nghi. Hai người tuổi hơn kém nhau năm sáu tuổi nhưng về tính cách Mạc Lan lại yếu đuối, Bùi Nghi cứng rắn hơn/

Đương nhiên yếu đuối bên ngoài không có nghĩa nội tâm cũng thế. Có thể quấn chặt lấy Vương Phủ Mỹ, bắt Vương Phủ Mỹ phải ly hôn, Triệu Quốc Đống không dám coi thường Mạc Lan này. Vương Phủ Mỹ không phải kẻ ngốc nhưng vẫn cam tâm ly hôn và muốn lấy Mạc Lan, Mạc Lan này có thể đơn giản sao?

Ngược lại Bùi Nghi mới là người khiến người ta yên tâm hơn.

- Quốc Đống, hạng mục sân bay Đông Trại ở Ninh Lăng nhất định muốn trình lên sao?
Vương Phủ Mỹ cũng nghe nói chuyện sân bay Đông Trại. Nhưng ở tình hình năm nay mà Triệu Quốc Đống quyết tâm như vậy, Vương Phủ Mỹ không khỏi phục khí phách của hắn.

- Không trình không được, công tác chuẩn bị đã làm từ một hai năm trước, không thể vì chính sách bên trên mà không làm gì mà? Dù không thành công cũng phải có cái giao cho quần chúng nhân dân toàn thị xã chứ?
Vương Phủ Mỹ nhấp ngụm rượu rồi nói tiếp:
- Sao, bên anh cũng có hứng thú sao?

- Được rồi, đừng kéo Thiên Châu vào. Thiên Châu không có thực lực đó, xây dựng xong đường quốc lộ đã là tốt rồi.
Vương Phủ Mỹ lắc đầu nói:
- Chẳng qua chú chọn thời cơ không tốt, gặp ngay lúc Trung ương đưa ra chính sách khống chế, đó là đi ngược gió đấy.

- Bây giờ có lúc nào mà không mạo hiểm cơ chứ? Phải thử mới biết được có thành hay không?
Nói đến công việc Triệu Quốc Đống sẽ rất cẩn thận, dù sao cả hai đều là Bí thư thị ủy.

- Chú đó, anh biết là chú sẽ không đánh trận khi không có chuẩn bị, nếu dám kiên trì có phải chắc chắn gì đó không?
Vương Phủ Mỹ đoán ra gì đó nên nói:
- Thị trường hàng không Trung Quốc đang chia làm hai xu thế rõ ràng. Một là các nơi có nhiều tuyến bay như ở các thành phố lớn kheiens các công ty hàng làm ăn có lãi, có nơi hiệu quả thấp nhưng vì nguyên nhân chính trị khiến công ty hàng không không thể không bay, kinh doanh không được. Chú muốn xây dựng sân bay thì phải cân nhắc rõ ràng đó.

Vương Phủ Mỹ nói rất rõ ràng. Ninh Lăng có nhất thiết cần xây dựng sân bay bây giờ không? Nó rốt cuộc có tác dụng như thế nào đối với nền kinh tế Ninh Lăng, ngoài ra cũng phải tính tới sau khi sân bay xây dựng xong thì tài chính Ninh Lăng sẽ phải đổ không ít vào bù lỗ.

Triệu Quốc Đống cũng biết mình đẩy mạnh hạng mục xây dựng sân bay Đông Trại sẽ khiến nhiều người trên tỉnh ngồi xem trò hay. Không chỉ vì năm nay Trung ương điều chỉnh chính sách, hơn nữa cũng muốn xem tác dụng của một sân bay chi nhánh với sự phát triển của một thị xã.

Triệu Quốc Đống thấy đó là điều bình thường. Đúng thế, không phải thị xã nào hoặc thành phố cấp phó tỉnh nào xây dựng sân bay đều sẽ thua lỗ. Ninh Lăng có thể tránh được con đường thua lỗ hay không nó còn dựa vào tốc độ phát triển kinh tế của Ninh Lăng cùng với sức ảnh hưởng của Ninh Lăng đối với các đô thị xung quanh.