Triệu Quốc Đống không ngờ việc mình thí điểm ở Khuê Dương lại khiến Tằng Khả Phàm phải suy nghĩ nhiều như vậy.
Cách làm của Củng Minh Xương làm Triệu Quốc Đống dấy lên vài suy nghĩ. Làm Bí thư thị ủy, chủ nhiệm Đại hội đại biểu nhân dân thị xã, hắn đương nhiên hy vọng khi mình rời khỏi Ninh Lăng, Ninh Lăng không chỉ có thành tích huy hoàng về kinh tế, hơn nữa còn để người ta nhớ đến về chế độ.
Sự phát triển kinh tế và đổi mới thể chế của Ninh Lăng vừa mới đạt hiệu quả, mà nếu có cơ hội để tiến hành cải tiến từ hệ thống đến cơ chế thì hắn cảm thấy nên thực hiện.
- Bí thư Triệu, trạm phát điện Vọng Nguyệt Hạp đã khởi công giai đoạn hai một thời gian, bây giờ đã tiến vào giai đoạn thi công toàn diện, lượng công trình rất lớn, là áp lực lớn đối với đường xá Khuê Dương chúng tôi. Rất nhiều đoạn đường không chịu nổi xe trọng tải lớn đi qua, mà điều này cũng lầm dân chúng địa phương phản ứng nhiều.
Tằng Khả Phàm cố lấy bình tĩnh nói đến chuyện chính.
- Điều này cũng trong dự đoán. Tôi biết ý của anh, có phải là kêu than cho đường từ Khuê Dương đến Ninh Lăng? Trạm phát điện Vọng Nguyệt Hạp giai đoạn một đã có hiệu quả rõ ràng, nó có tác dụng lớn đối với đảm bảo điện cho cả khu vực An Đông. Giai đoạn hai được đầu tư với quy mô lớn hơn nữa, mà việc này lại không có quan hệ trực tiếp tới lợi ích của Khuê Dương, có phải là cảm thấy không công bằng không?
Triệu Quốc Đống cười cười hỏi lại một câu.
Câu nói sắc bén của Triệu Quốc Đống làm mặt Tằng Khả Phàm nóng lên.
- Bí thư Triệu, tôi đây là nói thật. Xây dựng trạm phát điện Vọng Nguyệt Hạp nhất định là việc tốt, ít nhất cũng mang đến công ăn việc làm cho ngành xây dựng của Khuê Dương chúng tôi. Giai đoạn một do Tập đoàn Đông Năng phụ trách một mình, giai đoạn hai có mấy nhà cùng hưởng, thị xã cũng có cổ phần, Khuê Dương chúng tôi không dính được vào đó nhưng quy mô giai đoạn hai hơn xa giai đoạn một. Đường từ Ninh Lăng đến Khuê Dương, Bạch Mã đến Khuê Dương là con đường chính cho các xe trọng tải lớn và máy móc cơ giới đi qua, đường nhiều chỗ bị hư hỏng nặng. Tôi bây giờ muốn đi nhờ xe một chút không biết có được không?
- Đi nhờ xe là gì?
Triệu Quốc Đống cười nói.
- Khuê Dương chúng tôi và huyện Bạch Mã - Đường Giang đều muốn một lần nữa làm lại đường đến Bạch Mã nhưng thiếu tài chính, hơn nữa con đường này hiện tại do công ty trách nhiệm hữu hạn thủy điện Vọng Nguyệt Hạp sử dụng với tần suất rất cao. Cho nên hai huyện đều có ý cùng với công ty thủy điện Vọng Nguyệt Hạp cải tạo con đường này, cải tạo thành con đường quốc lộ cấp hai có thu phí, ba nhà cùng chung cổ phần.
Tằng Khả Phàm nói.
- Mảng này hình như không đúng nghiệp vụ chính của công ty Vọng Nguyệt Hạp thì phải? Các anh thực ra muốn bọn họ bỏ tiền, bọn họ sẽ đồng ý sao?
Triệu Quốc Đống từ chối cho ý kiến.
- Chuyện rất đơn giản. Khuê Dương và Bạch Mã thoáng cái bỏ nhiều tài chính như vậy để làm đường đúng là có chút khó khăn. Hơn nữa con đường này bị hư hỏng nặng có quan hệ lớn đến hạng mục Vọng Nguyệt Hạp, dần dần ảnh hưởng đến công trình Vọng Nguyệt Hạp. Gần tháng nay bọn họ đã có hơn 20 xe gặp sự cố trên đường này. Càng chủ yếu là dân chúng hai bên quốc lộ Khuê Bạch than oán lớn, thậm chí còn xuất hiện tình huống cản đường, điểm này chính công ty Vọng Nguyệt Hạp đã cảm nhận được.
Tằng Khả Phàm thản nhiên nói:
- Hơn nữa chúng tôi cũng không phải để bọn họ đầu tư không được lợi gì. Ba nhà cùng bỏ tiền ra, sau đó xin tỉnh cho thành lập trạm thu phí, từng bước thu hồi vốn đầu tư.
- Các anh nói chuyện với công ty Vọng Nguyệt Hạp chưa?
Triệu Quốc Đống nói.
- Đã nói chuyện qua, bọn họ không từ chối. Bên Bạch Mã cũng đã tiếp xúc với bọn họ, tôi đoán có hy vọng. Chẳng qua tôi xin mời Bí thư Triệu ngài ảnh hưởng một chút, trao đổi ý kiến với mấy cổ đông lớn của công ty Vọng Nguyệt Hạp, xúc tiến việc tốt có lợi cho dân, cho nước này.
Tằng Khả Phàm thực ra cũng không hy vọng quá cao vào đề nghị này.
Triệu Quốc Đống suy nghĩ một chút rồi nói:
- Lưu lượng xe từ Khuê Dương đến Bạch Mã có nhiều không?
Tằng Khả Phàm nói:
- Bí thư Triệu, lưa lượng xe từ Khuê Dương đến Bạch Mã không thấp. Ngài cũng biết Bạch Mã là huyện giàu tài nguyên, hàm lượng than có thể nói đứng đầu tỉnh, hơn nữa mấy năm gần đây còn phát hiện ra đất làm gốm. Khuê Dương thậm chí toàn bộ nhu cầu than bùn của Ninh Lăng chúng ta chủ yếu đều đến từ Bạch Mã. Tôi không phủ nhận quốc lộ Khuê Bạch bị hư hỏng cũng có nguyên nhân này, nhưng Khuê Dương trên thực tế là nơi trung chuyển cho các quận, huyện khác của toàn Ninh Lăng. Mà Bạch Mã hiện nay cũng là huyện có tốc độ phát triển kinh tế nhanh nhất Đường Giang. Bọn họ có một lượng lớn hàng hóa chạy qua quốc lộ Khuê Bạch, có lẽ lưu lượng xe sang năm còn nhiều hơn nữa.
Bạch Mã phát hiện tài nguyên đất sét phong phú thì Triệu Quốc Đống cũng biết. Mấy năm nay quốc gia tăng cường thăm dò khoáng sản khu vực trung tây, lục tục phát hiện nhiều mỏ quặng có giá trị ở An Nguyên. Ví dụ như Vân Lĩnh có trữ lượng đất sét lớn đã được xác nhận. Bây giờ Huyện ủy, Ủy ban Vân Lĩnh cũng đang muốn khai thác.
- Bởi vì con đường này bị hư hỏng nghiêm trọng khiến dân chúng hai bên muốn ra ngoài và phát triển kinh tế cũng bị một vài ảnh hưởng. Có tám xã, thị trấn có quốc lộ Khuê Bạch chạy dọc qua nên dân chúng phản ứng rất mạnh. Huyện cũng đã cân nhắc việc này và cảm thấy dù từ góc độ nào cũng phải nhanh chóng cải tạo lại đường. Khuê Dương chúng tôi muốn tranh thủ khởi công xây dựng sau tết, cố gắng đến cuối sang năm sẽ xong.
Tằng Khả Phàm bổ sung thêm.
Hai người Triệu Quốc Đống, Tằng Khả Phàm bắt đầu nói chuyện rộng ra.
Mấy năm gần đây Khuê Dương phát triển vừa ổn định vừa nhanh chóng, Triệu Quốc Đống khá hài lòng với việc này. Hắn cũng không có thành kiến gì với Tằng Khả Phàm. Theo hắn thấy Tằng Khả Phàm còn hơn mấy Bí thư huyện ủy khác như Cao Xuyên cùng Thiết Minh. Sở dĩ không có động Cao Xuyên là bởi vì nghĩ đến việc Ngụy Hiểu Lam mới đi hơn năm, trụ cột kinh tế Thương Hóa khá yếu kém, thay đổi quá nhiều sẽ ảnh hưởng lớn đến sự phát triển. Để chủ tịch mới nhận chức quen tình hình, nắm giữ cục diện rồi điều chỉnh.
Về phần Thiết Minh, Triệu Quốc Đống cũng quyết định nên tìm cơ hội thích hợp để trao đổi với Chung Dược Quân. Đối với việc điều chỉnh này là không thể chậm trễ. Tình hình Tào Tập không lạc quan gì, việc đưa tập đoàn Giang Trung cũng không phải việc hay. Tập đoàn này cho rằng Huyện ủy, Ủy ban Tào Tập không thực hiện lời hứa, không xử lý hết mấy vấn đề còn lưu lại của tập đoàn Tam Cửu. Dân chúng cũng không ngừng mắng mỏ cho rằng huyện bán nước cầu vinh, tổn hại lợi ích nhân dân.
Ở tình huống như vậy Triệu Quốc Đống cảm thấy muốn xử lý vấn đề mà Tam Cửu lưu lại thì không có đủ quyết tâm, kinh nghiệm công tác cơ sở là không thể làm được.
Về phần Tằng Khả Phàm, Triệu Quốc Đống khá tán thành. Khuê Dương làm khá tốt, hắn cũng không có ý điều chỉnh Tằng Khả Phàm. Chính xác mà nói do biểu hiện của Tằng Khả Phàm khá tốt, Khuê Dương phát triển nhanh và ổn định nên trước đó hắn không quá chú tâm vào Khuê Dương.
Hắn đến Ninh Lăng hơn năm cũng chỉ chú ý được vài điểm mà thôi. Trọng điểm ở Tây Giang, Hoa Lâm và Khu khai phát phát triển mạnh, như vậy có thể nhanh chóng tạo thành hiệu ứng dây chuyền, làm địa vị của Ninh Lăng tăng lên. Mà các điểm khó khăn như Đông Giang, Phong Đình cùng Thương Hóa thì cũng phải cố gắng giúp các nơi này đột phá.
Giải quyết vấn đề phía trước thì Ninh Lăng có điểm sáng trong phát triển, giải quyết vấn đề phía sau có thể bù cho sự phát triển không cân đối của Ninh Lăng.
Mà bây giờ trọng điểm và điểm khó khăn của Ninh Lăng thì theo Triệu Quốc Đống thấy mình bố trí về cơ bản đã thành hình. Mấy quận, huyện phát triển đều có điểm sáng đầy sinh động. Cho nên hắn cũng nên chuyển sang các nơi phát triển vừa tầm là Khuê Dương, Thổ Thành, Tào Tập cùng Vân Lĩnh.
- Huyện ủy Khuê Dương có thể giải quyết những phản ánh của dân chúng làm tôi rất vui. Lợi ích nhân dân không phải việc nhỏ, giải quyết vấn đề liên quan tới lợi ích sát sườn của nhân dana, vấn đề quần chúng quan tâm nhất là trách nhiệm và nghĩa vụ của Đảng ủy, chính quyền các cấp. Tôi đồng ý với suy nghĩ của anh. Công ty đầu tư phát triển quốc gia và tập đoàn Đông Năng cùng tỉnh thì tôi sẽ ra mặt phối hợp. Huyện các anh cần làm tốt công tác chuẩn bị của mình. Bên Bạch Mã thì tôi sẽ thông qua thị xã trao đổi với Đường Giang, sớm chuẩn bị hết mọi chuyện.
Tằng Khả Phàm chăm chú lắng nghe lời Triệu Quốc Đống nói. Y có chút kinh ngạc khi Triệu Quốc Đống tỏ thái độ nhanh chóng và rõ ràng như vậy.
- Nhưng về việc cải tạo quốc lộ có cần lập trạm thu phí hay không thì tôi nghĩ các anh cần phải trưng cầu ý kiến nhiều mặt. Nhất là ý kiến quần chúng hai bên đường. Không nên vì làm quốc lộ xong rồi thu phí khiến quần chúng phản đối. Vấn đề này đã xảy ra ở nhiều nơi, hơn nữa thu phí mặc dù có thể thu lại tài chính nhưng cũng mang lại không ít ảnh hưởng đối với khu vực lân cận. Điểm này phải cân nhắc lâu dài một chút.
- Bí thư Triệu, ngài nói tôi sẽ ghi nhớ. Vấn đề này chúng tôi cũng đã cân nhắc. nếu như có thể làm thành quốc lộ miễn phí là tốt nhất. Quốc lộ này mà nói đối với Khuê Dương và Bạch Mã đều rất quan trọng. Bạch Mã là huyện có tài chính mạnh nhất Đường Giang có lẽ không vấn đề gì. Bên Khuê Dương tôi cũng có thể thay mặt Huyện ủy, Ủy ban Khuê Dương tự tin lên tiếng có thể gánh vác được. Chỉ là còn công ty Vọng Nguyệt Hạp thì sao?
Tằng Khả Phàm trầm ngâm một chút và nói. Y muốn từ việc này để dò xét cảm nhận thật sự của Triệu Quốc Đống với mình. nếu đối phương cố ý muốn điều chỉnh mình thì chỉ sợ sẽ kéo dài để chuẩn bị thành tích cho người thay thế mình.