Lộng Triều

Quyển 14 - Chương 48




Vấn đề nhân sự đã định rồi những vẫn có những cái treo lơ lửng như cũ, Lam Quang lên thì ai sẽ đảm nhiệm bí thư đảng ủy chính pháp? Hàn Độ không đề cập đến thì chắc là còn chưa xác định được người nào.

- Trưởng ban Hàn, lão Lam đảm nhiệm phó bí thư thị ủy rồi vậy thì bí thư đảng ủy chính pháp...
Triệu Quốc Đống hỏi thăm dò.

- Hội nghị thường ủy lần này chưa kịp bàn tới chuyện này, e là tạm thời để Lam Quang kiêm nhiệm bí thư đảng ủy chính pháp luôn. Tôi đoán là còn chờ khảo sát cán bộ rồi mới tính.
Hàn Độ lắc đầu:
- Nếu Ninh Lăng các cậu có đề cử thích hợp vào vị trí bí thư đảng ủy chính pháp này thì phải báo cáo với lão Đinh.

Ở các thị xã trực thuộc tỉnh thì đảng ủy chính pháp tỉnh ủy đều có quyền lên tiếng nhất định về vị trí bí thư đảng ủy chính pháp. Triệu Quốc Đống và Đinh Sâm có quan hệ bình thường, nếu muốn xác định người được chọn theo ý đồ của thị ủy Ninh Lăng thì trước hết cần phải phối hợp tốt với thái độ của Đinh Sâm, tránh phức tạp không cần thiết.
- Tôi hiểu rồi, cảm ơn ngài, trưởng ban Hàn.
Lời vừa rồi có ý nghĩa là vẫn còn có thời gian, hội nghị thường ủy không có khả năng chỉ nghiên cứu điều chỉnh nhân sự, mỗi một lần điều chỉnh đều phải cách một khoảng thời gian ngắn. Điều này cũng có lợi trong việc tỉnh có thêm thời gian để quan sát ảnh hưởng của việc thay đổi nhân sự đối với công tác của địa phương, cũng dư dả thời gian để làm công tác chuẩn bị.

- Quốc Đống, xu thế phát triển của Ninh Lăng rất tốt, hi vọng chỗ trống mà hai vị Kiếm Dân và Liên Hương để lại không ảnh hưởng đến sự phát triển của Ninh Lăng. Về chuyện này thì bí thư Đông Lưu rất chú ý đó. Bí thư đã trao đổi riêng về vấn đề này với tôi, tốc độ tăng trưởng kinh tế của các cậu đã mở ra một trang lịch sử mới cho An Nguyên đó. Tăng 128% còn cao hơn 42% so với kỷ lục 86% mà Hoài Khánh tạo ra vào năm trước, con số này đã tạo ra một cơn chấn động rất lớn ở trên tỉnh, chủ tịch Vi Phong và chủ tịch Tề Hoa đều khen ngợi Ninh Lăng các cậu đã tạo ra được một kỳ tích về phát triển kinh tế đó.

Đã nói xong chuyện chính sự nên tâm tình hai người cũng được nới lỏng hơn, có thể nói về một ít chủ đề một cách thoải mái.

- Trưởng ban Hàn, tôi nói thật, quý ba tăng cao là bởi vì quý ba năm trước phát triển chậm chạp, hơn nữa vài hạng mục lớn mấy năm trước đều tập trung hoàn thành vào quý ba năm nay để đưa vào sản xuất. Cộng thêm cơ sở Ninh Lăng vốn rất thấp cho nên mới có tình trạng như vậy, thực sự không đáng để tỉnh coi trọng như thế. Tôi rất lo tỉnh thổi phồng Ninh Lăng quá cao rồi sẽ có ngày đà tăng sẽ chậm dần và rồi sẽ khiến lãnh đạo tỉnh hụt hẫng. Lúc đó tôi có thể sẽ trở thành tội nhân.

Triệu Quốc Đống cảm thấy rằng nhờ có quan hệ với Hàn Đông nên ở trước mặt Hàn Độ mình có cảm giác như hàng con cháu, nếu như đổi là người khác thì hắn sẽ mất tự nhiên. Mỗi khi ở bên Hàn Độ thì hắn rất thích cái tư vị này, nó hoàn toàn khác với khi hắn ở bên Qua Tĩnh nhưng đều có điểm chung là rất thân ái.

- Ha ha ha, Quốc Đống, e là cậu đã tính trước mọi việc rồi.
Hàn Độ khẽ lắc đầu:
- Nếu như thị xã Ninh Lăng các cậu chỉ nhờ có mấy hạng mục lớn kia chống đỡ thì trên tỉnh đã không cảm thấy hứng thú như thế. Nghe nói chính quyền huyện Hoa Lâm đã thiết lập một quỹ gây dựng sự nghiệp, cổ vũ nông dân, công thương nghiệp hồi hương, hơn nữa còn cố tình cung cấp và ủng hộ tài chính để những nhân tài từ vùng duyên hải hồi hương lập nghiệp, cổ vũ bọn họ gây dựng cơ đồ, ha ha. Một chính quyền cấp huyện mà có thể làm được như vậy thì không đơn giản.

Triệu Quốc Đống ngẩn ra, hắn không ngờ Hàn Độ lại biết rõ cả chuyện này, hắn còn tưởng rằng đối phương chỉ thông qua số liệu báo cáo để biết tình hình phát triển kinh tế của Ninh Lăng, không ngờ ngay cả mấy thứ chi tiết, cụ thể cũng biết rõ như lòng bàn tay.

- Tôi còn nghe nói quận Tây Giang còn đề xuất phương pháp mới cổ vũ phát triển công nghiệp văn hóa, phàm là xí nghiệp công nghiệp văn hóa nào thiết lập ở quận Tây Giang thì đều được miễn thuế doanh nghiệp và thuế thu nhập ba năm. Hơn nữa nghe nói bọn họ còn công khai đề ra một chính sách giúp đỡ công nghiệp điện ảnh và truyền hình, căn cứ vào tình hình để trợ cấp tài chính nhất định cho đơn vị chế tác điện ảnh, quay phim tiến đến Tây Giang. Chính quyền địa phương còn muốn cung cấp, trợ giúp về tài chính cho công nghiệp văn hóa, muốn để ngành này trở thành một điểm sáng mới trong sự phát triển của Tây Giang, dưới sự lãnh đạo của cậu đúng là liên tục có những hành động mới đó.

Đây mới thật sự không đơn giản, Triệu Quốc Đống hít một hơi thật sâu, đích thân trưởng ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy lại hiểu về một huyện tới mức này, không thể không nói tới mức độ quan tâm của đối phương đối với mình.

- Trưởng ban Hàn, tôi thật không ngờ ngài lại quan tâm tới Ninh Lăng chúng tôi như vậy.
Triệu Quốc Đống rất cảm động.

- Không. Quốc Đống, cậu biết không? Hiện tại tỉnh ủy đàm luận nhiều nhất chính là Ninh Lăng các cậu và Hoài Khánh. Hiện giờ Vĩnh Lương đang đứng thứ hai tổng sản lượng kinh tế toàn tỉnh nhưng tốc độ tăng trưởng năm nay đã chậm lại rõ ràng. Mặc dù vẫn còn nhanh hơn các thành thị khác rất nhiều nhưng nếu so với Ninh Lăng các cậu thì lại chậm hơn hẳn. Tựa như lời cậu nói, có nguyên nhân cơ sở, cũng có nguyên nhân là do điều chỉnh kết cấu sản nghiệp.
Hàn Độ hơi ngừng lại một chút:
- Ưu thế về hệ thống mạch điện của Hoài Khánh càng ngày càng rõ ràng, hiện tại khu Khai phát kinh tế kỹ thuật của Hoài Khánh đã được tỉnh xin đề cử làm khu Khai phát kỹ thuật cấp quốc gia, trọng điểm phát triển công nghiệp điện tử tin tức. Cách đây không lâu có một vị phó chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch và phát triển quốc gia đã đặc biệt tới khảo sát khu Khai phát kinh tế kỹ thuật Hoài Khánh và đã đánh giá rất cao nơi này.

Trong lòng Triệu Quốc Đống chợt rung lên, động tác của Hoài Khánh nhanh thật, không ngờ lại muốn tỉnh đề cử làm khu Khai phát kinh tế kỹ thuật cấp quốc gia, điều này đã khiến Triệu Quốc Đống ý thức được mình đã không để mắt đến phương diện này.

Thực ra thì điều này cũng không trách được hắn, năm trước giá trị sản lượng của khu Khai phát kinh tế kỹ thuật Hoa Lâm mới 1,3 tỷ, so với 6 tỷ của Hoài Khánh thì quả thực là không thể so sanh nổi. Nếu mạo muội đệ trình khu Khai phát kinh tế kỹ thuật Ninh Lăng lên tỉnh thì rõ ràng là không thích hợp, dù sao thì tổng sản lượng kinh tế khu Khai phát kinh tế kỹ thuật Miên Châu, Kiến Dương, Vĩnh Lương, thậm chí Lam Sơn và Tân Châu đều cao hơn của Ninh Lăng.

- Ồ? Vậy thì thật đáng mừng. Hoài Khánh đã tạo được con đường đi đúng đắn trong ngành công nghiệp điện tử tin tức rồi. Nếu như có thể trở thành khu Khai phát kinh tế kỹ thuật cấp quốc gia thì tôi nghĩ sẽ có trợ giúp rất lớn trong việc thúc đẩy sự phát triển công nghiệp đầu tư tin tức của Hoài Khánh.

Hàn Độ liếc nhìn Triệu Quốc Đống một cái, trầm ngâm một lúc rồi nói:
- Quốc Đống, cậu chưa từng nghĩ cách đột phá về phương diện này cho khu Khai phát kinh tế kỹ thuật Ninh Lăng các cậu sao?

Trong lúc nhất thời Triệu Quốc Đống cũng không trả lời Hàn Độ về vấn đề này mà ngẫm nghĩ một hồi mới nói:
- Nếu như nói không nghĩ chút nào đương nhiên không phải. Nhưng chúng tôi phải thừa nhận sự chênh lệch của khu Khai phát kinh tế kỹ thuật Ninh Lăng với các địa phương khác trong tỉnh còn khá lớn, cần phải có thêm thời gian để gắng sức đuổi theo.

Hàn Độ gật gật đầu, lời này của Triệu Quốc Đống là sự thật. Hiện tại tổng sản lượng kinh tế khu Khai phát kinh tế kỹ thuật của Ninh Lăng còn chênh lệch không nhỏ với các địa phương khác, có lẽ một hai năm sau mới có khả năng đủ tư cách để so bì với các khu Khai phát kinh tế kỹ thuật khác.

- Mặt khác thì cá nhân tôi cũng có quan điểm riêng, việc khu Khai phát kinh tế kỹ thuật được thăng cấp làm khu Khai phát kinh tế kỹ thuật cấp quốc gia chủ yếu thay đổi ở thẩm quyền phê duyệt, có thể hưởng thụ một vài chức năng phê duyệt của ủy ban nhân dân cấp thị. Theo tôi thấy thì đây chỉ là đơn giản hóa một vài thủ tục phê duyệt chứ cũng không có biến hóa gì quá lớn. Thị xã chúng tôi vẫn rất ủng hộ khu Khai phát kinh tế kỹ thuật, thậm chí có thể nói là thành một thể thì cũng không quá, về phương diện trình tự phê duyệt thì cơ bản là nhanh gọn hợp lý, không hề có cản trở. Nếu chỉ vì đi xin thăng cấp mà chúng tôi phải tiêu tốn nhiều tinh lực thì tôi cho rằng đó là bỏ cái chính yếu, lấy cái phụ. Đương nhiên nếu điều kiện thích hợp thì khu Khai phát kinh tế kỹ thuật Ninh Lăng chúng tôi cũng sẽ chủ động xin thăng cấp.

Triệu Quốc Đống nói rất hợp tình hợp lý, cũng cho thấy thị ủy, ủy ban nhân dân thị xã Ninh Lăng theo chủ trương độc lập không muốn gặp sao hay vậy. Biểu hiện này so với các khu Khai phát kinh tế kỹ thuật của Vĩnh Lương, Miên Châu, Kiến Dương thường xuyên lên tỉnh hoạt động chờ xin thăng cấp thì đung là một trời một vực. Hoa Dương cũng tán thành chủ trương của Triệu Quốc Đống, công năng chủ yếu của một khu Khai phát chính là xây dựng được một hệ thống phục vụ tốt đẹp, hấp dẫn các ngành công nghiệp chủ đạo tập hợp lại, phát triển ưu thế sản nghiệp, hình thành và hoàn thiện hệ thống sản nghiệp, đây mới là chủ nghiệp. Về phần trình tự phê duyệt mà nói thì nếu quả thực hiệu suất phê duyệt hành chính chính quyền được nâng cao thì cái gọi là hưởng thụ chức năng phê duyệt của ủy ban nhân dân cấp thị chẳng đáng để nhắc tới.

- Quốc Đống, cậu nói rất đúng, nhưng nhiều chính quyền địa phương trong tỉnh ta lại không nhìn thấu điểm này, họ cảm thấy nếu như có thể tranh được tư cách thăng cấp này thì đó là một chiến tích lớn lao. Bọn họ cũng không nhìn lại xem, giả sử sau khi tranh được rồi thì giá trị khu Khai phát kinh tế kỹ thuật có thể hơn được bao nhiêu, mà ngược lại nếu khu Khai phát kinh tế kỹ thuật cấp quốc gia lại bị một khu Khai phát kinh tế kỹ thuật cấp tỉnh vượt qua thì đó mới thực là nực cười. Nếu như vậy thì thà không tranh còn hơn!

Hai người nói về đề tài này khá sôi nổi, cũng nói tới khó khăn trong phát triển kinh tế mà An Đô gặp phải năm nay. Tốc độ tăng trưởng kinh tế của An Đô năm nay vẫn theo xu hướng suy tàn từ năm trước, thậm chí còn lún sâu hơn, thu hút đầu tư cũng không có được bao nhiêu thành quả. Đến nỗi trên tỉnh có người còn đánh giá khu công nghiệp kỹ thuật cao An Đô đã trở thành cái xác không, sản nghiệp truyền thống tăng trưởng chậm dần. Không nhìn bên dưới mà so sánh xem, khu Khai phát kỹ thuật cao của các thành thị xung quanh đều phát triển sinh động, đây là một sự thật không tránh được.

Thậm chí ủy ban nhân dân tỉnh còn mở một chuyên đề nghiên cứu về vấn đề định vị và phát triển khu công nghiệp kỹ thuật cao của An Đô. Trên hội nghị phó chủ tịch thường trực Nhậm Vi Phong đã đề xuất khu công nghiệp kỹ thuật cao An Đô phải xác định lại từ đầu, vứt bỏ toàn bộ những ý tưởng lớn quá mức cần thiết, cao xa không thực tế, phải bám sát với thực tại, nghiên cứu đầy đủ tình hình thực tế khu công nghiệp kỹ thuật cao An Đô thậm chí là cả tỉnh An Nguyên. Lựa chọn một hai hạng mục có hàm lượng khoa học kỹ thuật cao để làm cửa đột phá, khi đã đạt được hiệu quả nhất định thì mở rộng dần dần. Nhưng cái quan điểm này chưa thực sự được hội nghị thường vụ thị ủy An Đô tán đồng.

Mãi cho đến khi thư ký của Hàn Độ vào thúc giục tới giờ tham gia một hội nghị thì Hàn Độ mới biết mình đã nói chuyện với Triệu Quốc Đống vượt qua cả thời gian dự định và Triệu Quốc Đống cũng vội vàng cáo từ.