Lộng Triều

Quyển 14 - Chương 27




Trình Nhược Lâm giới thiệu làm Triệu Quốc Đống có chút kinh ngạc. Theo hắn nhớ thì dòng phim lịch sử này sẽ trở thành trào lưu. Hắn không nhớ nổi bắt đầu từ năm nào nhưng hắn vẫn có chút ấn tượng. Không ngờ Trình Nhược Lâm lại thuê được đạo diễn Cao Đông.

- Sao bọn em lại định làm bộ phim này?
Triệu Quốc Đống có chút tò mò nói.

- Sao, anh cảm thấy bộ phim này không có tương lai ư?
Trình Nhược Lâm có chút khẩn trương nói. Mặc dù trước đó đã làm xong công tác chuẩn bị nhưng trong lòng cô vẫn không yên tâm. Dù sao đây là bộ phim đầu tiên của Niết Bàn, nếu có vấn đề sẽ ảnh hưởng đến uy tín và lòng tin của mọi người với công ty.

- Cái này anh không dám nói. Anh không chuyên về mảng này. Chẳng qua phim lịch sử cần phải làm sao cho giống cả về bối cảnh đến nội dung, như vậy mới có thể hấp dẫn được người xem.
Triệu Quốc Đống suy nghĩ một chút rồi nói.

Mắt Trình Nhược Lâm sáng lên:
- Quốc Đống, anh còn nói không biết, quan điểm của anh rất giống Cao Đông. Anh ta chủ trương làm bộ phim này với phong cách khác tước, phải miêu tả đầu đủ hình tượng nhân vật.

- Ha ha, đây là anh hùng có chung chí hướng.
Triệu Quốc Đống cười ha hả nói:
- Cao Đông này là người có tài năng, em có thể tuyển y làm đạo diễn phụ trách là chính xác.

- Vâng, bọn em tốn nhiều tâm tư mới mời được Cao Đông. Chủ yếu là do bọn em mua kịch bản bộ phim, Cao Đông thích phim này nên mới nhận lời. Hơn nữa chi phí làm phim không quá lớn. Em tính rồi, như vậy là đủ cho công ty mới thành lập.
Trình Nhược Lâm thở phào nhẹ nhõm nói:
- Quốc Đống, nói thật trong lòng em vẫn không yên tâm. Lần đầu làm giám đốc, đầu tư lớn như vậy nếu chẳng may có vấn đề thì em không biết Niết Bàn còn có thể sống lại như Phượng Hoàng không? Chẳng qua nghe anh nói em đã yên tâm hơn.

- Ồ, anh nói chuẩn như vậy sao?
Triệu Quốc Đống cười nói.

- Vâng, anh không cảm thấy mỗi bước tiến của anh đều chắc chắn, mỗi ý kiến của anh đều có thể làm người ta thành công sao?
Trình Nhược Lâm cười hì hì hỏi lại.

- Em nói làm anh vui mừng quá đỗi.
Triệu Quốc Đống không nhịn được nâng cằm cô lên nhìn thẳng vào mắt cô. Trình Nhược Lâm lúc này đã tự tin hơn nhiều so với năm còn ở Ninh Lăng.

Trình Nhược Lâm cùng đoàn làm phim tới xem tình hình khu dân cư Tây Giang.

Khu dân cư Tây Giang đã được giới điện ảnh, truyền hình công nhận là nơi thích hợp quay phim thời Dân quốc với đủ loại kiến trúc phức tạp được bảo tồn tốt. Hơn nữa còn các nhà vườn quy mô lớn, phong cảnh như tranh.

Mà thành cũ Thổ Thành cũng có những công trình kiến trúc cuối thời Thanh bây giờ cũng dần có người biết. Nơi đây cũng có sức hấp dẫn lớn đối với các đoàn làm phim.

Bây giờ Ninh Lăng đã thống nhất bố trí khu dân cư Tây Giang và thành cũ Thổ Thành cùng nhau kết hợp tạo thành trụ sở quay phim của Ninh Lăng, nhất là với các công trình kiến trúc bảo tồn tốt, phong cảnh khí hậu tốt đẹp đúng là làm không ít người chú ý. Đã có một vài nhà đầu tư đến khảo sát việc xây dựng trường diễn ở đây.

Bây giờ Tây Giang đã quen với việc có không ít các đoàn làm phim đến quay, thậm chí xung quanh còn xuất hiện không ít ngành phục vụ ví dụ như chế tạo đạo cụ, cung cấp diễn viên quần chúng, thậm chí còn có một số người thích làm diễn viên cũng đến Tây Giang để thử vận may, mong được đạo diễn nào đó chú ý.

- Bọn em đi quay phim, vậy Vân Hải đến đây làm gì?
Triệu Quốc Đống nói.

- Vân Hải là cổ đông lớn nhất của Niết Bàn, bộ phim đầu tiên của Niết Bàn có vốn đầu tư không nhỏ đương nhiên muốn thông báo với chú ấy, phải được chú ấy đồng ý.
Trình Nhược Lâm yêu kiều nói.

- Không phải anh đã nói nó và Đức Sơn không hỏi chuyện của Niết Bàn sao? Em toàn quyền đại biểu hai thằng mà.
Triệu Quốc Đống không cho là đúng.

- Mặc dù nói như vậy nhưng bọn em vẫn theo trình tự công ty, các hạng mục đầu tư lớn đương nhiên phải gặp cổ đông lớn thông báo tình hình. Chẳng qua Vân Hải không quá để ý, có lẽ đến đây để thăm anh thì đúng hơn.

Trình Nhược Lâm khá thông minh. Cô biết rõ sức ảnh hưởng của Triệu Quốc Đống đối với Đức Sơn và Vân Hải. Dù cô đưa ra quyết định gì thì Đức Sơn và Vân Hải đều không can thiệp. Nhưng Niết Bàn là công ty cổ phần nên cô hy vọng làm theo trình tự bình thường, lạm dụng sức ảnh hưởng của Triệu Quốc Đống không phải điều cô mong muốn.

- Ừ, anh đã lâu không nhắc nhở thằng này, cánh đủ cứng nên vứt ông anh đi, một hai tháng mới gọi điện một lần.
Triệu Quốc Đống thở dài nói.

Ba thằng em của hắn đã trưởng thành, Vân Hải không còn là cậu thanh niên hay rụt rè trước đây. Bây giờ bốn anh em có công việc của mình. Nếu nói Đức Sơn là người làm theo sở thích như vậy Trường Xuyên và Vân Hải đã thay đổi gần như hoàn toàn.

Hai anh em Trường Xuyên, Đức Sơn năm trước đã lên bảng Forbes. Nhưng bởi vì các công ty thuộc Tập đoàn Thương Lãng không niêm yết lên thị trường chứng khoán, chỉ có công ty kinh doanh nước suối là đang tích cực vậ động và tiến vào giai đoạn cuối cùng ra, còn các mảng khác đều không muốn lên thị trường chứng khoán. Hơn nữa Thương Lãng chỉ có mỗi mảng kinh doanh nước suối là chói mắt, công chúng bên ngoài không hiểu mấy về các sản nghiệp khác của Thương Lãng. Cho nên trên bảng kia cũng chỉ là đại khái phỏng đoán khối tài sản của hai anh em Trường Xuyên, Đức Sơn mà thôi.

Nhất là công ty dược Thương Lãng và công ty dịch vụ Thương Lãng thì càng không có mấy người biết, truyền thông biết càng ít hơn. Nhưng trên thực tế ngành dược mang lại lợi nhuận hơn xa so với mảng nước suối cho Thương Lãng.

TTrình Nhược Lâm vốn muốn đưa mảng tài chính và đầu tư từ công ty thương mại dịch vụ Thương Lãng ra để thành lập công ty đầu tư phát triển Thương Lãng, để Vân Hải phụ trác. Nhưng Vân Hải lại kiên quyết phản đối.

Theo Vân Hải nói thì y thích cuộc sống bây giờ, công việc cũng thuận lợi, đây mới là nơi y thi triển. Mà Thương Lãng là thuộc về hai ông anh, y không muốn có qua lại với Thương Lãng. Đương nhiên nếu có cơ hội hợp tác thì y sẽ không từ chối. Vân Hải bây giờ muốn lấy tư cách nhà đầu tư nói chuyện với hai ông anh làm Trường Xuyên có chút bất đắc dĩ.

- Quốc Đống, Vân Hải không đơn giản như anh nghĩ đâu. Em mặc dù không phải làm trong mảng của bọn họ nhưng em biết chú ấy có tiếng trong giới đầu tư. Trang web Tiêu Dao du (Escape) của chú ấy nghe nói muốn niêm yết trên thị trường chứng khoán Mỹ, chỉ bằng điểm này đã không phải người bình thường có thể làm được. Còn có trang web Thiên Hạ nghe nói chú ấy cũng là một trong số người đứng sau. Mặc dù bề ngoài chỉ là một chức vụ nhàn hạ nhưng em biết Vân Hải có quyền lực khá lớn ở trang này.

Trình Nhược Lâm bây giờ coi như người khá nổi tiếng trong làng giải trí. Cô làm Mc siêu cấp S H O W ba năm khiến cô có đủ danh tiếng. Trên thực tế khi Triệu Quốc Đống nói siêu cấp S H O W dễ được người bắt chước đã khiến cô suy nghĩ hướng đi của mình. tìm kiếm sự đổi mới và khiêu chiến là mục tiêu của cô. Vì thế khi Triệu Quốc Đống đề nghị cô tự gây dựng sự nghiệp, cô rất kích động.

Bắt đầu từ lúc ấy cô tiếp tục đẩy siêu cấp S H O W lên đỉnh, phần khác là mượn siêu cấp S H O W để tạo ra mạng lưới quan hệ của mình. Vì thế khi năm thứ ba của siêu cấp S H O W, cô đã tuyên bố rút khỏi siêu cấp S H O W, đồng thời cũng thành lập công ty điện ảnh Niết Bàn.

Ngoài những người hùn vốn ra, nhân viên quản lý của Niết Bàn đều do cô bồi dưỡng khi còn làm ở siêu cấp S H O W. Điều này đảm bảo cô có thể khống chế tốt công ty.

Lúc đầu Niết Bàn gặp vấn đề lớn nhất là tài chính, Triệu Quốc Đống đã bảo Vân Hải và Đức Sơn đầu tư ủng hộ Niết Bàn, khiến cho Niết Bàn thoáng cái rất tự tin.

Đây không đơn giản là vài chục triệu khởi động mà là do thân phận của Đức Sơn và Vân Hải.

Sau lưng Vân Hải là trang web Thiên Hạ khổng lồ, có khả năng truyền thông rất cao. Bây giờ ai cũng biết truyền thông mạng là điều không thể thay thế. Bây giờ có Vân Hải đầu tư vào, đó sẽ là cơ hội hiếm có đối với Niết Bàn.

Mà Đức Sơn lại càng nổi tiếng trong làng giải trí, quan hệ rộng rãi. Mặc dù hắn làm không ít chuyện xấu nhưng hắn có quan hệ rất tốt với làng giải trí. Tôn Lôi, Quý Khả Tâm, Lâm Tuệ… một loạt nữ ngôi sao nổi tiếng đều được hắn giúp. Hơn nữa hắn còn là người trên bảng Forbes, hắn đầu tư vào sẽ khiến danh tiếng của Niết Bàn tăng mạnh.