Lộng Triều

Quyển 14 - Chương 13




Mỗi người đều có cảm nhận của riêng mình. Dù là Đàm Lập Phong hay là Diêu Văn Trí, Triệu Quốc Đống, Chung Dược Quân hay Vưu Liên Hương đều như vậy.

Trên đường đi tới, Vưu Liên Hương đã càng lúc càng tiến vào trạng thái. Triệu Quốc Đống lạnh nhạt không nói mấy khiến Chung Dược Quân cũng bị áp chế, điều này làm Vưu Liên Hương có nhiều cơ hội thể hiện. Vưu Liên Hương đương nhiên đây là biết Triệu Quốc Đống tạo cơ hội cho mình. Cô đương nhiên phải nắm bắt cơ hội.

- Bí thư Ứng, Chủ tịch Tần, Chủ tịch Nhâm, các vị lãnh đạo, đây là hạng mục nông nghiệp lớn nhất của quận Đông Giang đưa được vào. Đó là hạng mục rau sạch với tổng vốn đầu tư 67 triệu, thuê đất 1900 mẫu, chia làm ba giai đoạn xây dựng. giai đoạn một đầu tư 22 triệu, thuê đất 1200 mẫu, tháng 10 năm nay sẽ hoàn thành công tác san nền, chủ yếu là xây dựng khu trồng rau xanh sạch. Giai đoạn hai đầu tư 42 triệu, chủ yếu dùng để thuê thêm 700 mẫu và dùng cho trụ sở trồng hoa, đồng thời còn muốn xây dựng một nhà máy sản xuất rau hộp. Giai đoạn ba chuẩn bị đầu tư thêm 12 triệu, thuê 1200 mẫu mở rộng khu trồng hoa và trồng rau.

- Sau khi hạng mục hoàn thành sẽ khiến công ty Dương Quang thành công ty hàng đầu trong lĩnh vực cung cấp rau và hoa, có tác dụng làm mẫu và thúc đẩy ngành nông nghiệp xanh của Đông Giang phát triển. Hiện nay công ty Dương Quang đã ký hợp đồng tiêu thụ với một loạt hệ thống siêu thị lớn ở tỉnh Việt, Thượng Hải, Bắc Kinh, đồng thời cũng ký kết hợp đồng với các công ty tiêu thụ rau, hoa ở tỉnh Tương, Quế, Kiềm, Du, một khi trụ sở xây dựng xong sẽ cung cấp rau sạch cho thị trường ….



Vưu Liên Hương cầm míc và tai nghe hôm nay mặc chiếc váy khá đẹp, bộ váy này càng làm tăng thêm khí chất của cô. Ngay cả Triệu Quốc Đống cũng kdnc thầm khen phụ nữ đúng là diễn viên trời sinh, chỉ cần vừa vào sân khấu là sẽ không rút ra được.

- Vấn đề bây giờ là thời gian, có gì không rõ mời các vị lãnh đạo và đại biểu đặt câu hỏi, tôi hoặc là giám đốc Mai – công ty Dương Quang sẽ giải đáp với mọi người.
Vưu Liên Hương nở nụ cười. Vị giám đốc Mai bên cạnh cũng là một người phụ nữ nhưng lớn hơn Vưu Liên Hương vài tuổi, trông khá được chẳng qua hơi đen một chút.

Ứng Đông Lưu khá hứng thú đi quanh khu vực. Trụ sở này đã có quy mô bước đầu nhưng một ít cơ sở vật chất như hệ thống nước, mái che vẫn đang được xây dựng. Mặc dù đoàn người đến thăm quan nhưng cũng không thấy công nhân dừng làm việc. Người tỉnh Việt có thể nói khôn khéo đến như thế nào. Bọn họ mặc kệ người đến thăm nhưng lợi nhuận và tốc độ xây dựng là điều bọn họ chú ý nhất.

- Tiểu Vưu, Tiểu Mai, sau khi trụ sở công ty được xây dựng xong thì có thể giải quyết công ăn việc làm cho bao người?
Ứng Đông Lưu cười nói.

- Sau khi giai đoạn một xây dựng xong thì sẽ thuê cố định 20 đến 30 người. Bởi vì việc trồng rau chúng tôi có nhân viên kỹ thuật và quản lý khống chế nên số lượng công nhân không nhiều, đương nhiên đến thời kỳ thu hoạch sẽ tăng lên.
Vưu Liên Hương không nói nhưng vị giám đốc Mai kia đã đứng ra giới thiệu.

20 đến 30 người? Không nhiều nhưng nó thực tế, nếu thêm thì người ta kiếm đâu ra lãi? Chẳng lẽ là đến xây dựng công ty và giải quyết vấn đề công ăn việc làm cho địa phương anh sao? Ứng Đông Lưu gật đầu hài lòng và vui mừng vì tính thực tế của Ninh Lăng. Chứ nếu nói nơi đây giải quyết việc làm cho 200, 300 người thì y có thể nhận ngay ra là nói quá.

- Vậy dùng cách nào cho thuê đất, dân chúng địa phương thế nào?
Tần Hạo Nghiên suy nghĩ một chút rồi nói.

- Chủ tịch Tần, quận Đông Giang là vùng ngoại ô của Ninh Lăng chúng tôi, đất nơi đây do địa thế cao nên không dễ trồng trọt, hơn nữa đây là vùng ngoại ô nên nông dân ra ngoài làm thuê nhiều, nhất là một hai năm qua khi sản xuất công nghiệp phát triển nhanh nên nhận nhiều người lao động. Những người làm việc chủ yếu là người già và phụ nữ. Chính quyền chúng tôi cũng hỗ trợ công ty lấy hình thức tập trung đất đai, thống nhất cho thuê, nông dân hàng năm vừa đạt được tiền cho thuê mà trong thời kỳ thu hoạch cũng có thể vào công ty làm thuê thời vụ.
Vưu Liên Hương cười nói.

- Mặc dù hiện nay thoạt nhìn thuê không nhiều người lao động nhưng sau khi giai đoạn hai làm xong thì số người lao động vào làm sẽ không ít, như vậy nông dân địa phương nhất là phụ nữ cũng không cần xa quê, có thể lo cho việc gia đình, cũng có thể đạt được một công việc ổn định và có thu nhập khá tốt. Thị ủy, Ủy ban chúng tôi cảm thấy việc này có lợi cho việc ổn định xã hội ở nông thôn.

Những năm gần đây xu thế rời bỏ nông thôn càng lúc càng nghiêm trọng, nhất là chuyện hai vợ chồng còn trẻ cùng ra ngoài làm thuê là hiện tượng bình thường. Hơn nữa rất nhiều nông dân đều là đến các đô thị, khu vực duyên hải và khu vực phía đông phát triển tốt. Điều này càng thêm rõ ràng ở Thiên Châu, Thông Thành, Nam Hoa, Vinh Sơn là nơi có kinh tế không phát triển. Mà Ninh Lăng, Miên Châu, Đường Giang cũng khá đột xuất vì đó là nơi có sức lao động lớn.

Rất nhiều người lao động còn trẻ ra ngoài làm thuê khiến cho ở nông thôn chỉ còn có người già, trẻ em, sản xuất nông nghiệp kém đi, hơn nữa còn mang đến mâu thuẫn xã hội, vấn đề an ninh trật tự, giáo dục. Hiện tượng này càng lúc càng phổ biến ở khu vực trung tây, cũng khiến Đảng ủy, chính quyền địa phương các nơi chú ý. Làm như thế nào để hóa giải vấn đề khó khăn này là điều mà Đảng ủy, chính quyền các nơi rất cần làm.

- Công ty này thuê nhiều đất như vậy, hơn nữa còn muốn xây dựng thêm các hạng mục phụ trợ, Ninh Lăng tính sao về sự mạo hiểm nếu như công ty không trả tiền thuê đất?
Tần Hạo Nghiên nói.

- Dựa theo quy định liên quan thì tiền thuê đất phải được đảm bảo, nhưng cũng phải tính đến nhu cầu phát triển của công ty. Chúng tôi xác định do chính quyền và công ty cùng bỏ một số tài chính ra đảm bảo, số tiền ứng trước của công ty sẽ giảm đi theo thời hạn thuê, chính quyền sẽ có trách nhiệm đảm bảo tính uy tín cho công ty thuê lâu năm, làm cho công ty có thể dành nhiều tâm trí và tài chính cho sự phát triển của công ty.
Vưu Liên Hương bình tĩnh nói.

Đại biểu các nơi cũng đặt câu hỏi, hỏi nguyên nhân công ty lại đầu tư vào đây, cùng với sản phẩm và con đường tiêu thụ của công ty, tương lai phát triển. Cũng có không ít đại biểu trực tiếp hỏi giám đốc công ty là khi bọn họ đầu tư vào Ninh Lăng, chính quyền địa phương Ninh Lăng đưa ra chính sách ưu đãi gì để hấp dẫn bọn họ?

- Bí thư Triệu, những người này đều muốn tìm hiểu kỹ càng, xem ra bọn họ đúng là đỏ mắt rồi.
Chung Dược Quân khá vui vẻ nói.

Vưu Liên Hương đúng là nắm bắt cơ hội thật tốt và biểu hiện tốt trước mặt hai vị lãnh đạo chủ yếu của tỉnh. Vì thế làm cho Chung Dược Quân là Thị trưởng cũng có chút ghen tị.

Chung Dược Quân không biết Triệu Quốc Đống nghĩ như thế nào mà trong hai ngày diễn ra hội nghị rất ít khi lên tiếng, chỉ cười cười với hai vị lãnh đạo chủ yếu khiến cho Chung Dược Quân cũng không tiện thể hiện quá mức. Cũng may còn có Vưu Liên Hương. Dù sao Vưu Liên Hương cũng là cấp dưới của mình, Vưu Liên Hương làm tốt thì mình cũng có vinh dự mà. Nếu như để Lục Kiếm Dân đứng ra nói thì Chung Dược Quân sẽ có chút khó chịu.

- Dược Quân, phải nhìn xa một chút, có thể học tập từ Ninh Lăng về cũng là việc tốt, chỉ sợ bọn họ biết thì dễ nhưng làm thì khó. Một thể chế, một hệ thống không dễ tạo ra như vậy. Ở điểm này tôi cũng phải nói Hoàng Lăng có một câu rất nhanh, ít nhất y không hề ngăn cản về không khí đổi mới, thậm chí còn cổ vũ. Thể chế hành chính là một thế mạnh của y, coi như là giúp chúng ta không ít, nếu không các chính sách đâu dễ thực thi như vậy? Một hai năm qua chúng ta đâu dễ đạt được hiệu quả đến thế? Tôi thấy sẽ rất khó khăn.
Triệu Quốc Đống bình tĩnh nói.

Chung Dược Quân nửa đồng ý nửa không. Muốn nói tác phong của Hoàng Lăng đúng là tạo ra đôi chút tác dụng hơn so với thời của Kỳ Dư Hồng, tc. Hoàng Lăng không quá coi trọng dư luận bên dưới nhưng lại quá chú trọng phát triển kinh tế hoặc là nói y lấy mục tiêu phát triển kinh tế mà quên đi vài vấn đề nhân sự nhỏ mới khiến y bị ngã. Nếu Hoàng Lăng sớm đề phòng động tác của Toàn Lực Trí thì Toàn Lực Trí đâu dễ tạo ra hệ thống Ủy ban kỷ luật của riêng mình như vậy?

Nhưng Triệu Quốc Đống thì sao?

Chung Dược Quân nhìn Triệu Quốc Đống mà không khỏi thâm phục. Toàn Lực Trí hơi có chút động tác đã gặp cơn càn quét. Lý Chiêu bị điều đi, Lạc Dục Thành tiến vào Ủy ban kỷ luật. Đồng thời Đảng ủy chính pháp cũng tăng cường khống chế hệ thống của mình, một loạt thủ đoạn này đã cắt đi mấy cánh tay của Toàn Lực Trí, áp chế sức ảnh hưởng của Toàn Lực Trí. Theo Chung Dược Quân thấy thì Toàn Lực Trí dù kiêm chức Phó bí thư Thị ủy nhưng cũng không có sức ảnh hưởng với quận, huyện như Lỗ Năng mới thành Thường vụ thị ủy.

Cười đùa tự nhiên nhưng khi ra tay lại cực nhanh, tàn nhẫn, chính xác, đó mới là cao thủ chân chính.