Lộng Triều

Quyển 13 - Chương 77




Triệu Quốc Đống nhận được điện của Qua Tĩnh liền thở phào nhẹ nhõm. Tất cả đã thực hiện theo ý đồ của hắn. Nói cách khác Tỉnh ủy đã thỏa mãn yêu cầu điều chỉnh bộ máy Thị ủy Ninh Lăng, đây là long ân hiếm có nhưng cũng có nghĩa là áp lực lớn. Nếu hắn không đưa ra thành tích tốt thì cứ chờ xem.

Đối với điểm này Triệu Quốc Đống lại rất tự tin.

Hắn tới Ninh Lăng chính là muốn thực hiện kế hoạch lớn của hắn, mà bây giờ có thể nói mấy năm tới là năm thuận lợi nhất khi hắn vào chính trị. Hắn phải nắm bắt cơ hội này.

Chung Dược Quân mặc dù là người của Tần Hạo Nghiên nhưng đó là người có thể kết hợp chặt với mình trong làm việc xây dựng thành thị.

Lục Kiếm Dân mặc dù có chút không hòa hợp với mình nhưng đó chỉ là mấy việc từ rất lâu. Mình đã không còn là Thường vụ thị ủy trước đây, Lục Kiếm Dân cũng không còn là Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật. Lục Kiếm Dân cũng là kẻ lão luyện nên biết cách với tình hình mới.

Vưu Liên Hương, Tằng Lệnh Thuần, Lưu Như Hoài không cần suy nghĩ, bọn họ sẽ kiên định ủng hộ mình. Mà Tiêu Phượng Minh hiện nay đã thành quân sư của hắn. Mà mình cũng có vài lần trao đổi với y, Triệu Quốc Đống tự tin đã thành công nhận được sự kính trọng của đối phương.

Lam Quang có suy nghĩ khác nhưng do mình cố lôi kéo nên chắc không vấn đề gì. Từ việc điều chỉnh hệ thống chính pháp, Triệu Quốc Đống có thể quan sát được đồng minh trước đây bây giờ đã thực sự dùng thái độ của một thường vụ với một Bí thư thị ủy.

Lý Đại Phú cùng Lý Nguyên Khánh cũng thuộc về nhân vật tránh xa sự tranh đấu. Đương nhiên hai người có điểm khác nhau, Lý Nguyên Khánh không muốn xen vào các vụ việc ở địa phương, Lý Đại Phú lại mới vào thường vụ nên trước mắt không có lực lượng để tham gia.

Duy nhất không nằm trong tầm kiểm soát chính là Toàn Lực Trí. Nhưng người này chỉ mang tới chút phiền phức nhỏ mà thôi.

Mình không phải Hoàng Lăng nên không phải ngại Toàn Lực Trí nhìn chằm chằm hay đâm sau lưng.

Vương Ích là kẻ giỏi luồn lách, Lý Chiêu cũng là người trực tính, vừa lúc Ban giám sát Thị ủy cần nhân vật như vậy. Mình cũng đưa được Lạc Dục Thành vào trong Ủy ban kỷ luật để hạn chế Toàn Lực Trí, tất cả đều trong lòng tay mình, đã đến lúc cần phát động.

….

- Ninh Lăng chúng ta có chênh lệch rất lớn với các đô thị truyền thống công nghiệp như Miên Châu, Kiến Dương cùng với Hoài Khánh. Mặc dù chúng ta đông cố gắng đuổi theo nhưng điều này cần thời gian. Tôi vẫn luôn suy nghĩ một vấn đề là một đô thị không có kinh tế công nghiệp mạnh thì có phải là quá kém hay không?

Triệu Quốc Đống nói khá chậm như vừa suy nghĩ vừa nói:
- Tôi nhớ khi Bí thư Ứng làm chủ tịch tỉnh hơn bốn năm đã từng đề cập một quan điểm đó là phải coi trọng cả phát triển kinh tế và phát triển sự nghiệp dân sinh, phải cho đông đảo quần chúng hưởng hạnh phúc do phát triển kinh tế mang tới.

- Đây cũng là điều mà Đảng ủy, chính quyền chúng ta cần chăm chú nghiên cứu sao cho quần chúng có cảm giác hạnh phúc. Thế nào là cảm giác hạnh phúc? Sự nghiệp dân sinh từng bước hoàn thiện và thu nhập bình quân tăng lên, đó là suy nghĩ của tôi.

Trong buổi học tập lần này gồm tất cả các Thường vụ thị ủy, mỗi người đều chăm chú ghi chép. Đặt trước mặt Triệu Quốc Đống là một quyển sổ dày, hắn đang nói về những điều mình hiểu sau khi học tập ở tỉnh về.

- Trụ cột của Ninh Lăng thấp, làm như thế nào để tăng trưởng kinh tế vượt bậc, khiến cuộc sống dân chúng tăng cao, đó là điều mà mọi người đều đối mặt. Quan hệ giữa phát triển kinh tế và tăng cuộc sống của nhân dân, tôi cảm thấy đó là quan hệ giữa mục tiêu và thủ đoạn. Phát triển kinh tế là thủ đoạn, tăng cuộc sống của nhân dân là mục đích, thông qua phát triển kinh tế để tăng trình độ cuộc sống nhân dân lên.



Theo thông lệ của Thị ủy Ninh Lăng, cuộc học tập này diễn ra trong ba ngày. Ngày đầu là ngồi học tập, ngày hai đi thăm quan, ngày ba thảo luận.

Điểm thăm quan lần này Triệu Quốc Đống đã rất khổ tâm khi lựa chọn.

Ngoài thành cổ Thổ Thành và khu dân cư Tây Giang là điểm sáng của ngành văn hóa, hạng mục công nghiệp chủ yếu là đi thăm qua hạng mục vật liệu xây dựng bảo vệ môi trường ở Phong Đình, hạng mục chất bán dẫn Liên Hoa và pin năng lượng mặt trời tập đoàn Nam Pha ở Khu khai phát …

Khu trồng khoai tây rộng ba ngàn mẫu ở Thổ Thành cũng đã ký kết hiệp định sơ bộ với tập đoàn chế biến thực phẩm Dalits, đây vốn là mộ điểm sáng có thể thăm quan. Đây là thành quả thu hút đầu tư lớn nhất của Ngụy Hiểu Lam trên cương vị Bí thư huyện ủy Thổ Thành. Chẳng qua hạng mục này mới ký hiệp định chưa chính thức khởi công nên Triệu Quốc Đống suy nghĩ mãi và quyết định bỏ qua.

Lịch trình hội nghị khá nhiều, gần như đến nơi này xong sẽ đi nơi khác ngay. Buổi chiều ngày thứ ba sau khi kết thúc cuộc thảo luận, tất cả thành viên hội nghị sẽ được kéo đến công trường xây dựng cầu Ô Giang, đi cảm nhận động tác rất lớn của Ninh Lăng. Trúc Văn Khôi cũng được một phen thể hiện miệng lưỡi của mình trước mặt các vị Ủy viên Thị ủy.

Ý của Triệu Quốc Đống là nội dung chính của cuộc họp tập lần này muốn lấy phát triển kinh tế làm chính. Dù sao hiện nay công việc trung tâm của Ninh Lăng chính là phát triển kinh tế, nhưng trong các cuộc học tập sau đây hắn cũng cần đưa thêm mấy điểm sáng về sự nghiệp dân sinh để thăm quan.

Mặc kệ là tình hình an ninh trật tự có hiệu quả, hay đạt thành tích trong giải quyết việc làm cho công nhân mất việc cũng đều là nội dung chính của cuộc học tập. Điểm này hắn đã lên tiếng rõ ràng trong cuối đợt học tập. Đảng ủy, chính quyền một nơi không chỉ chú trọng mỗi vào phát triển kinh tế, đồng thời cũng phải làm như thế nào khiến cho trình độ cuộc sống của quần chúng tăng lên.

Triệu Quốc Đống cũng không ngờ câu nói chỉ số cảm giác hạnh phúc của dân chúng lại thành một từ thông dụng ở Ninh Lăng. Dù là cơ quan cấp thị xã hay là Đảng ủy, chính quyền quận, huyện, lãnh đạo khi nói đều nhất định đưa ra chỉ tiêu về cảm giác hạnh phúc của dân chúng. Cục thống kê thị xã cũng tham khảo quy định quốc tế mà đưa ra chỉ tiêu về cảm giác hạnh phúc của dân chúng, cũng chuẩn bị tiến hành lấy ý kiến, điều tra trong dân chúng.

Có người nói đây là làm cho có, có người nói đây là cách trực tiếp thể hiện tinh thần của ba đại hội ở Trung ương, có người phấn khởi, có người lạnh nhạt đứng xem. Chẳng qua Triệu Quốc Đống làm người khởi xướng lại không nghĩ việc này lại mang tới tác động mạnh như vậy.

….

- Lão Lỗ, suy nghĩ của anh là tốt. Làm một bộ tài liệu chuyên đề về lịch sử văn hóa, truyền thống dân tộc, điều kiện tự nhiên của Ninh Lăng chúng ta mặc dù sẽ phải bỏ ra không ít, nhưng tôi cảm thấy đáng để đầu tư.
Triệu Quốc Đống suy nghĩ một chút rồi nói.

- Hiện nay sức hấp dẫn về lịch sử văn hóa dân tộc ở Ninh Lăng chúng ta có danh tiếng không nhỏ ở tỉnh, thậm chí cả nước. Điều này có quan hệ rất lớn đến việc lần trước Tổng cục di sản văn hoá và Hiệp hội nhiếp ảnh Trung Quốc đến Ninh Lăng chúng ta. Tôi đoán đợt quốc khánh này ngành du lịch Ninh Lăng chúng ta sẽ bay vọt.
Lỗ Năng cũng không chú ý đến Triệu Quốc Đống có vẻ mất tập trung mà tiếp tục nói theo ý của mình:
- Tôi cảm thấy nếu thừa dịp này phát ra bộ phim tài liệu, giống như đợt năm đó ngài mời công ty du lịch các nơi đến Hoa Lâm, tôi nghĩ sẽ có hiệu quả không hề ít.

- Lão Lỗ, chờ chút, tôi nghĩ một chút đã.

Triệu Quốc Đống cố gắng nhớ lại mấy ký ức gián đoạn. Theo hắn nhớ hình như đạo diễn Trương Nghệ Mưu làm bộ phim “Ấn tượng Lưu tam tỷ” cũng là trong năm 2003, 04, thời gian cụ thể hắn không nhớ nổi. Nhưng hắn nhớ rõ bộ phim này khiến Quế Lâm trở thành điểm nóng về du lịch.