Xe chạy qua Vĩnh Lương liền tăng tốc lên. Bành Trường Quý chạy xe rất tốt, Triệu Quốc Đống thậm chí có thể ngủ một chút.
Mặc dù Dương Kính Quang chỉ nói Bí thư Ứng yêu cầu báo cáo về vấn đề kinh tế, nhưng Triệu Quốc Đống dự định nói cả sự nghiệp văn hóa một chút.
Nhất là việc tạo hành lang lịch sử văn hóa ở khu nội thành cũ Tây Giang đến Thổ Thành, thị xã cũng cân nhắc việc tạo con đường du lịch từ khu du lịch Huyện Hoa Lâm đến Cô Lỗ câu – Vân Lĩnh. Hội nghị thường trực Ủy ban đã thống nhất việc này, xác định năm nay và năm sau đó sẽ là công việc trọng điểm của chính quyền. Vì thế hắn thấy cần phải báo cáo công tác kinh tế và công tác xây dựng sản nghiệp văn háo và tinh thần văn minh của Ninh Lăng với Bí thư Ứng.
Ngoài ra Triệu Quốc Đống cũng dự định nói qua việc mình muốn cho một Bí thư quận, huyện vào thường vụ cùng với việc trao đổi cán bộ với nơi khác, hy vọng được Tỉnh ủy ủng hộ.
Công việc này hắn vốn hy vọng tiến hành dưới sự chỉ đạo của Trang Quyền, ai ngờ Trang Quyền lại đột nhiên được điều chỉnh tới Tân Châu khiến công việc này bị gác lại.
Chẳng qua Triệu Quốc Đống cũng bảo Tiêu Phượng Minh muốn chuẩn bị trước công việc này. Không có Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy ủng hộ thì Thị ủy Ninh Lăng cũng có thể tiến hành ở quy mô nhỏ.
Việc phát triển sự nghiệp dân sinh thì Triệu Quốc Đống không rõ sẽ tốn bao thời gian. Dù sao hắn cũng mới đến có ba tháng, anh muốn mọi việc đều làm tốt là không thể. Chẳng qua lúc Triệu Quốc Đống cùng Chung Dược Quân thảo luận về quy hoạch đô thị, hắn đã đưa ra ý kiến việc xây dựng nhà cho thuê với giá thấp.
Vấn đề này hiện nay ở đô thị nhỏ như Ninh Lăng mặc dù còn không rõ nhưng khi thị trường bất động sản tăng vọt thì giá nhà cũng tăng lên rất cao. Đảng ủy, chính quyền địa phương cần phải có bố trí trước.
Ngoài ra Triệu Quốc Đống cũng đưa ra vì tăng tính hấp dẫn nhân tài và cạnh tranh của đô thị Ninh Lăng, Thị ủy, Ủy ban Thị xã cần cân nhắc việc xây dựng các khu nhà cho chuyên gia. Tức là chỉ cần nhân tài có cống hiến cho sự phát triển kinh tế, xã hội ở Ninh Lăng, công tác ở Ninh Lăng trong thời gian nhất định thì dù là thuộc cơ quan nào cũng được tính tới cấp một căn hộ, có thể sử dụng cả đời nhưng không được bán sang tên.
Đề nghị này của Triệu Quốc Đống tạo ra một chút tranh luận ở thị xã, mọi người không có ý kiến việc thưởng cho chuyên gia nhưng lại không phân biệt thuộc cơ quan nào, mọi người có vẻ không hiểu khi xếp cả các chuyên gia làm việc trong công ty tư nhân.
Một ít thường vụ cho rằng các chuyên gia thuộc công ty liên doanh và công ty tư nhân vốn được hưởng lương cao, thậm chí có người còn là cổ đông trong đó. Nếu như Thị ủy, Ủy ban đưa ra đãi ngộ tốt như vậy thì không thích hợp.
Nhưng ở điểm này Triệu Quốc Đống lại kiên trì với ý kiến của mình. Hắn cho rằng các quan niệm kia là cổ hủ. Mặc kệ là kinh tế tư nhân hay nhà nước đều là ở Ninh Lăng, cũng có thể giải quyết việc tăng thêm công ăn việc làm cho người Ninh Lăng, tạo thuế. Đảng ủy, Ủy ban không nên chia ra, phải đặt kinh tế tư nhân và kinh tế nhà nước ngang hàng nhau.
Cuối cùng Thị ủy, Ủy ban đã đồng ý thông qua ý kiến này, không có hạn chế về cơ quan công tác. Chẳng qua lại đặt yêu cầu khá cao trong số năm liên tục công tác ở Ninh Lăng và những cống hiến đặc biệt. Hơn nữa quyết định sau khi quy hoạch xong khu Giang Đông sẽ chọn một khu vực có cảnh đẹp để xây dựng nhà cho các chuyên gia.
Xe vào đến nội thành An Đô liền chạy chậm lại, Triệu Quốc Đống nhìn đồng hồ thấy mới là 4h15, Bành Trường Quý chạy tốt nên chắc tầm 4h30 là đến Tỉnh ủy.
Trước khi đến gặp Ứng Đông Lưu, Triệu Quốc Đống còn định đến báo cáo công việc với Qua Tĩnh, nhất là việc cùng lúc chọn hai Thường vụ thị ủy.
…
- Quốc Đống, cậu lần trước nhắc đến việc Bí thư Quận ủy Tây Giang vào thường vụ, trong hội nghị của ban đã nghiên cứu. Việc áp dụng cho Bí thư quận, huyện phát triển ở một thị xã tiến vào thường vụ các nơi trong tỉnh cũng có áp dụng, căn cứ theo tình hình thực tế mà áp dụng. Cậu trước không phải từng là Thường vụ thị ủy kiêm Bí thư Quận ủy Tây Giang sao? Cho nên việc này không vấn đề gì, Ninh Lăng chọn xong báo lên là được.
Qq hôm nay không biết vì nguyên nhân gì mà Triệu Quốc Đống thấy khá vui vẻ.
- Ha ha, vậy cảm ơn Trưởng ban Qua. Tây Giang là quận có GDP lớn nhất Ninh Lăng chúng tôi, hơn nữa thu tài chính và thu nhập bình quân cũng đều là cao nhất. Hơn nữa txxa cũng có ý muốn thúc đẩy kinh tế các quận, huyện phát triển, cho nên tôi nghĩ Tây Giang có một đại biểu quận vào Thường vụ thị ủy là thích hợp hơn.
Triệu Quốc Đống xoa xoa tay nói.
- Cậu cũng đừng cảm ơn tôi trước. Tỉnh ủy đã gửi văn bản quyết định Mao Bình làm Bí thư đảng ủy Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Ninh Lăng, tôi biết cậu hy vọng Trưởng ban Tuyên giáo sẽ là người từ Ninh Lăng ra, nhưng trên tỉnh có ý kiến khác nhau nên cần cân nhắc.
Qua Tĩnh nói câu này làm Triệu Quốc Đống có chút buồn bực.
- Trưởng ban Qua, tại sao cán bộ Ninh Lăng chúng tôi cứ phải là từ tỉnh phái xống? Người quen thuộc với tình hình Ninh Lăng chính là cán bộ Ninh Lăng, có thể nhanh chóng thích ứng với công việc. Tôi cảm thấy tỉnh phải cân nhắc tình hình thực tế. Tôi và thị trường Dược Quân đều là mới đến Ninh Lăng, bây giờ lại xem bộ máy Thị ủy hiện nay thì thấy hơn phân nửa từ ngoài hoặc trên tỉnh phái xuống. Bây giờ Ninh Lăng đang trong thời kỳ đặc biệt nên phải tính xem làm như thế nào có lợi nhất cho sự phát triển của Ninh Lăng chứ?
Triệu Quốc Đống nói với giọng khá kích động, dồn dập.
- Quốc Đống, cách nói này của cậu không chính xác. Cậu mặc dù mới đến Ninh Lăng làm Bí thư Thị ủy nhưng cậu công tác ở Ninh Lăng một thời gian dài, quen thuộc tình hình Ninh Lăng. Về phần Kiếm Dân, Liên Hương, Lam Quang mặc dù là từ ngoài đến nhưng cũng đã làm ở Ninh Lăng bốn năm năm, còn nói là không quen thuộc tình hình sao?
Qua Tĩnh trừng mắt nhìn dp:
- Tôi biết làm Bí thư thị ủy nên cậu có suy nghĩ của mình, nhưng tỉnh cũng có cân nhắc của mình.
- Nhưng mà Trưởng ban Qua, người vào chức Trưởng ban Tuyên giáo rất quan trọng, nhất là đối với sự phát triển ngành văn hóa và tinh thần văn minh của chúng ta. Tôi muốn một người có thể hiểu rõ về lịch sử, truyền thống dân tộc Ninh Lăng. Hai năm tới chúng tôi sẽ có nhiều hành động lớn trong ngành văn hóa, cho nên Trưởng ban Qua, chuyện này tôi muốn mời Tỉnh ủy thận trọng cân nhắc ý kiến của Thị ủy Ninh Lăng chúng tôi.
Triệu Quốc Đống hít sâu một hơi và nói.
- Quốc Đống, người vào chức Trưởng ban Tuyên giáo thật sự rất quan trọng đối với cậu sao?
Qua Tĩnh nhìn chằm chằm vào Triệu Quốc Đống.
Triệu Quốc Đống do dự một chút nhưng vẫn gật đầu nói:
- Thật sự là rất quan trọng. Trưởng ban Qua, nếu như là lúc khác thì tôi đã không gặp khó khăn như vậy.
Qua Tĩnh khẽ gật đầu ra hiệu Triệu Quốc Đống nói tiếp.
- Bắt đầu từ năm nay chúng tôi muốn xin quốc gia cấp chứng chỉ di tích lịch sử ở khu dân cư Tây Giang và thành cổ Thổ Thành, có lẽ không vấn đề gì mấy, cuối năm sẽ được duyệt. Sang năm chúng tôi dự định trình phê duyệt hai điểm này thành di sản văn hoá thế giới, chính thức toàn diện khởi động công trình này. Công việc này rất nặng nề, thị xã cũng rất chú trọng. Điều này rất quan trọng đối với sự phát triển của Ninh Lăng chúng tôi.
- Thị xã đã nghiên cứu cẩn thận, quyết định Đảng ủy, Ủy ban đều phải chuyên môn phái người phụ trách công việc này, tranh thủ trong ba năm thực hiện được mục tiêu này. Ý của tôi là bên Đảng ủy do Trưởng ban Tuyên giáo làm tổ trưởng. Bên Ủy ban Thị xã do một Phó thị trưởng phụ trách công tác văn hóa làm phó tổ trưởng phụ trách công việc này.
- Đây là công trình thống nhất của thị xã, từ quy hoạch đến việc tu sửa, bảo vệ đều liên quan nhiều vấn đề nên yêu cầu hai đồng chí phụ trách có tính trách nhiệm cao, còn phải hiểu rõ về lịch sử, địa lý, dân tộc Ninh Lăng.
- Ninh Lăng muốn chuyển đổi địa điểm?
Qua Tĩnh có chút kinh ngạc. Chị đúng là không ngờ Triệu Quốc Đống mới đến Ninh Lăng đã có nhiều hành động như vậy.
Thành cổ Thổ Thành và khu dân cư Tây Giang Qua Tĩnh cũng loáng thoáng biết, cũng nghe lãnh đạo Ninh Lăng nói qua đôi chút nhưng chị ta không chú ý nhiều, cũng không có cơ hội tới xem. Không ngờ Triệu Quốc Đống vừa đến đã muốn báo lên làm di sản văn hoá thế giới.