Lộng Triều

Quyển 13 - Chương 49




Triệu Quốc Đống trầm ngâm một chút. Hắn vẫn cho rằng thành cổ Thổ Thành và di tích quân sự là thứ đáng đưa vào di tích lịch sử trọng điểm quốc gia. Vì thế khi Ngụy Hiểu Lam đề cập đến việc này, hắn cũng kiên quyết ủng hộ việc Thổ Thành xin cấp chứng nhận.

Triệu Quốc Đống bây giờ cũng hy vọng khiến nội thành cũ Ninh Lăng tập trung chính ở Tây Giang được quốc gia cấp chứng nhận di tích lịch sử. Như vậy nó sẽ khiến cho các nơi này ít bị phá hủy bởi bàn tay con người.

Triệu Quốc Đống còn có một giấc mộng đó chính là năm trước thôn Hoàng tỉnh Hoàn đã được xếp vào di sản văn hóa thế giới, như vậy các công trình kiến trúc quân sự cổ của Thổ Thành và nội thành cổ Tây Giang với những phong cách kiến trúc độc đáo tại sao không được công nhận? Chúng đủ tư cách mà.

Nếu như thành công để hai nơi này tiến vào di sản văn hoá quốc gia, sau đó báo cáo lên tổ chức thế giới, Triệu Quốc Đống thấy nó vừa mang lại lợi ích kinh tế, vừa tạo tấm danh thiếp cho đô thị Ninh Lăng.

- Như vậy đi, tôi và Thị trưởng Chung cũng không tham gia hoạt động khác, hôm nay sẽ cùng Tổng cục di sản văn hoá quốc gia đến khảo sát Thổ Thành, cũng mời Trưởng ban Tuyên giáo Mao, Trưởng ban thư ký Lệnh Thuần và Phó thị trưởng Phù Quyên đi cùng.
Triệu Quốc Đống suy nghĩ một chút rồi nói.

- Hả? Bí thư Triệu, chiều ngài còn có hai việc.
Vân Duệ có chút giật mình nên vội vàng nhắc.

- Đẩy sang hôm khác.
Triệu Quốc Đống nói.

- Chiều có hai vị khách do ngài mời tới. Một là Chủ tịch Tần Lăng của tập đoàn Hải Uy và Tạ Lý Tư tiên sinh của công ty đầu tư Quân Thụy. Còn có một là Chủ tịch Chư Giá Hiên của công ty Thần Phong.
Vân Duệ nói.

Triệu Quốc Đống nhíu mày, đây đúng là vấn đề không dễ bỏ qua.

Sau khi thuyết phục xong Vưu Liên Hương, Triệu Quốc Đống đã trao đổi với Lục Kiếm Dân và Tiêu Phượng Minh. Lục Kiếm Dân cũng đồng ý quan điểm của Triệu Quốc Đống là lợi dụng đầu tư của chính quyền để kéo đầu tư dân gian vào xây dựng khu Giang Đông.

Chung Dược Quân cùng Trúc Văn Khôi gần đây tập trung chính vào việc xây dựng khu Giang Đông, nhưng làm như thế nào duy trì liên tục việc xây dựng ở khu Giang Đông, các Thường vụ thị ủy cho rằng nhất định phải đẩy mạnh thu hút đầu tư, tranh thủ trong năm nay tiến hành xây dựng mấy hạng mục lớn để đảm bảo việc xây dựng thành thị.

Các thường vụ đều đồng ý với việc Triệu Quốc Đống đưa ra là củng cố sản nghiệp trụ cột hiện có, toàn lực tìm sản nghiệp trụ cột mới. Nhất là Triệu Quốc Đống đưa ra ba hạng mục sản nghiệp là nguồn năng lượng mới, vật liệu mới và bảo vệ môi trường trong ba năm sẽ là sản nghiệp trụ cột của Ninh Lăng.

Triệu Quốc Đống lợi dụng quan hệ ở Bộ năng lượng mà liên lạc với tập đoàn Hải Uy, mời Chủ tịch tập đoàn Hải Uy đến khảo sát việc phát triển nguồn năng lượng mới ở Ninh Lăng.

Tập đoàn Hải Uy nổi tiếng cả nước về sản xuất ắc quy, cũng là công ty niêm yết trên thị trường chứng khoán Thượng Hải. Nhưng theo thị trường ắc quy và pin dần bão hòa, lĩnh vực nghiệp vụ của tập đoàn Hải Uy cũng mở rộng. Hơn nữa tập đoàn Hải Uy cũng rất có hứng thú với năng lượng mặt trời, ba năm trước đã bắt đầu nghiên cứu lĩnh vực này.

Lúc Triệu Quốc Đống còn ở Bộ năng lượng đã tiếp xúc với Chủ tịch tập đoàn Hải Uy – Tần Lăng, cũng thông qua Lưu Kiều giới thiệu mà tiếp xúc với công ty đầu tư Quân Thụy, sau đó bàn về việc liên doanh đầu tư vào lĩnh vực năng lượng mặt trời.

Trong cuộc thảo luận tháng năm vừa rồi ở Ninh Lăng, Triệu Quốc Đống vốn muốn gặp bọn họ nhưng không ngờ Hoàng Lăng xảy ra chuyện, Triệu Quốc Đống bị gọi lên tỉnh gấp nên không thể nói chuyện với hai bên kia. Nhưng khi Triệu Quốc Đống về An Đô đã gọi điện cho Tần Lăng. Lần này tập đoàn Hải Uy và Quân Thụy đến là do Triệu Quốc Đống mì.

Về phần công ty Thần Phong lại là công ty trực thuộc Tập đoàn Thần Hoa do Bộ năng lượng quản lý. Công ty này là công ty mới thành lập chủ yếu nhằm vào sản xuất thiết bị cho ngành năng lượng mới. Trụ sở nghiên cứu của công ty đặt ở Thượng Hải nhưng nhà máy sản xuất lại chưa xác định. Chuyện này ở trong nước chưa nhiều người biết, Triệu Quốc Đống cũng là thông qua quan hệ ở trên bộ mới mời được bọn họ tới.

Chủ tịch công ty Thần Phong - Chư Giá Hiên vốn là lãnh đạo quản lý ở Tập đoàn hạt nhân Trung Quốc, sau đó điều sang Tập đoàn Thần Hoa, bây giờ đảm nhiệm Chủ tịch công ty Thần Phong. Triệu Quốc Đống lúc ở Bộ năng lượng đã gặp Chư Giá Hiên, mặc dù không quá quen thuộc nhưng cũng tiếp xúc vài lần. Chư Giá Hiên là người hào sảng.

- Như vậy đi, Thổ Thành thì tôi đi, Thị trưởng Chung không tham gia. Hai cuộc tiếp đón chiều nay mời Thị trưởng Chung và Thị trưởng Liên Hương tham gia. Bọn họ có thể muốn tới Khu Khai Phát khảo sát, tôi có thể không về kịp nhưng cơm tối tôi nhất định sẽ tham gia. Ngoài ra cũng mời khách của tổng cục di sản văn hoá quốc gia và hai nhóm kia ở Ninh Uyển, tôi cũng tiện chạy qua chạy lại.
Triệu Quốc Đống suy nghĩ một chút rồi nói.

Theo hắn thấy cũng chỉ có thể như vậy. Hai đoàn khách chiều nay cũng không thể sơ sót, mặc dù là quan hệ cũ nhưng lễ phép vẫn phải đủ. Dù chiều không đi cùng bọn họ thì tối cũng phải ngồi ăn, nói chuyện cùng.

Nếu như nói đoàn khách ở Tổng cục di sản văn hoá là mục tiêu xa, vậy tập đoàn Hải Uy cùng công ty Thần Phong là điểm nóng ngay trước mắt. Hai hạng mục này nếu tiến vào Ninh Lăng nó sẽ mang tới hiệu quả rất lớn. Nó chính là trụ cột chính để Ninh Lăng thành trụ sở của nguồn năng lượng mới.

Hắn cũng cần tìm mọi cách mời người của tổng cục di sản văn hoá lưu lại, dù như thế nào cũng phải kéo bọn họ đến Hoa khê câu xem một chút, để bọn họ thấy sức hấp dẫn của văn hóa dân tộc Ninh Lăng. Triệu Quốc Đống đột nhiên nghĩ ra gì đó nên nói:
- Vân Duệ, tôi nhớ Ban Tuyên giáo đã nói với tôi hình như bọn họ mời cả đoàn khách của Học viện mỹ thuật Trung ương đến Ninh Lăng chúng ta vài ngày phải không?

Vân Duệ ngẩn ra nói:
- Vâng, hình như đúng là trong thời gian này, thời gian cụ thể tôi không rõ.

- Cậu lập tức gọi tới Ban Tuyên giáo hỏi xem.
Triệu Quốc Đống nói.

Vân Duệ không biết sao Bí thư Triệu lại nghĩ đến việc này. Y vội vàng gọi sang bên Ban Tuyên giáo hỏi rõ.
- Bí thư Triệu, là ngày mai. Học viện mỹ thuật Trung ương và hội nhiếp ảnh quốc gia tám giờ sáng sẽ xuất phát từ An Đô, có lẽ 12h trưa đến n chúng ta. Ban Tuyên giáo đã có kế hoạch, ngài xem có cần?

- Rất tốt, rất tốt.
Triệu Quốc Đống nở nụ cười:
- Ừ, bảo bọn họ đưa một bản kế hoạch chi tiết sang đây. Chiều mai xem bọn họ có thể đến Hoa khê câu không?

- Đúng thế, bọn họ sẽ dừng lại ở Hoa khê câu và Lý trang hai ngày rưỡi, sau đó đến khu du lịch Kỳ Lân Quan - - núi Hốt Luân nghỉ ngơi hai ngày, sau đó đến Cô Lỗ Câu một ngày, tối sẽ về Ninh Lăng, cuối cùng là đến Thổ Thành ngày rưỡi, tổng cộng là một tuần.
Vân Duệ có trí nhớ khá tốt. Ban Tuyên giáo chỉ nói đơn giản một lần nhưng y vẫn nhớ kỹ.

- Ban Tuyên giáo bố trí ai phụ trách việc này?
Triệu Quốc Đống gật đầu nói.

- Cái này có lẽ là Phó trưởng ban Lôi hoặc Phó trưởng ban Quý.
Vân Duệ không xác định vì việc này y không quá quan tâm.

- Tôi biết rồi.
Triệu Quốc Đống xua tay nói. Chuyện này phải coi trọng mới được, đó là cơ hội để tạo danh tiếng cho Lý trang – Hoa khê câu của Ninh Lăng.



Chung Dược Quân nhận được điện của Triệu Quốc Đống mà có chút bất ngờ. Người này vậy mà ném đám khách quan trọng ở Tập đoàn Quốc Điện, tập đoàn Hải Uy cùng công ty Thần Phong sang cho mình, hắn lại cùng Tổng cục di sản văn hoá đến Thổ Thành?

Y đương nhiên biết Tổng cục di sản văn hoá đến là vì việc Thổ Thành xin cấp chứng nhận di sản văn hoá quốc gia với thành quân sự cổ. Nhưng chuyện này mặc dù quan trọng nhưng chẳng lẽ hơn so với ba đoàn khách kia sao?

Tập đoàn Quốc Điện không nói vì dù sao công trình ở Cô Lỗ câu đã khởi công, hắn ném cho mình cũng được. Nhưng tập đoàn Hải Uy cùng công ty Thần Phong quan trọng thế cơ mà?

Nói khó nghe một chút hai hạng mục này nếu có thể đầu tư vào Ninh Lăng, tài chính đầu tư có thể vượt quá gấp hai, ba lần so với tổng số tiền thu hút đầu tư trong năm. Hơn nữa hai hạng mục này sẽ mang lại lợi ích không thể tưởng tượng, có tầm quan trọng rất lớn đối với sự phát triển của Ninh Lăng mấy năm tới.

Thậm chí ngay cả Phó chủ tịch tỉnh Tề Hoa biết tin cũng gọi tới, yêu cầu chính quyền Thị xã gửi các văn bản liên quan đến hai hạng mục này lên văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh, y sẽ đích thân nắm giữ.

Chuyện lớn như vậy, lại do Triệu Quốc Đống dẫn người tới. Hắn là Bí thư Thị ủy lại chuồn đi thì có vẻ khá kiêu ngạo. Bây giờ nói cái gì do mình là Thị trưởng phụ trách công tác kinh tế toàn thị xã có vẻ dối trá không?